Lão tộc trưởng chú ý tới sự khác thường của hắn cũng đưa mắt nhìn theo, rồi người cũng cứng đờ, kinh hãi đến cực điểm.
Cùng lúc đó.
Rất nhiều Man tộc đang thu thập hành lý cũng chú ý tới động tĩnh ở nơi xa, lao nhao quay đầu nhìn lại.
Sau đó.
Tất cả đều sững sờ ngay tại chỗ.
Chỉ thấy được.
Một vùng mây đen khổng lồ đang bay nhanh từ đàng xa tới đây.
Yêu khí ngất trời, ở cách rất xa những vẫn cảm nhận được sự âm lãnh trong đó.
Đại yêu!
Đã thế còn không phải chỉ có một đại yêu!
Nhìn kích cỡ của yêu vân, e là có tới vài chục đại yêu!
Điểm mấu chốt nhất chính là, xem hướng bay thì là đang bay về phía thôn bên này!
Chỉ một thoáng.
Sắc mặt của Lý Võ và lão tộc trưởng trắng bệch, con ngươi trợn trừng, hoàn toàn không rõ ràng rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Xong đời.
Đây là suy nghĩ đầu tiên của tất cả Man tộc.
Nhiều đại yêu như vậy, ai trong số đó cũng đều có thể diệt gần sạch cái thôn xóm này, chứ càng không cần phải nới tới nhiều như vậy!
Tốc độ di chuyển mây đen rất nhanh.
Rất nhanh.
Yêu vân dày đặc xuất hiện ở trên bầu trời của thôn xóm.
Song.
Màn giết chóc như trong dự đoán không xuất hiện.
Yêu khí cuồn cuộn, loáng thoáng thấy được rất nhiều cơ thể khổng lồ trong đó, nhưng mãi vẫn không có yêu thú nào xuất hiện.
Trong thôn xóm, bầu không khí nặng nề vô cùng.
Lý Võ ngẩng đầu nhìn mây đen trên đỉnh đầu, trong lòng thấy bất lực không thôi.
Gần nhất mấy ngày qua, sau khi trải qua nhiều chuyện, khát vọng đối với lực lượng của hắn đã đạt đến đỉnh!
Nếu có đủ mạnh thì sao sẽ xuất hiện tình huống như thế chứ!?
Cho dù hai đấm không địch lại được bốn tay, nhưng chí ít thì cũng có thể dẫn tộc nhân của mình chạy đi.
Lý Võ suy nghĩ rất nhiều thứ, nắm chặt trường mâu trong tay, một vệt đỏ như ẩn như hiện ở ấn đường của hắn.
Ngay sau đó.
Một tiếng kinh hô đã đánh thức hắn.
"Đó là… Thượng tiên tiền bối?!"
Lão tộc trưởng chợt thấy được một bóng dáng quen thuộc bèn thốt lên thành tiếng, không còn bình tĩnh nổi nữa.
Bọn họ cũng không biết tên họ của Tô Trạch.
Vì vậy, trên cơ bản đều gọi tiền bối hoặc là thượng tiên.
Lý Võ có hơi sững sờ, sau đó thì ngẩng phắt đầu lên nhìn.
Cho nên.
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của rất nhiều Man tộc.
Mây đen nhanh trên bầu trời chóng tiêu tán, để lộ ra mấy chục thân hình khổng lồ đứng trên đám mây.
Lúc này những yêu thú mạnh mẽ trong mắt Man tộc này lại quỳ sát xuống với vẻ vô cùng cung kính, dạt ra một con đường.
Ở bên trong con đường mà yêu thú nhường ra đó, bóng dáng của Tô Trạch lặng lẽ xuất hiện.
Chú ý tới đám người Lý Võ ở phía dưới.
Thân hình hắn chợt lóe, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Lý Võ.
Đám hơn mười Hóa Thần Nhị Hổ đều thu nhỏ thân hình, đứng đàng hoàng ở phía sau hắn, rất có dáng vẻ của đám nịnh bợ.
Man tộc trong thôn còn chưa kịp phản ứng lại xem có chuyện gì xảy ra nên lùi lại về sau mấy bước theo bản năng, nhìn những đại yêu kia với vẻ hoảng sợ.
Lý Võ nhìn thoáng qua Tô Trạch đang ở trước mặt rồi lại nhìn những đại yêu tỏ ra kính cẩn nghe theo ở phía sau hắn, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn đánh mất năng lực suy nghĩ.
"Sắp đột phá?"
Tô Trạch cau mày lại, có chút kinh ngạc.
Mấy ngày trước khi hắn mới vừa tiếp xúc với Lý Võ thì người này mới chỉ đạt tới Kim Đan viên mãn thôi.
Nếu muốn đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh thì vẫn cần thêm một khoảng thời gian nữa.
Dù mình truyền thụ công pháp mới cho hắn thì cũng không thể làm thời gian rút ngắn lại được tới thế mới đúng.
Lý Võ đột nhiên tỉnh táo lại, chú ý tới tình huống của mình, hắn cũng thấy nghi ngờ, đến chính hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Nhìn Lý Võ, Tô Trạch có chút kinh ngạc.
Vốn tưởng Lý Võ chỉ là có thiên phú tốt thôi.
Nếu bây giờ xem thì lại có thể nhìn ra được vài thứ khác.
Nếu không, Tô Trạch không tin Lý Võ có thể thì đạt tới trình độ sắp đột phá Nguyên Anh chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế.
"Bình tĩnh lại, để ta xem thử là có chuyện gì."
Tô Trạch có chút ngạc nhiên, nói.
Hiện giờ Lý Võ đã không có bất kỳ phòng bị với Tô Trạch nữa, sau khi nghe thấy lời mà Tô Trạch nói, lập tức thả lỏng thần niệm, kìm lại xao động trong lòng, cố làm bản thân bình tĩnh lại.
Tia sáng tím vàng ở ấn đường của Tô Trạch chợt lóe, một luồng thần niệm tản ra, bắt đầu cẩn thận kiểm tra tổng thể người của Lý Võ.
Cường độ của xác thịt rõ ràng vượt qua tu sĩ tầm thường.
Xương cốt cứng rắn như thép, kinh mạch dẻo dai vô cùng… Huyết mạch cuộn trào mãnh liệt như sông lớn, khí huyết dồi dào tới kỳ cục.
Khí huyết ở trình độ này đã có một phần khí thế của minh khi còn là Kim Đan cảnh.
Đây là chuyện làm người ta rất khó tin.
Phải biết rằng, nguyên nhân căn bản cho sự mạnh mẽ của Tô Trạch là tới từ Long Tượng Tu Thân quyết, lực lượng mênh mông kia hơn hẳn pháp lực bình thường gấp mấy trực, trên trăm lần, đây đều là hiệu quả mà hạt giống Long Tượng mang đến.
Mà Lý Võ là một Nhân tộc bình thường lại có một phần khí tượng tương tự!
"Quả nhiên là không thể tin nổi…"
Ánh mắt Tô Trạch lóe lên, thấy có hơi cảm thán.
Hắn dự cảm được, có lẽ lúc trước mình đã đánh giá Lý Võ quá thấp rồi!
Tiềm lực kia có lẽ đã vượt qua hết thảy thiên tài mà hắn từng gặp!
Nguyên nhân do đâu?
Thiên tài bình thường, tiềm lực mạnh mẽ mà họ biểu hiện ra hầu hết người ta đều sẽ tìm được căn nguyên.
Có thiên tài trời sinh đan điền đã có thể chứa được rất nhiều linh lực, đan điền vô cùng bền bỉ, nên thực lực mà người này phát huy ra ở trong tình huống xung quanh là người có cùng tu vi thì sẽ vượt xa người bình thường.
Có người thì có cơ thể mạnh mẽ trời sinh, có thần hồn mạnh mẽ trời sinh, có thì người bẩm sinh đã có ngộ tính cực mạnh…
Vân vân, đều là có căn nguyên cụ thể.
Còn Lý Võ thì sao?
Tô Trạch dò xét một hồi lâu nhưng vẫn không tìm được căn nguyên.
Chẳng nhẽ là… Nguyên thần?
Tô Trạch chợt nghĩ tới gì đó, cẩn thận điều khiển thần niệm, tới Nê Hoàn Cung của Lý Võ tìm kiếm.
Khi thần niệm mới vừa tới Nê Hoàn Cung.
"Grào!!!"