Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Được, đại nhân, tôi sẽ đi làm ngay.
Tôn Tiểu Phúc rất thông minh không có hỏi kế hoạch của Diệp Hiên, bởi vì hắn biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, mà đây chính là chỗ thông minh của hắn.
...
Vùng ngoại thành thủ đô Đông Doanh, một tòa căn cứ quân sự.
Một cánh cửa sắt thiết kế bằng khoa học kỹ thuật rất tân tiến được mở ra, Tân Điền Nhất Lang mặc áo quan, mặt đầy hồng hào, đang lo lắng chờ đợi Tôn Tiểu Phúc đến.
Đã nhiều ngày Tân Điền Nhất Lang có thể nói tâm hoa nộ phóng (*), bởi vì hắn kết bạn với một người rất có tiền, mỗi ngày ngoại trừ mời hắn ở các quốc gia mỹ nữ gian triền miên, càng là biếu tặng cho hắn số lượng lớn tiền tài.
(*) Tương đương với các thành ngữ tiếng Việt: mở cờ trong bụng / nở gan nở ruột. Tương tự như niềm vui dạt dào/ tưng bừng vui nhộn.
Chỉ là dựa vào những đồng tiền này, đến khi hắn về hưu dưỡng già, cũng đầy đủ để hắn thoải mái tiêu xài trọn đời.
Đương nhiên, đối với Đại Kim Chủ như Tôn Tiểu Phúc này, Tân Điền Nhất Lang cũng là hữu cầu tất ứng.
Không phải sao, hôm nay Tôn Tiểu Phúc muốn dẫn một người bạn quan sát căn cứ quân sự hắn quản lý, đối với yêu cầu đơn giản này, Tân Điền Nhất Lang tự nhiên là lập tức đồng ý.
Tuy hoàng thất Đông Doanh nghiêm cấm không cho người ngoài bước vào căn cứ quân sự, nhưng hắn là chỉ huy nơi này, chỉ cần không đem tiết lộ việc này ra, thì sẽ có ai biết được?
Một chiếc xe con màu đen từ chỗ xa, trải qua tầng tầng trạm kiểm soát vũ trang cho đi, rốt cục cũng dừng sát ở trước cửa căn cứ quân địa.
Tôn Tiểu Phúc bước xuống xe trước, sau đó nhanh chóng mở cửa xe, Diệp Hiên bình tĩnh từ trong xe đi ra, điều này cũng làm cho Tân Điền Nhất Lang ngẩn mặt ra, bởi vì hắn phát hiện Đại Kim Chủ Tôn Tiểu Phúc này cực kỳ cung kính đối với cái tên thanh niên diện mạo thông thường này, giống như chính là người hầu của người thanh niên này vậy.
- Tôn Quân, vị này chính là... ?
Tân Điền Nhất Lang bước nhanh đến, dùng ngôn ngữ Hạ quốc hơi cứng ngắc hỏi Tôn Tiểu Phúc.
- Tân điền quân, đây là ông chủ của tôi Lục tiên sinh, chính là phú thương cực kỳ danh vọng ở Hạ quốc, vẫn luôn ngưỡng mộ uy danh của ngài, hôm nay đặc biệt đến đây gặp nhau.
Tôn Tiểu Phúc mỉm cười nói.
Nghe được Tôn Tiểu Phúc giới thiệu, Tân Điền Nhất Lang lại ngẩn mặt ra, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hơi lộ ra cổ quái, phải biết rằng người của Hạ quốc ở trong mắt cao tầng Đông Doanh đang rất là mẫn cảm, mà hắn có thể kết giao Tôn Tiểu Phúc, cũng là điều tra qua Tôn Tiểu Phúc, biết người này pha trộn nhiều năm ở Đông Doanh.
Còn nguồn gốc tiền tài của Tôn Tiểu Phúc, Tân Điền Nhất Lang vẫn không có làm rõ ràng, nhưng hiện tại xem ra, hiển nhiên tiền tài của Tôn Tiểu Phúc hẳn là có liên quan cùng vị thương nhân Hạ quốc này.
Nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, Tân Điền Nhất Lang mỉm cười, cũng không sợ Diệp Hiên là gián điệp Hạ quốc, dù sao đối phương chỉ có hai người, muốn làm ra chút chuyện ở trong căn cứ quân sự của hắn, cái này căn bản là chuyện không thể nào.
- Hoan nghênh Lục tiên sinh đến.
Tân Điền Nhất Lang cúi đầu chào hỏi, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên giống như đang xem một ngọn núi vàng.
- Nghe tiếng lực lượng quân sự Đông Doanh cường đại đã lâu, Lục mỗ vẫn muốn nhìn một phen xem như thế nào, cũng xin Tân Điền tiên sinh ở trước dẫn đường.
Diệp Hiên khí độ bất phàm, tự có một phen khí thế cấp trên, cũng để cho Tân Điền Nhất Lang không dám xem nhẹ, hắn mời hai người bước vào căn cứ quân sự, trên đoạn đường này không ngừng khen tặng tán thưởng Diệp Hiên, cũng để cho Diệp Hiên khẽ gật đầu đáp lại.
Căn cứ quân sự Đông Doanh.
Quân nhân canh gác, tầng tầng trạm kiểm soát, ở chỗ này ngươi có thể thấy dụng cụ tân tiến nhất, đầy đủ các loại vũ khí khoa học kỹ thuật, nhân viên nghiên cứu khoa học mặc áo choàng trắng, còn có sĩ binh Đông Doanh vác vũ trang hạng nặng, bất cứ lúc nào cũng có thể thấy đi qua trước mặt.
Lại một cánh cửa sắt với khoa hoạc kỹ thuật khác chiếu vào tầm mắt Diệp Hiên, sau khi Tân Điền Nhất Lang điền mật mã vào, cánh cửa thép này lập tức ù ù mở ra.
- Lục tiên sinh, nơi đây chính là phòng chỉ huy, cũng là nơi quan trọng nhất của tòa căn cứ quân sự này của chúng ta, tất cả mệnh lệnh quân sự cũng đều là từ nơi này truyền ra.
Máy móc điện tử tinh vi, số lượng lớn camera giám sát, càng có rất nhiều nhân viên nghiên cứu khoa học đi tới đi lui, đây chính là cảnh tượng mà Diệp Hiên đang nhìn thấy, cho đến khi một loại máy móc cực lớn chiếu vào trong mắt Diệp Hiên, cũng để cho đôi mắt hắn sáng lên, bước chậm đi tới trước đài máy móc này.
- Dùng để làm cái gì vậy?
Diệp Hiên vuốt ve chiếc máy trước mắt, nghi ngờ nói.
Nhìn một màn này, Tân Điền Nhất Lang biến sắc, vội vàng tiến lên, nói:
- Lục tiên sinh, cái này chỉ có thể đứng xem, nhưng ngàn vạn lần không nên lộn xộn.
- Ồ?
- Đây là hệ thống đối chiến khoảng không quốc phòng của chúng tôi, cũng là phần quan trọng nhất ở tòa căn cứ quân sự này, cho dù là chặn quốc đạn, hay là phóng ra tên lửa xuyên lục địa, đều là do cái máy này tới thao tác.
Tân Điền Nhất Lang vội vàng giải thích.
- Tên lửa xuyên lục địa?
Diệp Hiên nỉ non tự nói, mà sau đó lại đưa ánh mắt quỷ dị nhìn về phía Tân Điền Nhất Lang, nói:
- Nói như vậy, chỉ cần khởi động cái máy này, là có thể trực tiếp phóng ra tên lửa xuyên qua nước khác?
Nhìn nụ cười trên mặt Diệp Hiên, Tân Điền Nhất Lang ngẩn mặt ra, đáy lòng mơ hồ dâng lên một tia bất an, càng là hơi lộ ra nghi ngờ nhìn Diệp Hiên, nói:
- Nói như vậy cũng không sai, nhưng chuyện này căn bản không thể xảy ra, nếu như phóng ra tên lửa đối với nước khác, cái này căn bản là muốn khơi mào chiến tranh, tội danh này dù là Thiên Hoàng cũng không gánh nổi.