Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 793 - Chương 793: Để Tránh Bị Báo Thù Nên Ta Tấn Công Trước (Thượng)

Chương 793: Để tránh bị báo thù nên ta tấn công trước (thượng) Chương 793: Để tránh bị báo thù nên ta tấn công trước (thượng)

Cốc chủ có tu vi Hợp Đạo hậu kỳ, là cường giả đứng đầu ở vùng ngoài đất hoang.

Chứ càng không cần phải nói vẫn còn hai hộ pháp Hợp Đạo khác ở đây, ba cường giả Hợp Đạo, không có gì phải lo hết!

Bỗng chốc.

Rất nhiều Yêu tộc quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, mắt lộ hung quang, yêu khí dâng lên, hội tụ thành một đại dương yêu khí làm nhiệt độ của sơn cốc giảm xuống tới mức đóng băng.

“Có ý gì ư?”

Tô Trạch cười, nhìn người Cốc chủ cùng với những đại yêu khác xung quanh hắn từ trên xuống dưới, hài lòng gật đầu.

Thực lực cũng coi như không tệ, nếu thu hồi chắc sẽ được một khoản thu hoạch lớn đây.

Loại ánh mắt này làm Hổ Yêu và những đại yêu khác cảm thấy bị sỉ nhục, sát ý tản ra chẳng hề che giấu chút nào, sắc mặt âm trầm.

Đối mặt với cảm giác áp bách nặng tựa Thái sơn kia.

Tô Trạch lại cứ như không bị gì vậy, lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Cốc chủ của Hổ Linh cốc cả người toàn lông trắng.

Tu vi Hợp Đạo hậu kỳ, đám Tiểu Thanh không đối phó được.

Nhưng những Yêu tộc khác thì lại dễ dàng hơn rất nhiều.

Tô Trạch chẳng muốn nói chuyện với những Yêu tộc này.

Dù sao hắn cũng không định để cho kẻ nào trong sơn cốc này sống ra ngoài.

Có vẻ là chú ý tới ý đồ tới đây không tốt của Tô Trạch.

Trong lòng Hổ Uy bỗng dấy lên một cảm giác nguy cơ cực kỳ mãnh liệt.

“Ra tay! Giết chết hắn!”

Hắn hét lớn một tiếng, ra lệnh cho đám tiểu đệ ra tay.

Cùng lúc đó.

“Grào!”

“Chiếp!”

Ba luồng quang chói mắt lóe lên bên cạnh Tô Trạch.

Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa, cùng với Liễu vương đều lục tục xuất hiện!

Cảm giác áp bách đến từ thần thú, tiên căn Viễn cổ phủ xuống.

Nồng độ huyết mạch hơn bảy mươi phần trăm đủ cho bọn họ phát huy sự áp chế về huyết mạch tới mức rất cao.

“Ầm...”

“Chân long! Chu Tước!!!”

Bọn họ vừa xuất hiện.

Rất nhiều Yêu tộc trong sơn cốc mở to mắt, trên khuôn mặt tràn đầy khiếp sợ nhìn ba quái vật lớn trên đỉnh đầu, cảm nhận sự sợ hãi tới từ sâu trong linh hồn!

Một loạt cảm xúc phức tạp như sợ hãi, nghi ngờ, tuyệt vọng, hoài nghi, hoảng sợ... xuất hiện.

Cuối cùng đều gộp lại thành sự khủng hoảng tột độ!

Đối với Yêu tộc tu vi từ Hợp Đạo trở xuống, đám Tiểu Thanh có áp chế trời sinh.

Cho dù là yêu thú Hóa Thần có tu vi ngang với đám Tiểu Thanh thì cũng rất khó ngăn được nỗi sợ hãi này, chiến lực giảm đi, hoàn toàn không phải đối thủ của đám Tiểu Thanh.

“Đáng chết! Tỉnh táo lại hết cho ta!”

Hổ Uy thấy cảnh vậy thì sắc mặt chợt đổi, cố kìm nén sợ hãi hùng trong lòng, rống to lên.

Trong lúc này tuyệt đối không thể sợ hãi được.

Nếu không.

Thứ mà họ phải đối mặt chỉ có—— Đơn phương tàn sát!

Tiếng rống và uy vọng lâu nay của hắn đã phát huy tác dụng.

Rất nhiều Yêu tộc đều cố vực dậy tinh thần, nhưng người khẽ run lại vẫn để lộ sự sợ hãi trong lòng bọn họ.

Hổ Uy khẽ híp mắt, nhìn chằm chằm vào Tô Trạch.

Tên Nhân tộc đó mới là ngọn nguồn!

Chỉ trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra điểm này.

“Cùng lên.”

Ngay sau đó.

Bóng dáng của hắn biến mất chỉ trong nháy mắt.

Hai Hổ yêu Hợp Đạo ở phía sau cũng cùng biến mất theo.

Khi bọn họ xuất hiện lần nữa thì đã tới bên người Tô Trạch, chặn lại ba hướng, hợp lực tấn công chỗ hiểm của Tô Trạch!

Nếu nói điều làm họ thấy bất ngờ thì đó là.

Ba con yêu thú thực lực có chút mạnh kia lại không ra tay với họ, mà là lao thẳng về phía đám yêu trong Hổ Linh cốc.

Tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, vô số Yêu tộc biến thành thi thể ngã ra đất, máu tươi tuôn trào nhuộm đỏ sơn cốc.

Mắt của Hổ Uy và hai hộ pháp kia đỏ lên, nổi giận gầm lên, yêu lực cả người bùng nổ, thề muốn xé tên Nhân tộc trước mặt này thành mảnh nhỏ trong một kích!

Thân phận đệ tử tiên tông gì gì đó.

Lúc này trong lòng Hổ Uy chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Tô Trạch thôi.

Chỉ một thoáng.

Ba vuốt hổ đánh lên người Tô Trạch.

Nhưng sắc mặt của đám Hổ Uy lại thay đổi.

Chỉ thấy.

Bóng dáng thon gầy kia mờ dần rồi tan.

Tàn ảnh!??

Con ngươi của Hổ Uy co rụt lại, ánh mắt đảo qua, thấy một luồng kim quang xuất hiện.

“Cẩn thận!”

Hắn vội vàng nhắc nhở.

Nhưng vẫn chậm một bước.

“Ầm!!!”

Một âm thanh như tiếng sấm đánh vang lên.

Cả sơn cốc đều chấn động, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu khổng lồ, trong hố sâu có một bãi máu màu đỏ chói mắt.

Hổ Uy trợn tròn mắt như muốn lồi ra, nhìn một hộ pháp biến thành bãi thịt nát, giờ đã chẳng nhìn ra được dáng vẻ ra sao nữa.

Dù là nguyên thần… thì cũng bị đánh nát dưới một quyền đó!

Một quyền, đánh chết một đại yêu Hợp Đạo!

Ánh mắt của Hổ Uy trở nên ngưng trọng.

Ban nãy hắn thấy rõ ràng.

Tu sĩ Nhân tộc đó chỉ tung một quyền mà thôi.

Tả hộ pháp của mình còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh thành thịt nát rồi!

Nếu đổi lại là mình.

Có thể làm được vậy không?

Rất khó!

Nhưng không phải là không làm được.

Hổ Uy biết rõ ràng thực lực của hai hộ pháp bên mình, tu vi mới vừa thăng lên Hợp Đạo, căn cơ còn chưa vững chắc, thực lực không mạnh cho lắm.

Nếu như đánh bất ngờ, dốc toàn lực ra tay thì vẫn có thể giết trong tích tắc.

Nhưng.

Tu sĩ Nhân tộc nọ... trông có vẻ rất chi nhẹ nhàng.

Là một nhân vật tàn nhẫn.

Hổ Uy thấy rất nghi ngờ.

Hổ Linh cốc đã chọc phải một cường giả Nhân tộc như vậy từ bao giờ?

Ý nghĩ trong đầu hắn lướt qua rất nhanh, thế công cũng không ngừng, một luồng yêu khí ngất trời dâng lên, khí huyết nổ vang, trong sơn cốc xuất hiện một đạo huyết khí khói báo động.

Sau lưng Hữu hộ pháp đổ mồ hôi lạnh, rợn người, sợ hãi dấy lên trong lòng.

Thực lực của hắn sàn sàn với Tả hộ pháp vừa chết đi đó.

Nếu như một quyền ban nãy đánh lên người mình.

Thì người chết sẽ là mình!

Hắn không dám khinh thường, tập trung tinh thần, yêu lực toàn thân sôi trào, người bắt đầu to ra và biến thành một con ban lan cự hổ chừng ngàn trượng.

“Ngu xuẩn!”

Hổ Uy kinh hãi, tốc độ của tu sĩ Nhân tộc nọ cực nhanh, bây giờ hiện nguyên hình thì có khác nào thành mục tiêu tấn công của đối phương đâu?!!

Bình Luận (0)
Comment