- Đừng trách ta không nói cho ngươi biết, Chúc Cửu Âm cùng Đế Giang một người nắm giữ lực lượng thời gian, một người khống chế lực lượng không gian, ngay cả khi ngươi muốn đánh giết từng người một, nhưng ngươi căn bản không giết được hai người bọn hắn, bởi vì lực lượng thời không là khó lường nhất, cho dù Thánh Nhân muốn đối phó hai người bọn hắn cũng không có biện pháp nào.
- Hơn nữa Diệp Thiên Đế, ta muốn cảnh cáo ngươi, thượng cổ thập nhị Tổ Vu ngoại trừ Chúc Cửu Âm cùng Đế Giang, còn có một vị Hậu Thổ Tổ Vu, chỉ dựa vào một mình nàng, ngươi cũng chưa chắc có thể thắng, ta khuyên ngươi chớ nên đánh chủ ý Vu tộc ta, nếu không tương lai tất sẽ chịu lửa giận không thể tưởng tượng được từ Vu tộc ta.
Chúc Dung nói lời sắc bén, muốn chấn nhiếp Diệp Hiên, hắn cũng không phải nói dối, hy vọng Diệp Hiên có điều cố kỵ.
Nhìn Chúc Dung lải nhải không ngớt, Diệp Hiên khẽ nhíu mày, nói.
- Xem ra ngươi vẫn không hiểu được tình cảnh của mình, vốn ta không muốn quá mức khó xử ngươi, nhưng hiện tại xem ra nếu không để cho ngươi nếm một chút đau khổ, chỉ sợ ngươi vẫn sẽ không nói cho ta biết đáp án mà ta muốn.
- Diệt Hồn Dẫn.
Vẻ mặt Diệp Hiên đầy lạnh lùng, điểm ra một ngón tay đến Chúc Dung, một dòng nước màu đen bắn ra, ngay cả hư không cũng đang sụp đổ, hắc sắc minh thủy này ầm ầm bao phủ Chúc Dung Tổ Vu, một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến từ trong miệng Chúc Dung.
- A!
- Điều này... Cái gì đây?
- Đau đớn... Ngứa... A... Đặt... Thả ta ra.
Từng tiếng kêu rên thấu xương thấu tim, bị minh thủy màu đen che đậy, cả người Chúc Dung đang co giật cực kỳ đáng sợ, nằm rạp trên mặt đất, không ngừng đưa tay xé huyết nhục của bản thân, giống như trong cơ thể có hàng tỷ con kiến đang bò.
Huyết nhục mơ hồ, thảm không đành nhìn, tiếng Chúc Dung kêu rên thảm thiết rất chói tai, Diệp Hiên không có bất kỳ thương hại nào, vẻ mặt đầy lạnh nhạt nhìn Chúc Dung bị Diệt Hồn dẫn tra tấn.
- Diệt Hồn Dẫn, bí thuật ác độc trong Bất Tử Tiên Kinh, pháp này sẽ không lấy tính mạng của ngươi, chỉ tra tấn ngươi giống như bị vạn con kiến cắn người, loại cực hình này sống không bằng chết, nếu ngươi còn không trả lời vấn đề của ta, vậy vĩnh viễn bị tra tấn này đi.
Diệp Hiên khàn khàn nói.
- Ta nói... Ta nói....
Chúc Dung bi thương kêu to, đừng nhìn hắn là Hỏa Chi Tổ Vu, dù sao hắn cũng là sinh linh trong thiên địa, phàm là sinh linh đều có sợ hãi và kiêng kỵ, huống hồ Diệt Hồn dẫn cực kỳ ác độc, Chúc Dung hắn không chịu nổi thủ đoạn ác độc này.
Ông.
Diệp Hiên khẽ vuốt ống tay áo, thu lại minh thủy màu đen trên người Chúc Dung, Chúc Dung kịch liệt thở dốc, trên người hắn đã bị mình xé huyết nhục mơ hồ, nhìn không ra bộ dáng vốn có.
- Nói đi, Đế Giang cùng Chúc Cửu Âm ở nơi nào?
Diệp Hiên cúi người nhìn về phía Chúc Dung, âm thanh lạnh lẽo mà âm trầm, bởi vì chỉ khi cắn nuốt thiên phú thần thông của Chúc Cửu Âm cùng Đế Giang, hắn mới có thể nắm trong tay lực lượng thời không, đây là thứ hắn nhất định phải có được.
- Ta... Ta thực sự không biết hai người kia đang ở đâu...
Chúc Dung kịch liệt thở dốc, khẽ run rẩy đáp.
- Xem ra ngươi thật sự chán sống.
Sắc mặt Diệp Hiên âm trầm như nước, hắn chậm rãi nâng tay lên, hiển nhiên đang muốn tiếp tục thi triển thủ đoạn tra tấn Chúc Dung.
- Chậm đã.
Không đợi Diệp Hiên ra tay.
Chúc Dung vội vàng ngăn cản nói.
- Tuy ta không biết hai người bọn hắn ở phương nào, nhưng thập nhị Tổ Vu chúng ta đều có một khối Tổ Vu lệnh, dựa vào khối Tổ Vu lệnh này có thể cảm ứng được chỗ của Tổ Vu khác.
Chúc Dung nói chuyện, rất nhanh lấy ra một khối lệnh bài màu đen, chỉ thấy lệnh bài cổ xưa tang thương, trên mặt còn khắc dấu hiệu hỏa diễm, hiển nhiên đây là Tổ Vu lệnh do CHÚC Dung nắm giữ.
Diệp Hiên đưa tay tiếp nhận Tổ Vu lệnh, hắn cầm trong tay cẩn thận cảm ứng, phát hiện cái Tổ Vu lệnh có nhiệt lượng kinh người, trong đó càng ẩn chứa một tia bản nguyên của thiên hỏa.
- Làm sao dùng Tổ Vu lệnh để cảm ứng Đế Giang cùng Chúc Cửu Âm?
Diệp Hiên trầm giọng hỏi.
- Mỗi một người trong thượng cổ thập nhị Tổ Vu chúng ta đều nắm trong tay một loại thiên phú thần thông, ta là Hỏa Chi Tổ Vu, chỉ cần dẫn động Tổ Vu lệnh trong tay sẽ cảm ứng được Tổ Vu khác ở nơi nào, chỉ là phạm vi chỉ ở trong ngàn vạn dặm.
Chúc Dung nhanh chóng đáp, lời nói cực kỳ chân thành, chỉ là trong mắt lặng yên xẹt qua một tia đắc ý.
Bởi vì Chúc Dung vô cùng hiểu rõ, muốn rãnh động Tổ Vu lệnh, cần Tổ Vu Thiên Hỏa của hắn, mà Diệp Hiên muốn tìm ra Chúc Cửu Âm cùng Đế Giang liền không thể giết hắn, bởi vì chỉ có mang hắn ở bên người mới có thể tìm ra tung tích của hai người kia.
Hơn nữa Chúc Dung tính toán đánh rất tốt, chỉ cần Diệp Hiên không giết hắn, đợi khi hắn tìm được hai đại Tổ Vu kia, bất kể Đế Giang hay Chúc Cửu Âm, đều có thể cứu hắn khỏi tay Diệp Hiên.
Thời Gian Tổ Vu, Không Gian Tổ Vu, hai đại Tổ Vu này tuyệt đối không phải nói mà thôi, chỉ vì lực lượng thời không khó lường nhất, mặc cho tu vi Diệp Hiên thông thiên, nhưng hắn cũng sẽ không giữ được mình khi đối mặt với loại lực lượng này.
- Thiên Hỏa Tổ Vu?
Diệp Hiên nhìn thoáng qua Chúc Dung thật sâu, tuy hắn không biết trong lòng Chúc Dung tính toán cái gì, nhưng đều không quan trọng, quan trọng là hắn đã có quyết định.
- Ta hỏi ngươi câu hỏi thứ hai.
Đang lúc Chúc Dung âm thầm đắc ý, Diệp Hiên vòng qua vấn đề đầu tiên, lại mở miệng hỏi thăm hắn.
- Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận thật sự có thể ngưng tụ ra Bàn Cổ chân thân? Đôi mắt Diệp Hiên quỷ dị, âm thanh trầm thấp mà khàn khàn.