Chỉ đi diệt một Triều Thiên Tông nho nhỏ, sẽ để cho tứ đại trưởng lão có đi không trở về, loại chuyện này làm cho hắn không cách nào tiếp nhận, càng là nghĩ không ra đạo lý trong đó.
- Giáo chủ, đây là chiến thư do Triều Thiên Tông gửi tới.
Đệ tử bên dưới nơm nớp lo sợ đưa lên một phần chiến thư, Càn Dương giáo chủ cầm trong tay lật xem, hơn mười hơi thở trôi qua, hắn bóp nát chiến thư trong tay.
- Được, giỏi cho một Triều Thiên tông, dám khai chiến với Càn Dương giáo ta, quả thực muốn chết.
Càn Dương giáo chủ giận dữ lôi đình, người xung quanh câm như hến, chỉ là tất cả đều hiện ra vẻ kinh nghi bất định, Triều Thiên Tông này đến tột cùng có thủ đoạn gì, không chỉ tiêu diệt tứ đại trưởng lão, hơn nữa còn dám chủ động khai chiến với Càn Dương giáo.
- Giáo chủ bớt giận, chỉ sợ Triều Thiên tông này có đại nhân vật tọa trấn, nếu không tứ đại trưởng lão tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết trận như vậy, Triều Thiên tông cũng tuyệt đối không có lá gan này dám khai chiến với chúng ta.
Đại trưởng lão tư duy nhanh nhẹn thẳng thắn nói.
- Hừ.
Càn Dương giáo chủ lạnh lùng nói:
- Bọn họ dám giết tứ đại trưởng lão giáo của chúng ta, còn dám khai chiến với ta, tất nhiên có người ở sau lưng duy trì.
- Tuy nhiên lá gan của Triều Thiên Tông quá lớn, cho dù bọn họ thật sự có đại nhân vật tọa trấn, nhưng Càn Dương giáo ta cũng không phải dễ chọc.
- Người đâu, truyền tấn cho Phi Vũ thần triều, nói Triều Thiên tông không có xem thần triều ra gì, thỉnh cầu sứ giả Thần triều đến bình phản loạn.
Càn Dương giáo chủ nói.
- Vâng, giáo chủ.
Có người vội vàng lĩnh mệnh mà đi, Càn Dương giáo chủ lúc này mới ngồi trở lại chủ vị, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Trong lòng của hắn mơ hồ có chút bất an, loại bất an này chính là đến từ Triều Thiên Tông, đối phương dám to gan như vậy, tất nhiên có nhân vật đáng sợ tọa trấn.
Càn Dương giáo chủ phỏng đoán, tu vi của người này cực cao, tất nhiên ở trên hắn, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không thể giết chết tứ đại trưởng lão.
Tuy nhiên không sao, Càn Dương giáo là một trong tám phương đại giáo, cứ mười vạn năm đều cung cấp cho Phi Vũ thần triều một lần.
Lúc này đây thỉnh cầu Phi Vũ thần triều ra mặt, mặc kệ đối phương là ai, Phi Vũ Thần Triều tất sẽ bóp chết hắn từ trong trứng nước.
...
Mênh mông hoàn vũ, thiên khung vô ngần.
Một thần triều đương thời vô biên vô hạn, từng đạo thái cổ thần quang xẹt qua trong thiên địa, còn có tiếng chuông cổ xưa đang mơ hồ truyền đến.
Đây là Phi Vũ thần triều, chưởng quản ức vạn dặm thiên địa, dưới trướng là tám phương đại giáo với vô số tông môn, cũng đặt cho Phi Vũ thần triều uy danh vô thượng.
Phi Vũ Đạo Cung.
Nơi này là đạo tràng của Chủ nhân Phi Vũ thần triều, cũng là đạo tràng chí cao vô thượng, từng đạo thân ảnh đáng sợ đứng ở hai bên đạo cung, một thân ảnh khoác áo báo màu trắng ngồi xếp bằng trong hư không.
Một đầu tóc đen, mắt như thần tinh, một thân tử y vẽ đầy thiên địa tinh thần, còn có từng đạo tinh hà văn lộ ở chảy xuôi quanh thân hắn.
Phi Vũ Thần Chủ.
Người này chính là người đứng đầu Phi Vũ Thần Triều, lại là một cường giả Nghịch Thiên nhị biến, ức vạn dặm thiên địa đều lấy hắn làm đầu.
- Thần chủ, Càn Dương giáo truyền tấn đến, dưới trướng có tông môn không phục Thần triều ta quản thúc, thỉnh cầu Thần triều phái sứ giả đi bình phản loạn.
Có thần quan cất bước đi ra, bái lạy Phi Vũ thần chủ, bắt đầu bẩm báo.
- Đường đường là đại giáo, như thế nào ngay cả tông môn dưới trướng cũng không thể khống chế, lại muốn Thần Triều ta phái sứ giả đi bình phản?
Phi Vũ thần chủ bình thản lên tiếng.
- Hồi thần chủ, thần đã điều tra rõ ràng, dưới trướng Càn Dương giáo có một tam lưu tông môn tên Triều Thiên Tông, bởi vì giao không được thiên địa nguyên thạch, Càn Dương giáo phái xuất ra tứ đại trưởng lão đi Đồ Tông, nhưng tất cả đều ngã xuống trong Triều Thiên Tông, nói vậy Triều Thiên tông này hẳn là có đại năng tọa trấn, cho nên Càn Dương giáo mới thỉnh cầu Thần triều ta phái sứ giả bình phản.
Một vị thần quan khác bước ra, theo như thật nói với Phi Vũ thần chủ.
- Đại năng giả?
Phi Vũ thần chủ thản nhiên gật đầu, cũng không quá coi trọng, hắn thân là tồn tại Nghịch Thiên nhị biến, cái gọi là đại năng giả ở trong mắt hắn cũng chỉ là con kiến hôi.
- Người nào đi bình phản tiểu tông môn này?
Thanh âm của Phi Vũ thần chủ quanh quẩn trong Đạo Cung.
- Thần nguyện đi.
Chỉ thấy một vị thần tướng mặc ngân giáp đi ra, khí tức của người này kinh khủng ngập trời, một cây thần thương trong tay đều nở rộ quang mang u ám, dĩ nhiên là một vị cường giả kinh khủng mở ra mười một Thiên Môn.
- Được, vậy việc này giao cho Phi Vân thần tướng.
Phi Vũ thần chủ thản nhiên nói.
- Cẩn tuân pháp chỉ của thần chủ.
Phi Vân thần tướng khom người lĩnh mệnh, trong mắt xẹt qua vẻ hưng phấn, hắn đang cảm thấy nhàm chán khi đợi ở Phi Vũ thần triều, muốn đi xung quanh, không ngờ cơ hội lại đến.
- Chậm đã.
Không đợi Phi Vân thần tướng lĩnh mệnh mà đi, chỉ thấy một vị lão giả râu tóc bạc phơ cất bước đi ra, bái lạy Phi Vũ thần chủ, nói:
- Thần chủ có thể nghe lão quan nói một lời?
- Vân Lan thiên vương cứ nói không sao.
Phi Vũ thần chủ chậm rãi gật đầu.
- Thần chủ minh giám, Càn Dương giáo này mặc dù là một trong tám phương đại giáo dưới trướng Thần triều ta, mỗi mười vạn năm đều sẽ cung cấp trăm vạn nguyên thạch cho Thần triều ta, nhưng tám phương đại giáo những năm gần đây đều có chút tâm tư, lão quan cảm thấy đây là một cơ hội.