Ầm ầm!
Thiên địa huyết hải, gào thét lao nhanh, Diệp Hiên lần nữa cảm giác được khí tức Hồn Thiên Thánh Vương, chỉ ba hơi thở đi qua đột nhiên hắn nhắm hướng đông phương kích xạ đi.
Người mà Diệp Hiên muốn giết, từ xưa tới nay chưa ai có thể đào tẩu từ trong tay hắn, dù là Hồn Thiên Thánh Vương cũng là như thế, bởi vì hắn chính là lương thực cho Diệp Hiên tiến quân vào Thánh Vương cảnh, Diệp Hiên làm sao có thể tuỳ tiện bỏ qua người này?
Thừa dịp ngươi bệnh đòi mạng ngươi, điều này là chuẩn tắc mà Diệp Hiên hành sự, loại này là cơ hội ngàn năm một thuở, Diệp Hiên cũng sẽ không từ bỏ.
...
Một bên khác, Hồn Thiên Thánh Vương toàn thân đẫm máu, đang điên cuồng nhắm hướng đông mà chạy trốn, thỉnh thoảng quay đầu quan sát sau lưng, rất sợ Diệp Hiên lần nữa truy sát tới.
Còn tốt, Bổ Thiên giáo chủ xuất hiện trùng hợp cứu hắn một mạng, Diệp Hiên chậm trễ không ít thời gian, cũng không đuổi kịp hắn ngay lập tức.
- Tiểu tử này quá mức cổ quái, hắn làm sao có thể tìm tới ta?
Một bên Hồn Thiên Thánh Vương bỏ chạy một bên thì thầm, ẩn ẩn phía trước hiện ra một mảnh sơn mạch mênh mông, ẩn trong vân vụ, có một tòa cung điện như ẩn như hiện, đang nở rộ một loại ánh sáng thần thánh.
- Phải đến Thái Sơ thánh địa ngay lập tức, coi như tiểu tử kia có thể tìm tới ta, hắn nhất định cũng phải chết trong tay Thái Linh Thánh Vương. Vì cái gì mà Vạn Linh thiên điện không có bất cứ động tĩnh gì, chẳng lẽ bọn hắn không biết ta đang bị tên tạp toái điên cuồng đuổi giết hay sao?
Sắc mặt Hồn Thiên Thánh Vương âm tình bất định, hắn đã bị Diệp Hiên truy sát trọn vẹn mười năm, căn bản không có thời gian chữa thương, mà hai người gây ra náo động lớn như vậy, vì cái gì Vạn Linh thiên điện không có người đến tiếp ứng hắn?
Kỳ thật, đúng là Hồn Thiên Thánh Vương hiểu lầm, không chỉ là Vạn Linh thiên điện không có động tĩnh, các siêu nhiên đạo thống khác cũng không có bất cứ động tĩnh gì, mà chuyện này có quan hệ cực lớn cùng Bổ Thiên giáo chủ.
Mặc dù chỉ là phân thân của Bổ Thiên giáo chủ giá lâm Nam Đẩu đại vực, nhưng những siêu nhiên đạo thống kia tự nhiên cảm ứng được khí tức Bổ Thiên giáo chủ, giờ phút này toàn lực chú ý đặt ở Bổ Thiên các Nam Đẩu đại vực, làm gì có thời gian đi quản Hồn Thiên Thánh Vương hắn.
Có lẽ Thánh Vương cảnh ở Nam Đẩu đại vực là không tầm thường, mà Hồn Thiên Thánh Vương càng là người Vạn Linh thiên điện, nhưng so sánh cùng Bổ Thiên giáo chủ, hắn liền trở nên không quan trọng gì.
Mặc dù nói Bổ Thiên giáo chủ trùng hợp cứu Hồn Thiên Thánh Vương một mạng, nhưng cũng gián tiếp giúp Diệp Hiên chuyển di không ít phiền phức, bởi vì hắn đến đã khiến cho Vạn Linh thiên điện cùng những siêu nhiên đạo thống cực kỳ kiêng kị, cái này cũng phân tán lực chú ý của những đạo thống, cho Diệp Hiên có thời gian sung túc mà đuổi giết Hồn Thiên Thánh Vương.
- Mặc kệ, trước tiên cần tiến vào Thái Sơ thánh địa, đến lúc đó tiểu tử kia nếu là còn có thể tìm được ta, nhất định khiến hắn có đến mà không có về.
Hồn Thiên Thánh Vương âm trầm nói nhỏ, thân hình lần nữa tăng tốc kích xạ về hướng Thái Sơ thánh địa ở phía trước.
...
Thiên địa huyết hải, che khuất bầu trời, Vong Hồn Thiên Khô chính là bí pháp cực kỳ ác độc, càng là bí pháp được Diệp Hiên tự sáng tạo, pháp này chính là hội tụ mười vạn huyết hồn tinh khí, Hồn Thiên Thánh Vương căn bản là không đào thoát được sự truy tung của Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Thiên địa rúng động, huyết hải cuồn cuộn, Diệp Hiên đạp trên huyết hải thao thiên mà đến, phóng tầm mắt nhìn tới dãy núi liên miên phía trước, một tòa cung điện như ẩn như hiện bên trong Yên Vân.
- Thái Sơ thánh địa?
Một tòa sáp thiên cự phong chiếu vào tầm mắt Diệp Hiên, chỉ thấy pha tạp trên núi khắc rõ bốn chữ lớn, cũng được Diệp Hiên đọc lên từng chữ.
- Trốn vào Thái Sơ thánh địa rồi?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại, một vòng hàn quang xẹt qua đáy mắt hắn.
Nếu như Diệp Hiên không nhớ lầm, trước đó hắn giết Thanh Minh Đại Thánh chính là người của Thái Sơ thánh địa, truyền thuyết Thái Sơ thánh địa này có một vị lão Thánh Vương tọa trấn, cũng là bởi vì có lão Thánh Vương này, cho nên Thái Sơ thánh địa mới có thể một mực sừng sững mà không ngã ở Nam Đẩu đại vực.
Vào hay là không vào?
Một nan đề bày ra trước mặt Diệp Hiên.
Truyền ngôn xưng vị lão Thánh Vương này sống hơn trăm triệu năm, trăm triệu năm trước chính là tu vi Đại Thánh Vương, trăm triệu năm đi qua, truyền ngôn vị lão Thánh Vương này có lẽ đã bước vào Cửu Thiên Thánh Vương cảnh.
Một Đại Thánh Vương, có lẽ Diệp Hiên còn dám cùng hắn vật tay, nhưng nếu là đụng phải Cửu Thiên Thánh Vương, cái này cao hơn Diệp Hiên chừng hai đại cảnh giới, tất nhiên hắn sẽ không liều lĩnh chuyến phiêu lưu này.
Chỉ là Diệp Hiên cứ như vậy rời đi, có thể hắn cũng không cam lòng, phải biết Hồn Thiên Thánh Vương đang đứng ở trạng thái hư nhược cực đoan, nếu hiện tại không giết hắn, đợi về sau rất khó có được cơ hội này.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu như thối lui cũng không phải tính cách của ta a.
Diệp Hiên tà mị cười một tiếng, mang theo thiên địa huyết hải ầm vang hướng tới Thái Sơ thánh địa.
...
Thái Sơ thánh địa.
- Hồn Thiên, ngươi nói đều là thật?
Thái Linh Thánh Vương là một vị lão giả râu tóc bạc trắng, cho người ta một loại cảm giác tiên phong đạo cốt, nhưng lại có một đôi mắt lăng lệ đến cực điểm, cho người ta một loại cảm giác không tự uy.
- Thái Linh tiền bối, ngàn vạn lần chính xác, Diệp Hiên này không chỉ giết người của Vạn Linh thiên điện ta, còn giết đệ tử Thanh Minh của tiền bối, đáng tiếc ta tuy là Thánh Vương lại không phải là đối thủ của hắn, hiện tại cũng chỉ có tiền bối ngài có thể trấn áp người này.
Hồn Thiên Thánh Vương nói.