Mưa gió dừng lại, một tia nắng mặt trời chiếu rọi xuống nơi đây, Diệp Hiên đứng dậy từ trong hư không, hắn giống như trở lại thành một người bình thường, quanh người cũng không hiển lộ chút khí tức nào, lại không có bất kỳ khí thế bá tuyệt thiên địa gì, chỉ là đôi mắt hắn rất đạm mạc vô tình.
Nơi tầm mắt nhìn tới, hư không đều vặn vẹo, chứng minh tu vi Diệp Hiên bây giờ đã bước vào cảnh giới không lường được.
- Diệp tiên sinh, ngài bước vào Độ Kiếp hậu kỳ?
Nguyệt Thần bắn nhanh đến, nếu như lắng nghe kỹ thì sẽ phát hiện, giọng của cô có chút rung rung.
- Độ Kiếp hậu kỳ sao?
Diệp Hiên nhẹ giọng tự nói, sau đó lại chậm rãi lắc đầu, nhìn lên vô tận bầu trời, rù rì nói:
- Thì ra ghi chép trong Bất Tử Tiên Kinh là thật, Độ Kiếp hậu kỳ tuy có thể đưa tới Cửu Thiên Tiên Kiếp, nhưng kỳ thực trên Độ Kiếp hậu kỳ còn có một cảnh giới thần bí khó lường, mà cảnh giới này là Đại Thừa Kỳ.
- Đại Thừa Kỳ?
Nghe thấy lời Diệp Hiên vừa nói, Nguyệt Thần cũng ngẩn mặt ra, sau đó lại hít một hơi lạnh, trong mắt đều là sự nghi ngờ không dám tin, còn có một sự kính nể sâu đậm xẹt qua.
Trong truyền thuyết xa xưa.
Độ Kiếp hậu kỳ có thể đưa tới Tiên Kiếp, chỉ cần nghênh đón được Tiên Kiếp là đã có thể lập địa thành Tiên.
Chỉ là còn có một cảnh giới vẫn mãi lưu truyền trong Địa Tiên giới, mà cảnh giới này tựa như được gọi là Đại Thừa Kỳ.
Có tu tiên giả khoáng cổ tuyệt kim đi đến Độ Kiếp hậu kỳ cũng không thể triệu hồi ra Tiên Kiếp, mà không ngừng rèn luyện chính mình, bước vào một cảnh giới thần bí khó lường, mà cảnh giới này lại hình như được gọi là Đại Thừa Kỳ.
Không có ai biết cảnh giới này đến cùng dành cho tu tiên giả để làm gì, nhưng lại đều không có ngoại lệ, phàm là tu tiên giả Đại Thừa Kỳ, khi bọn họ nghênh đón được Cửu Thiên Tiên Kiếp, đều là xưng tôn làm tổ một phương ở trong Địa Tiên giới.
Mà Nguyệt Thần cũng biết có một người, người kia chính là chí tôn của tam giới, truyền thuyết chí tôn tam giới còn không có thành tiên ở Đại Thừa Kỳ đã tới Cửu Thiên Tiên Kiếp, lại ở trong năm tháng vô tận kế tiếp, trở thành chí tôn chưởng quản thiên địa nhân tam giới.
Giờ khắc này, Nguyệt Thần nghe được lời Diệp Hiên nói, đây rõ ràng chứng thực Diệp Hiên đã bước vào Đại Thừa Kỳ trong truyền thuyết, làm sao không khiến cho cô cảm thấy kinh hãi tột cùng?
- Lẽ nào... Lẽ nào cái tên Diệp Hiên này thật sự sẽ xưng tôn làm tổ trong Địa Tiên giới?
Nguyệt Thần sợ hãi, nội tâm hoảng sợ suy đoán.
Diệp Hiên bình thản trầm tĩnh, hắn giống như dung nhập vào trong không gian nơi này, hắn đang tĩnh tâm cảm thụ cái gì đó.
Tu vi Đại Thừa kỳ viên mãn, Bán Tiên thể êm dịu không tỳ vết, cho dù là trên tâm linh hay là trên thân thể thì Diệp Hiên đều có thể cảm nhận được định luật vận động của phương không gian này, càng có thể cảm nhận uy áp thiên địa đang áp bách đến hắn.
Diệp Hiên có một cảm giác, chỉ cần hắn toàn lực toát ra Đại Thừa kỳ, hắn đã có thể triệu hồi ra Cửu Thiên Tiên Kiếp hàng lâm, đi độ kiếp nạn thành tiên trong truyền thuyết.
Chỉ là, Diệp Hiên vừa mới đi vào Đại Thừa kỳ, còn không có vững chắc cảnh giới, đương nhiên sẽ không mù quáng trực tiếp đưa tới Cửu Thiên Tiên Kiếp, hắn muốn đề thăng trạng thái của mình tới tuyệt đỉnh, sau đó mới có thể đi độ kiếp nạn thành tiên.
- Nửa năm sau, ngươi hãy tới núi Đoạn Thiên tìm ta, ta sẽ ở đó dẫn tới kiếp nạn thành tiên, nếu ta có thể qua được, nhất định sẽ giữ lời hứa, mang ngươi trở về Địa Tiên giới.
Diệp Hiên khẽ lên tiếng, bước ra một bước không gian xung quanh lập tức bị vặn vẹo, dưới chân xuất hiện một đám mây đen, cả người dung nhập vào hư không, quỷ dị biến mất khỏi tầm mắt Nguyệt Thần.
- Giá vân thuật?
Nguyệt Thần hoảng sợ tự nói, đôi mắt trong nháy mắt lập tức phóng lớn, không dám tin vào hai mắt của mình.
Cái gì gọi là giá vân thuật?
Giá vân thuật cũng không phải thuật pháp gì, ở Địa Tiên giới cũng rất bình thường, nhưng có một điều kiện cứng nhắc, Giá Vân thuật chính là thuật pháp thông dụng của tiên nhân, nếu như thi triển thuật pháp này, nhất định phải có tu vi tiên nhân, nếu không thì giá vân thuật căn bản không thi triển được, đây cũng là thiết luật được công nhận của Địa Tiên Giới.
Nhưng Nguyệt Thần lại đang nhìn thấy cái gì?
Diệp Hiên còn không có thành tiên mà đã có thể thi triển Giá Vân thuật, nếu như không phải Nguyệt Thần tận mắt nhìn thấy, cô làm sao cũng không thể tin được, loại chuyện không thể xảy ra này lại sẽ xuất hiện ở trước mặt của cô.
- Đại Thừa kỳ, nhất định là Đại Thừa kỳ, cảnh giới này đến cùng có bí mật gì?
Nguyệt Thần sợ hãi lẩm nhẩm, cả người đều rơi vào trầm tư.
...
Vạn lý mây trời, áng mây ngao du.
Diệp Hiên vác hai tay sau đầu, đám mây đen dưới chân phi tinh trụy nguyệt, trong nháy mắt đi vượt qua ngàn dặm, ngoài tốc độ kinh khủng, điều thật sự làm cho Diệp Hiên cảm nhận được là, vì sao tiên nhân lại thật sự ở cao cao tại thượng ở trên, mà con người lại phủ phục như sâu kiến.
Tầng thứ sinh mệnh Tiên Phàm không giống nhau, đã định trước pháp quyết thi triển ra cũng bất đồng.