Đám người Triều Thiên tông chủ vội vàng cáo lui, Diệp Hiên mỉm cười cũng không giải thích nhiều, tiếp tục đắm chìm trong con đường tu luyện của hắn.
Không thể không nói, từ khi tiến vào Thái Cổ Thế Giới tới nay, tốc độ tu luyện của Diệp Hiên quả thực đáng kinh sợ, từ Nghịch Thiên nhất biến đến Nghịch Thiên nhị biến, cho đến bây giờ hướng tới lại gần Nghịch Thiên tam biến, loại tốc độ tu luyện này để Diệp Hiên kinh ngạc không thôi.
Tuy nhiên, Diệp Hiên biết chuyện nhà mình, hắn có thể tu luyện nhanh như vậy đều có liên quan cùng phiến Thái Cổ thế giới này.
Tất nhiên, đây chỉ là một, quan trọng nhất là hậu tích bạc phát.
Tại vũ trụ hỗn độn, tu vi của hắn bị áp chế gắt gao, đột phá đi vào Nghịch Thiên Cảnh đã là cực hạn, nhưng hắn trở lại Thái Cổ Thế Giới, tiềm năng trước kia chồng chất triệt để bộc phát, đây cũng là nguyên nhân vì sao tốc độ tu luyện của hắn khủng bố như vậy.
- Phi Vũ thần triều? Cường giả Nghịch Thiên?
Diệp Hiên thì thào, nếu như hắn không đoán sai, Phi Vũ thần triều này sẽ là trận chiến đầu tiên của hắn, cũng là trận chiến đầu tiên giao thủ với cường giả Nghịch Thiên cảnh.
- Không biết chủ nhân Phi Vũ Thần Triều này là Nghịch Thiên mấy biến, hy vọng trận chiến này cũng đừng làm ta thất vọng.
Diệp Hiên thì thào, trong mắt xẹt qua vẻ mong mong.
Một mực ngồi tĩnh tọa tu luyện, đây chỉ là một loại trên con đường tu luyện, chỉ có không ngừng chiến đấu mới có thể nhanh chóng cường đại, đây cũng là kinh nghiệm trước kia của Diệp Hiên.
...
Phía bên kia.
Triều Thiên tông chủ cùng mấy vị trưởng lão ở trong mật thất nói chuyện, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ rất nghiêm trọng, hiển nhiên là bị lời nói của Diệp Hiên làm cho kinh hãi.
- Chúng ta đây là mời tới một người điên sao?
Có trưởng lão lo lắng nói.
- Thay thế Phi Vũ thần triều, thật hay khi hắn nghĩ ra.
Một trưởng lão khác tiếp lời.
- Chủ nhân thần triều sừng sững tại đỉnh phong Thái Cổ, ta xem hắn thật sự là điên rồi.
Lại có trưởng lão tràn đầy oán khí nói.
- Ta xem không nhất định.
Đột ngột, Triều Thiên tông chủ cắt đứt mọi người nghị luận, ánh mắt của hắn thâm thúy lóe ra ánh sáng, càng mơ hồ mang theo một tia hy vọng.
- Tông chủ, ngươi có ý là... ?
Mấy vị trưởng lão ngẩn ra.
- Hôm nay các ngươi cũng thấy được, một kích, vẻn vẹn chỉ một kích, tứ đại trưởng lão Càn Dương giáo hôi phi yên diệt.
- Chẳng lẽ các ngươi chưa từng suy đoán qua tu vi của hắn?
Triều Thiên tông chủ sâu kín nói.
- Tu vi của hắn?
Sắc mặt mấy vị trưởng lão đột biến, trải qua Triều Thiên tông chủ nhắc nhở, mấy người trong nháy mắt yên lặng, mơ hồ tựa như đoán được cái gì, không khí trong nháy mắt trầm trọng xuống.
- Nếu ta không đoán sai, chỉ sợ vị lão tổ tông chúng ta mời về, căn bản không phải là thập nhị thiên môn hợp nhất gì, hắn hẳn là một vị cường giả Nghịch Thiên cảnh chân chính.
Ầm ầm.
Triều Thiên tông chủ nói xong lời này, mấy vị trưởng lão kinh hãi, liên tục lùi lại, nếu như thật giống như Triều Thiên tông chủ nói, vậy vừa rồi Diệp Hiên làm quyết định liền nói thông.
- Nghịch Thiên cường giả.
Mấy vị trưởng lão lẩm bẩm, trong mắt có một tia kinh hãi, nhưng bầu không khí lại càng thêm nặng nề.
- Tông chủ, cho dù như ngài suy đoán, vị lão tổ tông này thật sự là một vị cường giả Nghịch Thiên cảnh, nhưng ngài phải biết rằng, Chủ nhân Phi Vũ thần triều, chính là cường giả Nghịch Thiên nhị biến, một thân tu vi kia há là chúng ta có thể tưởng tượng?
- Hơn nữa ngài không cần quên, ngoại trừ vị chủ nhân Thần triều này, tứ đại Thiên Vương cùng bát đại Thần Tướng, tu vi kém nhất đều mở ra Thiên Môn thứ mười, người nào cũng được xưng là tồn tại chủ nhân một giáo.
- Hơn nữa, có lời đồn Phi Vũ thần triều còn có một vị đại trưởng lão, nghe đồn người này cũng vừa mới bước vào Nghịch Thiên cảnh, cho dù vị lão tổ chúng ta cũng là tồn tại Nghịch Thiên cảnh, nhưng hắn làm sao có thể là đối thủ của Phi Vũ thần triều?
Mấy vị trưởng lão nhao nhao lên tiếng, hiển nhiên đối với bọn họ mà nói, cho dù Diệp Hiên thật sự là tồn tại Nghịch Thiên cảnh, nhưng đối mặt với loại kình thiên cự nghiệt như Phi Vũ thần triều, cũng không khác gì trứng chọi đá.
- Ta không hiểu những gì các ngươi nói?
Triều Thiên tông chủ lạnh lùng quát lớn, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Nhưng chúng ta căn bản không làm được gì, từ khi ta nhìn thấy người này, ta đã cảm giác trên người hắn có một loại khí tức cực kỳ đáng sợ, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta phải nhận hắn là lão tổ tông.
- Hơn nữa, trên người hắn thủy chung làm cho ta có một loại cảm giác cực kỳ sợ hãi, cũng không phải hạng người lương thiện gì, chỉ sợ thủ đoạn cũng tuyệt đối hung tàn, chúng ta còn đừng suy nghĩ nhiều, cứ nghe vị lão tổ tông này nói mà làm việc đi.
Nghe Triều Thiên tông chủ nói như vậy, mấy vị trưởng lão cũng chỉ có thể than thở, dù sao lấy chút tu vi của bọn họ, thật đúng là không dám làm trái ý vị lão tổ tông này.
- Sợ cái gì? Có lẽ lần này thực sự là một cơ hội.
Đôi mắt Triều Thiên tông chủ chợt lóe, hiện tại muốn nhiều hơn nữa cũng vô dụng, bọn họ chỉ có thể theo vị lão tổ tông này đi về phía trước.
...
Càn Dương giáo.
- Cái gì?
Phanh.
Càn Dương giáo chủ đồng loạt mở ra mười đại Thiên Môn, một cái tát đập vỡ cái bàn trước mặt, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía đệ tử đang báo cáo với hắn.
- Tứ đại trưởng lão toàn bộ chết trận?
- Làm thế nào có thể?
Càn Dương giáo chủ kinh nộ rống to, hoàn toàn không thể tin được loại chuyện không thể nào xảy ra này.