- Tuy cậu đột phá tiên thiên, nhưng cậu còn phải học rất nhiều, ta tin tưởng Hoàng bàn tử có thể mang cậu nhận thức rõ ràng thế giới này, đi theo hắn đi, khi cậu có thể hoàn toàn học được bản lĩnh từ Hoàng bàn tử, cậu mới có thể chân chính đến đối đầu với ta.
Diệp Hiên lạnh lùng nghiêm nghị lên tiếng, vung tay lên, phân phó Hoàng bàn tử mang Cố Bắc Thần đi, cũng là ở lúc này, các đại tổ trưởng Vũ An Ti đã đi tới phòng họp.
- Diệp tiên sinh, rốt cục ngài cũng trở về.
Thiên Vũ vừa mới đi vào phòng họp đã vội vàng khom người cúi đầu trước Diệp Hiên.
Các tổ trưởng khách khanh còn lại càng không dám chậm trễ, dồn dập hành lễ với Diệp Hiên, hiển nhiên bọn họ đều hiểu rõ Diệp Hiên khủng bố như thế nào, làm sao có thể không kính nể hắn đến vậy đây?
- Nói cho ta nghe, một năm nay đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Hiên khẽ lên tiếng.
- Diệp tiên sinh, ngài biến mất một năm này....
Thiên Vũ chậm rãi kể lại, Diệp Hiên rốt cuộc cũng biết tình huống hiện tại bên ngoài.
Đầu tiên, dị thú bạo phát toàn cầu, huyết hồn tàn nhẫn thôn phệ nhân loại, nhất là chư quốc phương tây càng là thêm nghiêm trọng, mà Đông Phương bên này ngoại trừ Hạ quốc vẫn yên ổn ra thì các tiểu quốc lân bang còn lại cũng bởi vì huyết hồn dị thú mà cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Trong tự thuật của Thiên Vũ, Diệp Hiên cũng nghe đồn một việc, võ giả Đông Doanh Phù Tang đã đi tới mặt đất Hạ quốc, lại ở khiêu chiến võ giả nổi danh các nơi, nhưng sau một phen khiêu chiến lại không có người nào là địch.
Tên võ giả Đông Doanh Phù Tang này đang tới kinh đô, Kiếm Thần Diệp Lăng Thiên cũng đã nhận lời thách đấu của đối phương, hai người tiến hành một hồi đại chiến tại kinh đô, mà trận đại chiến này cũng được toàn cầu chú ý tới.
- Loại chuyện vặt vảnh này không cần nói tới nữa, ta cũng không hứng thú biết.
Không đợi Thiên Vũ tiếp tục nói, Diệp Hiên đã phất tay cắt đứt.
- Anh vừa mới nói, toàn cầu đột nhiên xuất hiện một ít thế lực thần bí, những thế lực này có manh mối gì?
Diệp Hiên nghi vấn hỏi.
- Diệp tiên sinh, căn cứ tình báo đến xem, ở các nơi trên toàn cầu có thế lực cực kỳ thần bí đang mở rộng ở dân gian, những thế lực này không biết nền móng, nhưng lại không ngừng thu nạp phàm nhân đi vào, càng là truyền thụ xuống một ít phương pháp tu luyện, vừa may ta ngẫu nhiên đạt được một bộ công pháp trụ cột, cũng xin tiên sinh xem qua.
Thiên Vũ vừa nói chuyện, đem một bản sổ sách đưa cho Diệp Hiên, cũng để cho Diệp Hiên thuận tay lật xem.
Qua một lúc, Diệp Hiên đã xem xong, sắc mặt cũng dần dần trở nên quỷ dị, bởi vì hắn phát hiện ra một chuyện cực kỳ có ý tứ.
Quyển sổ trong tay Diệp Hiên căn bản cũng không phải là bí pháp tu luyện võ, mà chính là một bộ bí pháp tu tiên luyện khí cấp thấp cải biên mà thành, trong đó càng là có phương pháp thôn phệ huyết khí, rõ ràng chính là một ít huyết hồn đáng sợ lưu truyền ra.
Diệp Hiên nhớ rõ, số lượng huyết hồn chạy ra khỏi chiến trường huyết hải có hơn trăm vạn, trong đó còn có rất nhiều nhân vật khủng bố, bọn họ kiếp trước là tiên thần cao cao tại thượng, nhưng bởi vì đại chiến thượng cổ mà vẫn lạc, sau khi chết tàn hồn bị trấn áp ở Huyết Hải, nhưng lại là tồn tại không thể khinh thường.
Diệp Hiên hiểu rõ một điều, những tiên thần này sau khi chết tàn hồn tuyệt đối không phải những huyết hồn bình thường kia có thể so sánh.
Bọn họ có linh trí cực cao, còn có thể mơ hồ nhớ kỹ việc kiếp trước, bọn họ ẩn núp tại nhân gian càng là đang không ngừng thôn phệ tinh khí huyết hồn, đem tu vi tiến triển cực nhanh.
Nếu như chuyện này càng để lâu, chỉ sợ tu vi của bọn họ sẽ được từng bước khôi phục, đến lúc đó thì thế giới này cũng đem sinh linh đồ thán.
Mà bộ phận công pháp này rõ ràng chính là pháp quyết một tàn hồn tiên thần trong số đó truyền xuống, mà tại sao bọn họ lại làm như vậy chứ?
Diệp Hiên dần dần rơi vào trong trầm tư, đáy mắt xuất hiện một tia sáng quỷ dị, hiển nhiên đám người Thiên Vũ còn chưa ý thức được sự kinh khủng thật sự của tàn hồn tiên thần.
- Trò chơi này càng ngày càng có ý tứ, hi vọng các ngươi mau sớm trồi lên mặt nước, để cho ta nhìn tiên thần Địa Tiên Giới ngày xưa, đến cùng là có thủ đoạn đáng sợ gì.
Đáy mắt Diệp Hiên xẹt qua một tia kích thích, lẩm bẩm nói.
Không trách Diệp Hiên kích thích, nếu có thể thôn phệ tàn hồn các tiên thần, tu vi của hắn sẽ sắp có một chất đề thăng, là thời điểm nhanh chóng phá vỡ hàng rào mà vào Độ Kiếp hậu kỳ, nghênh đón kiếp nạn thành tiên, sự việc cũng không phải không có khả năng.
Quan trọng nhất là, Diệp Hiên nhớ rõ, ở trong chiến trường huyết hải, những tàn hồn tiên thần này nói với Diệp Hiên, bọn họ chính là bị Nguyên Ma giết chết, càng nói cho Diệp Hiên, Bất Tử Tiên Kinh căn bản là một bộ ma kinh.
Vì sao đại chiến thượng cổ bị dựng lên, Nguyên Ma đến cùng là người thế nào, Nguyên Linh đến cùng có âm mưu gì đối với hắn!
Tất cả những câu đố này, có khả năng sẽ tìm được từ trong chút tàn hồn tiên thần, dù sao tàn hồn tiên thần hoặc nhiều hoặc ít cũng có một ít ký ức lúc còn sống, cung cấp rất nhiều manh mối cho hắn.
- Diệp tiên sinh, ngài nói cái gì?
Thiên Vũ nghi vấn hỏi.
Giọng của Thiên Vũ đã kéo Diệp Hiên từ trong suy nghĩ tỉnh dậy, mà sau đó lại khẽ cười nói:
- Anh làm không tệ, nếu như có các loại tin tức như thế này nữa, thì trước tiên phải nói cho ta biết.
Đáy mắt Thiên Vũ xẹt qua một luồng kinh ngạc, vì sao Diệp tiên sinh không chú ý đến các huyết hồn dị thú, càng không để bụng võ giả Đông Doanh chiến đấu cùng Diệp Kiếm Thần, ngược lại lại đi quan tâm một việc nhỏ như vậy?
Thiên Vũ tuy không hiểu rõ, nhưng hắn biết cái gì nên hỏi cái gì không nên hỏi, điều này cũng làm cho phải hắn đem nghi ngờ trong lòng áp xuống, khom người cúi đầu đối với Diệp Hiên, dò hỏi:
- Được, Diệp tiên sinh, chỉ là không biết tiếp theo tiên sinh có tính toán gì không?
- Kinh đô cuối cùng vẫn không phải nơi ta lớn lên, ta sẽ trở về thành phố Giang Nam, nếu anh có manh mối hay quan hệ với những thế lực thần bí này, có thể phái người đi thành phố Giang Nam tìm ta.