Nhưng những lời này là từ trong miệng Mạnh Bà nói ra, đây quả thực khiến các nhân vật khủng bố khắp nơi kinh hãi muốn tuyệt, đã tin một nửa, vì Mạnh Bà là một trong mấy người mạnh nhất trong Địa phủ, dù nói nàng là người đệ nhất Địa Phủ cũng không quá đáng.
Mà lời của nàng nói ra, ai dám không tin?
Thiên địa sơ khai, vạn vật bắt đầu sinh ra, kinh lịch đại kiếp Long Phượng, đại chiến Vu Yêu, trời đất khi đó còn gọi là hồng hoang, chỉ là theo hai trận đại kiếp bắt đầu, trời đất hồng hoang bị phá thành từng mảnh nhỏ, mới có tam giới hiện tại.
Mà lúc kia sinh linh sau khi chết không có cách nào đầu thai chuyển thế, theo đó mới xuất hiện Địa Phủ, mà tại thời điểm có Địa Phủ, trên Nại Hà Kiều đã xuất hiện một người gọi là Mạnh Bà.
Không ai biết căn nguyên của Mạnh Bà, cũng không người nào biết nàng là người phương nào, càng không có người biết nàng từ nơi nào đến, chỉ là vô tận năm tháng trôi qua, Mạnh Bà một mực ở trên Nại Hà Kiều, giúp các vong hồn giữa trời đất đầu thai chuyển thế.
Người ta biết Mạnh Bà khủng bố chính là bởi vì một sự kiện, một kiện chỉ có những Chuẩn Thánh ở Địa Phủ mới biết được.
Năm đó, đại kiếp Vu Yêu qua đi, không biết bao nhiêu sinh linh chết thảm giữa trời đất, vạn linh oán khí hội tụ ở Địa Phủ, trực tiếp thôi hóa ra một con Vô Tướng Thiên Quỷ.
Cái gọi là Vô Tướng Thiên Quỷ?
Vô pháp vô tướng, vạn pháp vạn tượng, thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn, Vô Tướng Thiên Quỷ này được hội tụ từ oán khí của chúng sinh, có thể coi là bất tử bất diệt, cho dù Chuẩn Thánh đối mặt Vô Tướng Thiên Quỷ chỉ có một con đường chết.
Mà Vô Tướng Thiên Quỷ này chính là hội tụ từ oán khí chúng sinh mà sinh ra, hắn không có thực thể, càng không thuộc bất kỳ tộc đàn gì, không phải người không phải quỷ không phải tiên không phải yêu cũng không phải ma.
Nhai nuốt vạn linh lớn mạnh bản thân, toàn bộ Địa Phủ đều trở thành con mồi của Vô Tướng Thiên Quỷ, Vô Tướng Thiên Quỷ cắn nuốt oan hồn lệ quỷ, cường đại đến tình trạng cực kỳ đáng sợ, cho dù mười mấy vị Chuẩn Thánh cũng thảm bại trong tay hắn, càng nắm chắc hơn là hơn mười vị Chuẩn Thánh bị Vô Tướng Thiên Quỷ nuốt mất.
Khi mà khắp nơi trong Địa Phủ lâm vào tuyệt vọng, Mạnh Bà từ trong Nại Hà kiều đi ra, mà ngày đó kiến thức được chuyện để những người trong Địa Phủ biết Mạnh Bà đáng sợ đến cỡ nào.
…
Một bát che đậy trời đất, bao phủ vạn vật.
Mạnh Bà chỉ dâng lên chén lớn tàn tạ trong tay nàng, ngày đó Địa Phủ rung chuyển, Lục Đạo Luân Hồi ngưng trệ, từng vết nứt hiện ra trong không gian, Vô Tướng Thiên Quỷ vô pháp vô thiên kia bị Mạnh Bà thu vào trong chén, trực tiếp hóa thành một cỗ khói xanh biến mất khỏi Địa phủ.
Đáng sợ, thật đáng sợ, sự kiện này triệt để đặt vững địa vị của Mạnh Bà tại Địa phủ, vô luận người nào nhìn thấy Mạnh Bà đều muốn đại lễ ba bái.
Thế nhưng hôm nay, chính là Mạnh Bà thần bí đáng sợ như vậy lại nói ra câu người đệ nhất dưới Thánh nhân, càng dùn câu nói này mô tả Diệp Hiên, quả thực khiến các đại nhân vật khắp nơi Địa Phủ không dám tưởng tượng.
Tám phương chú ý, tập trung vào đó, Diệp Hiên hoàn toàn có thể cảm nhận được có rất nhiều ánh mắt nhìn vào hắn, điều này cũng khiến cho hắn nhướng mày, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh, nháy mắt khiến các đại nhân vật Địa Phủ này thu hồi ánh mắt.
- Mạnh Bà đã cầu tình, bản tọa nhất định sẽ nể mặt.
Thần sắc Diệp Hiên bình tĩnh trở lại, phật quang quanh thân tiêu tán không thấy, mà Hoàng Tuyền bà bà kia lảo đảo đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện vẻ sợ hãi.
- Đa tạ tiền bối không giết.
Hoàng Tuyền bà bà không còn vẻ ngông cuồng, giờ phút này khom người bái Diệp Hiên, sau đó hóa thành một tia lưu quang biến mất không thấy nữa, hiển nhiên Diệp Hiên khủng bố đã khiến nàng sợ đến vỡ mật, chỉ sợ về sau nhìn thấy Diệp Hiên đều sẽ đi đường vòng.
Khi Hoàng Tuyền bà bà rời đi, Diệp Hiên tuyệt không có bất kỳ cảm giác gì, hắn chỉ ngóng nhìn vào chỗ sâu trong Địa Phủ, liếc mắt nhìn chằm chằm Mạnh Bà đứng trên Nại Hà kiều, trong mắt xẹt qua một vẻ quỷ dị.
- Phật... Phật Tổ mời, Phong Đô Đại Đế chờ ngài giá lâm trong Phong Đô điện.
Một giọng nói rung động vang lên sau lưng Diệp Hiên, chỉ thấy Bạch Vô Thường hèn mọn đến cực điểm, trên mặt hiện ra nụ cười nịnh nọt, chỉ là cặp mắt của hắn không dám nhìn thẳng Diệp Hiên, hiển nhiên ký ức khủng bố về Diệp Hiên vẫn còn mới mẻ, trong lễ tiết không dám xuất hiện mảy may sai lầm.
- Phong Đô Đại Đế?
- A.
Diệp Hiên khẽ cười một tiếng, đây chính là lão cố nhân của hắn, lúc trước bị hắn và Hoàng bàn tử trêu đùa một phen, thay xà đổi cột Hồng Mông Tử Khí, có thể nói Phong Đô Đại Đế hận hắn thấu xương, không nghĩ tới mới vào Địa Phủ đã gặp người này trước.
- Đi phía trước dẫn đường.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, điều này cũng khiến cho Bạch Vô Thường thụ sủng nhược kinh, vội vàng đi trước dẫn đường.
Âm binh mượn đường, người sống tránh lui, con đường thông đến Quỷ Môn quan, tổng cộng có mười sáu đường nối thẳng Quỷ Môn quan, mà mỗi một con đường đều có âm binh quỷ tướng áp giải vong hồn đi vào Quỷ Môn quan.
Trùng trùng điệp điệp, không thể nhìn thấy phần cuối, phía trên mười sáu đường dẫn tới Quỷ Môn quan, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài tên Hắc Bạch Vô Thường cùng đầu trâu mặt ngựa quơ bổng tang hồn cùng roi bắt quỷ gầm nhẹ gào thét, càng có âm binh tay cầm trường tiên quật vào những vong hồn muốn tiến lên.
- Oan uổng, đại nhân oan uổng, cầu xin ngài thả ta đi, ta mà chết, nhà ta còn người già và trẻ nhỏ làm sao có thể sống tốt.
- Đại nhân, ta là chết oan, cầu ngài để ta trở lại dương gian.