Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1179 - Chương 1179 - Phong Đô Đại Đế Khiêm Tốn (2)

Chương 1179 - Phong Đô Đại Đế khiêm tốn (2)
Chương 1179 - Phong Đô Đại Đế khiêm tốn (2)

- Phong Đô đạo hữu tự mình ra đón, thực tế khiến ta được sủng ái mà lo sợ.

Diệp Hiên chắp tay trước ngực, tụng một tiếng phật hiệu, càng cho người ta một loại cảm giác nhẹ nhàng ấm áp.

- Ha ha.

Phong Đô Đại Đế phóng khoáng cười to nói:

- Tu vi đạo hữu vang dội cổ kim, càng là Phật Tổ đệ nhất Linh Sơn, bản đế sớm đã nghe nói đạo hữu phổ độ chúng sinh ở Linh Sơn, Tây Ngưu Hạ Châu, càng là nghe được đại danh của đạo hữu đã lâu, chỉ là vô duyên gặp nhau, hôm nay bản đế thật có phúc, đạo hữu đi vào Địa Phủ, rốt cục để bản đế không còn tiếc nuối.

- Đạo hữu, mời.

Phong Đô Đại Đế nở nụ cười, ra vẻ lấy lòng, làm dấu ra hiệu xin mời Diệp Hiên, mời Diệp Hiên cùng hắn trở về đạo tràng.

- To gan, tiểu quỷ, sao dám đi theo sau lưng Quỷ Đế?

Bỗng nhiên, đang lúc Diệp Hiên sóng vai cùng Phong Đô Đại Đế, một vị phán quan quát lớn với Diệp Yêu Nguyệt, điều này cũng khiến cho Diệp Yêu Nguyệt biến sắc.

Diệp Yêu Nguyệt khi còn sống chính là La Thiên chi cảnh, sau khi chết hóa thành vong hồn, trời sinh có vẻ sợ hãi đối với Địa Phủ Quỷ Tiên, giờ phút này bị một vị phán quan quát lớn, thân hình bỗng nhiên ngưng trệ, khí tức vong hồn cực kỳ hỗn loạn.

- Nàng này hữu duyên cùng bản tọa, nên bồi giá bên cạnh ta, chẳng lẽ Phong Đô đạo hữu có ý kiến gì sao?

Bước chân Diệp Hiên dừng lại, không thèm nhìn tên phán quan kia, nụ cười trên khuôn mặt lúc đầu lập tức chuyển sang lạnh lẽo, giọng nói hắn càng trầm xuống, điều này cũng khiến cho thân hình Phong Đô Đại Đế run lên, trong nháy mắt hung dữ trừng mắt nhìn tên phán quan kia, người này bị hù, khom người thi lễ với Diệp Hiên.

- Nguyên lai nàng này chính là người của Phật Đà, hạ quan không biết việc này, xin Phật Đà thứ tội.

- Hừ.

- Vương Chủ Bạc, bản đế còn chưa lên tiếng, ngươi đã dám càn rỡ, chẳng lẽ ngươi muốn tìm cái chết?

Sắc mặt Phong Đô Đại Đế âm hàn, ánh mắt nhìn về phía Vương Chủ Bạc hiện ra sát cơ cực kỳ đáng sợ, chỉ là sát cơ này bất đắc dĩ tiêu tán, giống như Phong Đô Đại Đế kiêng kị điều gì.

- Bệ hạ thứ tội, lão thần cũng chỉ là nhất thời nóng vội, sao dám vô lý với Phật Đà.

Vương Chủ Bạc cười lấy lòng lên tiếng, trong mắt không có vẻ sợ hãi.

- Hôm nay nếu như không phải Thanh Minh đạo hữu giá lâm Địa Phủ, là ngày đại hỉ Địa Phủ ta, bản đế nhất định đánh ngươi thần hồn câu diệt.

Phong Đô Đại Đế lạnh giọng mở miệng, hất ống tay áo, không còn để ý tới người này.

- Đạo hữu thứ lỗi, người phía dưới không biết cấp bậc lễ nghĩa, bản đế sẽ dạy bảo lại.

Phong Đô Đại Đế chắp tay thi lễ với Diệp Hiên, trên mặt hiện ra vẻ xấu hổ.

Một màn trước mắt phát sinh khiến hai mắt Diệp Hiên khẽ động, hắn cũng không tin rằng một chủ bạc Địa Phủ nho nhỏ vậy mà lại phạm phải sai lầm vô tri như thế.

Diệp Yêu Nguyệt rõ ràng đi theo bên cạnh mình, đồ đần cũng có thể nhìn ra quan hệ nàng với mình rất không tầm thường, vậy mà tên Vương Chủ Bạc này ra vẻ không biết, còn dám mở miệng quát lớn, mà Phong Đô Đại Đế lại không trị tội người này, chỉ sợ ở trong có chuyện gì đó không muốn ai biết.

- Không sao, người không biết không trách.

Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.

- Đạo hữu, bé con này hẳn là mới vào Địa Phủ, dù sao nàng là vong linh chi thân, tiến vào Phong Đô thành, nếu như không có tiếp nhận thẩm phán Sinh Tử Bạc, trên thân không có phán quyết của Địa Phủ, sẽ bị thế nhân gọi là cô hồn dã quỷ, nếu đạo hữu nguyện ý, không bằng để bé con này đi theo bên cạnh ta, làm Quỷ Tiên Địa Phủ cũng chính là cơ của duyên nàng.

Phong Đô Đại Đế sớm đã biết thân phận của Diệp Yêu Nguyệt, mặc dù hắn hận không thể chém tận giết tuyệt hết thảy tồn tại liên quan đến Diệp Hiên, chỉ là Bạch Vô Thường đã âm thầm truyền tin bảo cho hắn biết chuyện đã xảy ra, Phong Đô Đại Đế đương nhiên phải mượn hoa hiến phật lấy lòng Diệp Hiên.

Phong Đô Đại Đế không biết, hắn một lòng muốn lấy lòng người, cũng là người hắn hận nhất, nếu hắn biết Thanh Minh Phật Tổ chính là Diệp Hiên, không biết bộ dáng của hắn sẽ như thế nào.

Mà Phong Đô Đại Đế biết thủ đoạn của Diệp Hiên, hắn vạn phần tin tưởng, đột nhiên xuất hiện một Thanh Minh Phật Tổ nhìn như từ bi tường hòa, hắn mới vào Địa Phủ nhưng âm binh quỷ tướng chết trên tay hắn lại không ít, Hoàng Tuyền bà bà kia thiếu chút nữa cũng chết thảm trong tay hắn.

Cho dù mình không thể lôi kéo người này, thì tuyệt đối cũng không thể đắc tội, nếu thật sự gây hấn khiến người này ra tay với mình, chỉ sợ mình đường đường là Quỷ Đế cũng sẽ biến thành trò cười.

Hai mắt Phong Đô Đại Đế khẽ chuyển, khuôn mặt tươi cười nhìn về phía Diệp Yêu Nguyệt nói:

- Vị cô nương này, chớ sợ, mặc dù ngươi là âm linh, nhưng dưới trướng bản đế đang cần một chức vụ chủ bạc, đợi qua hôm nay, bản đế sẽ ngưng kết Quỷ Tiên chi thể cho ngươi, có thể trở thành Quỷ Tiên một phương dưới trướng bản đế.

Nghe Phong Đô Đại Đế nói, Diệp Yêu Nguyệt hoàn toàn ngốc trệ, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, mình mới rồi là tù nhân, thoáng qua một chút từ một cô hồn dã quỷ, có thể hóa thành Quỷ Tiên Địa Phủ, loại cơ duyên này khiến nàng như nằm trong mộng.

- Cơ duyên của nàng không ở Địa phủ, bản tọa sẽ đưa nàng hoàn dương, phiền đạo hữu xóa đi tính danh nàng trong Sinh Tử Bạc, như thế nàng mới có thể vượt qua Lục Đạo Luân Hồi.

Diệp Yêu Nguyệt là nghĩa muội của Diệp Hiên hắn, làm sao có thể trở thành Quỷ Tiên Địa Phủ, mặc dù giờ phút này Diệp Yêu Nguyệt chỉ còn linh hồn, nhưng đúc lại nhục thân loại chuyện nhỏ nhặt này, đối với Diệp Hiên mà nói, bất quá dễ như trở bàn tay.

Bình Luận (0)
Comment