Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 260 - Chương 260 - Cố Làm Ra Vẻ

Chương 260 - Cố làm ra vẻ
Chương 260 - Cố làm ra vẻ

Nhớ kỹ, bởi vì ta mạnh hơn các ngươi, các ngươi ở trước mặt ta ngay cả con chó cũng không bằng, chỉ có thể trở thành súc sinh, ta muốn giết súc sinh chẳng lẽ còn muốn cùng súc sinh giảng đạo lý sao?

- Đúng là tà ma ngoại đạo miệng lưỡi bén nhọn, hôm nay lão tăng cho dù có chết dưới tay ngươi, cũng muốn Hàng Ma, đánh chết ngươi ngay tại đây.

Phổ Hàng lão tăng rống giận, hắn chấp tay hành lễ, miệng không ngừng tụng kinh, quanh người nở rộ phật quang đáng sợ, càng làm cho tăng bào của hắn cổ đãng không thôi, một đôi tay phật quang to lớn chợt nâng lên, cuồng bạo đánh tới Diệp Hiên.

- Kẻ như con kiến hôi, không biết thiên uy, chết đi cho ta!

Diệp Hiên tàn bạo lên tiếng, bước ra một bước mặt đất cuồng bạo chấn động, mặt đất dưới chân hắn trong nháy mắt sụp đổ, cả người chợt xuất hiện ở trước mặt Phổ Hàng lão tăng.

Không đợi lão tăng này ra tay, Diệp Hiên lại tàn khốc cười một tiếng, huyết chưởng đáng sợ kia trực tiếp vỗ vào trên đầu đối phương.

Ầm!

Phật quang yên diệt, thân thể nổ nát vụn, Phổ Hàng lão tăng ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, trực tiếp biến thành thịt vụn bay tứ tung, tươi sống bị Diệp Hiên đập chết ở trong tay.

Thâm độc tàn nhẫn, ra tay vô tình, mùi máu tanh nồng nặc phiêu đãng trong không khí, khiến cho rất nhiều tăng chúng đau khổ kêu khóc, đôi mắt nhìn Diệp Hiên đã có thù hận còn có sợ hãi, miệng run rẩy hơi nhớ tới kinh văn vãng sinh, siêu độ cho lão tăng đã chết.

- A di đà phật!

Phổ Độ lão tăng chấp tay hành lễ tụng một tiếng Phật hiệu, khuôn mặt đau khổ mà trầm tĩnh, cũng không có bởi vì sư đệ chết lộ ra quá nhiều bi thương, giống như hết thảy đều nằm dự liệu của hắn.

- Ngày xưa có Địa Tàng Vương Bồ Tát phát lời thề kinh thiên, địa ngục vẫn còn oan hồ, thề không thành phật, hôm nay bần tăng sẽ liều mình trừ ma, để thiên địa một mảnh trong sáng.

Phổ Độ lão tăng khoanh chân mà ngồi, miệng niệm tụng lấy kinh văn vãng sinh, quanh thân nở rộ phật quang từ bi.

Ùng ùng!

Không gian nhộn nhạo, phật quang phổ chiếu, phật quang cực kỳ mênh mông trào đãng ở trong hư không, một tòa tháp cao chín tầng đột ngột dâng lên từ mặt đất, phật quang mênh mông già thiên cái địa, còn có một con Hàng Ma kim xử từ giữa tháp cao bắn nhanh ra, ở trong hư không nở rộ phật quang rực rỡ.

Hàng Ma kim xử, quá mức dâng trào, quá mức rực rỡ, khi chí bảo Phật Môn này xuất thế, tám phương thiên địa có tiếng Phật Đà tụng kinh truyền đến, còn có dị tượng hoa sen ánh vàng ẩn hiện ở hư không, liếc mắt nhìn lại, trong lòng sinh kính nể cực lớn.

- A di đà phật.

Phổ độ tụng một tiếng Phật hiệu, khuôn mặt đau khổ, nói rằng năm xưa, tổ sư tự viên tịch từng lưu lại một câu rằng, nếu như có ma đầu hoặc loạn thiên hạ, dù cho Tiểu Lôi Âm Tự ta tự hủy người vong, cũng nhất định phải trảm yêu trừ ma, để thiên hạ thái bình thịnh thế.

- Diệp Hiên, ngươi giết lung tung người vô tội, tàn hại tu sĩ thiên hạ, hôm nay dù cho lão tăng có chết, cũng sẽ dẫn ngươi vào A Tị Địa Ngục, trọn đời trầm luân giữa địa ngục.

A di đà phật!

Phổ Độ lão tăng chấp tay hành lễ, quanh thân nở rộ kim quang từ bi, cơ thể hắn đang nhanh chóng khô quắt, phật quang cực kỳ khủng bố bao phủ lấy hắn, cho đến qua hơn mười phút, Phổ Độ lão tăng biến mất, một viên Xá Lợi Tử màu vàng kim xuất hiện ở trong hư không.

- Sư huynh!

- Phương trượng!

- Tên ma đầu ngươi đi chết đi!

Nhà sư cả chùa tức giận hét lớn, đôi mắt tràn đầy ý hận chưa bao giờ có.

Ông!

Hàng Ma kim xử, dâng trào phát quang, kim sắc xá lợi ông hưởng chuyển động, khi mà hai Đại thánh vật Phật Môn hợp hai thành một, một chuyện cực kỳ đáng sợ cũng lập tức xuất hiện.

Ầm!

Kình thiên nổ vang, hư không sụp xuống, một tôn hư ảnh Phật Đà trăm trượng ngồi ở giữa hư không, quang mang bắn ra bốn phía, phật quang từ bi chiếu rọi bầu trời, càng làm cho bầu không khí nơi này lộ vẻ bi thương mà trầm trọng.

- Phật... Phật Đà pháp tướng?

- Truyền... Truyền thuyết quả nhiên là thật?

- Tổ sư hiển linh, tổ sư hiển linh!

Tất cả tăng chúng Tiểu Lôi Âm Tự mừng đến chảy nước mắt, mỗi người đều kích động tột cùng, bởi vì bọn họ biết, khi Phật Đà pháp tướng xuất hiện thì dù cho là Thần Vương Diệp Hiên thì cũng chắc chắn phải chết.

Diệp Hiên vẫn đứng đó nhìn vị Phật Đà pháp tướng này, đôi mắt có một tia rét lạnh xẹt qua, nguyên nhân là vì vị Phật Đà pháp tướng này xuất hiện, lại mơ hồ làm cho huyết khí trong cơ thể hắn có chút không yên.

Loại cảm giác này không liên quan gì đến tu vi, mà là một loại cảm giác khắc chế trời sanh.

Phải biết rằng tu vi của Diệp Hiên, toàn bộ chính là thôn phệ huyết khí mà đoạt được, trên tay càng đã nhiễm đầy máu tươi ngàn vạn sinh linh, lệ khí oán nộ quanh thân cực kỳ nồng đậm.

Mà từ cổ đến nay Phật Ma bất lưỡng lập, trong xa xôi ấy, thiên địa linh khí nồng nặc, người sát lục quá nặng giống như Diệp Hiên này nếu gặp phải cao tăng Phật Môn, tiên thiên cũng sẽ bị Phật Pháp áp chế, Diệp Hiên có thể có loại cảm giác này, cái này cũng bình thường.

- Nhân sinh như sương cũng như mộng, duyên sinh duyên diệt còn tự tại.

Phật Đà pháp tướng, chấp tay hành lễ, miệng niệm tụng một phần kinh văn, ngoài ra giữa hư không còn dâng lên từng đóa Kim Liên, hàng vạn hàng nghìn tiếng tụng kinh ở tám phương mơ hồ truyền đến.

- Thí chủ sát lục quá trọng, đã đi vào ma đạo, nếu có thể bỏ xuống đồ đao, chuyên tâm quy y ngã phật, làm nên đại tự tại đại tiêu dao.

Phật Đà pháp tướng liên tục nói, phật quang phổ chiếu rơi xuống khắp nơi, âm thanh tràn ngập ý tứ trách trời thương dân.

Bình Luận (0)
Comment