Lúc trước loại thiện lương kia từng xúc động qua hắn, cũng khiến cho Diệp Hiên biết rõ thế giới này cũng không phải chỉ có tàn khốc, luôn có một số người, lòng mang ánh sáng, một mặt mà hắn không có được.
Mà một mặt này, liền gọi là thiện lương.
Có lẽ, Diệp Hiên chỉ là muốn giữ lại một vài dạng người, có lẽ từ trên người tiểu nữ kia hắn nhớ lại Cố Hiểu Hiểu của lúc trước, vài tên sâu kiến ồn ào hắn cũng không cần thiết tính toán.
Đường núi khó đi, trực nhìn bầu trời, phía trên bầu trời, chính là Bổ Thiên giáo.
Vân Cung liên tục, quỳnh lâu ngọc vũ, một luồng linh quang đang phiêu đãng giữa thiên địa, linh khí di thiên mạn địa như là sóng nước dập dờn, Bổ Thiên giáo thân là đại giáo đỉnh tiêm tại Trung Ương đại vực, hoàn toàn chính xác khác biệt phàm tục.
Diệp Hiên đi trên đường núi, hắn đi cũng không nhanh, bởi vì tháng năm đã lâu như thế, hắn rất lâu đã không gặp Liễu Bạch Y, đoạn đường này hắn cũng đang nhớ lại từng li từng tí về Liễu Bạch Y của lúc trước.
Cho dù những người này muốn khiêu chiến Liễu Bạch Y, theo Diệp Hiên liền là chuyện tiếu lâm.
Mặc dù Diệp Hiên không biết rõ tu vi hiện nay của Liễu Bạch Y là thế nào, nhưng Diệp Hiên dám khẳng định một chuyện, bằng vào tư chất vạn cổ vô song của Liễu Bạch Y, tu vi của hắn chắc chắn sẽ siêu việt hơn Diệp Hiên hắn, có lẽ đã mở ra tòa thiên môn thứ tư, thành nhân vật Bất Hủ cảnh giai đoạn thứ hai.
Rốt cuộc, Diệp Hiên cũng lên đến đỉnh núi, giương mắt nhìn lên bầu trời chính là Bổ Thiên giáo mênh mông vô biên.
Trong một khắc này, hắn không có gì do dự, bước ra một bước, đăng thiên mà lên!
...
Bổ Thiên giáo.
Chín trăm chín mươi chín tầng trời bậc thang, tất cả đều được tạo thành từ tinh thạch bạch ngọc, tại phần cuối chân trời là một tòa thiên môn, xuyên qua tòa thiên môn này có thể tiến nhập Bổ Thiên giáo.
- Gọi Bạch Y thần tử đi ra ứng chiến.
- Thế nào? Đường đường là Bạch Y thần tử, tu vi một thân kinh thiên động địa, danh xưng càng là hạt giống chí cường, chẳng lẽ là phòng thủ như vậy mà không chiến?
- Hừ, Bạch Y thần tử cái gì, Huyết Y Thiên ta liền muốn lĩnh giáo một phen.
- Cái gọi là Bạch Y, có thể địch được ba bước thanh phong của ta?
Trước thiên môn vạn trượng, trọn vẹn trên trăm vị thanh niên với khí tức khủng bố đang đứng ở đây, càng có nhiều lời kêu gào đang truyền đến, tu vi người yếu nhất trong đó cũng là Vấn Đạo cảnh, hiển nhiên những người này đều là đệ tử trong các đạo thống đại giáo khắp nơi.
Người khiêu chiến lúc này, chính là nam tử hồng y cùng nam tử thanh y trước đó, hai người này là thánh tử của Huyết Y giáo, một người khác là thánh tử thiên Kiếm Thần tông, tu vi hai người đều là Bất Hủ sơ kỳ, thanh thế xác thực bất phàm.
- Chư vị, thần tử giáo ta bế quan nhiều năm, không tiếp nhận khiêu chiến của bất kỳ kẻ nào, còn mời chư vị trở về đi.
Trước thiên môn vạn trượng, hai vị trưởng lão Bất Hủ cảnh đang ngăn cản, đối mặt với các thánh tử thánh nữ trong đại đạo thống, bọn hắn cũng là chau mày, những người này đều là đại biểu của các đại đạo thống, nếu như ra tay đánh lui bọn hắn, cũng đắc tội những đạo thống ở sau lưng các thánh tử này.
Bổ Thiên giáo tuy mạnh, nhưng cũng không muốn gây thù hằn quá nhiều, hai vị trưởng lão cũng chỉ có thể ngăn cản sự kêu gào của những người này.
- Nực cười, trước đó bọn ta nghe thấy có truyền nhân chí cường đạo thống đến khiêu chiến Bạch Y thần tử, mặc dù sau cùng là bị đánh bại, nhưng lại nói Bạch Y thần tử không tiếp nhận lời khiêu chiến của bất kỳ kẻ nào, chẳng lẽ mấy người xem bọn ta không phải truyền nhân của chí cường đạo thống, Bổ Thiên giáo các ngươi liền xem thường bọn ta sao?
Có người lên tiếng quát lớn.
- Đúng vậy, mấy người bọn ta tự biết tu vi không bằng Bạch Y thần tử, nhưng cùng là thế hệ thanh niên, cũng muốn thỉnh giáo Bạch Y thần tử một phen, chẳng lẽ Bổ Thiên giáo các ngươi tự đại như vậy, luận bàn luận đạo cũng không chịu sao?
Lại có người thêm mắm thêm muối nghĩa phẫn điền ưng (*) nói.
(*) Phẫn nộ trước việc sai đạo nghĩa.
Hiển nhiên, những người này nơi nào là chân chính khiêu chiến Liễu Bạch Y?
Đều là muốn tranh tài một trận cùng Liễu Bạch Y, sau đó rời đi liền có thể tuyên bố ra ngoài, từng thỏa thích chiến một trận cùng Liễu Bạch Y, sau cùng mặc dù bại trước đối phương, nhưng cũng khiến cho thanh danh mình lan truyền lớn.
Thực tại danh khí Liễu Bạch Y quá lớn, Liễu Bạch Y chưa bao giờ thua trận, tại Trung Ương đại vực càng được coi là một trong năm người tối cường, được xem là người mạnh mẽ nhất có thể tranh đoạt vạn cổ chí cường của một nguyên hội.
Hơn nữa, phàm là người từng chiến cùng Liễu Bạch Y, Liễu Bạch Y không hạ sát thủ, cũng để cho đối phương bình an rời đi, cái này cũng tạo thành nguyên nhân khiến các thế hệ thanh niên tới khiêu chiến hắn.
Nếu không, những kẻ được gọi là thanh niên thiên kiêu này, vì cái gì mà không dám đi Bất Tử thiên điện cùng Thôn Thiên ma điện?
Bởi vì bọn hắn sợ chết, đối mặt với các hạt giống chí cường còn lại, kết quả của bọn hắn chỉ có chết, bọn hắn nào dám lấy tính mệnh chính mình xem như trò đùa, điểm ấy tự bọn hắn có thể tự hiểu lấy.
Lúc này.
Diệp Hiên đã tới phần cuối bậc thang, càng là nhìn thấy màn phát sinh này, điều này cũng khiến cho hắn nhíu mày, xem ra những năm này Bạch Y huynh thật đã gặp nhiều chuyện vô cùng phiền phức, có nhiều sâu kiến đến này ồn ào như vậy.
Đạm mạc không gợn sóng, dạo bước đi tới, Diệp Hiên không nhìn thẳng đám rác rưởi này, đi thẳng đến thiên môn vạn trượng.
- Mời thông báo Liễu Bạch Y một tiếng, nói có cố nhân tới thăm.