- Dương Tiễn, ngươi cho rằng ngươi đã thắng?
Bỗng nhiên, giữa lúc chúng tiên khen tặng Dương Tiễn, giọng Diệp Hiên âm lệ bình tĩnh vang lên.
- Ừm?
Dị tượng thiên địa kinh khủng như vậy, lại nhìn thấy khí tức quỷ dị kia hung ác quanh thân Diệp Hiên, Dương Tiễn biến sắc, một loại dự cảm cực kỳ không tốt xuất hiện ở trong lòng hắn.
Ông!
Một thanh tiểu kích ba tấc trào ra theo mi tâm của Diệp Hiên, trong cương phong gào thét, Tru Thiên kích đang lớn dần, cho đến khi hóa thành đại kích ba trượng bị Diệp Hiên cầm ở trong tay.
- Loạn Thiên Kích pháp đệ nhất thức —— kiếp thiên.
Như viễn cổ ma thần đang nộ hống, lại tựa như thiên ngoại cổ ma đang gầm thét, Diệp Hiên không nói gì, nhưng trong ba mươi ba trọng thiên lại truyền đến một tiếng quát bao la vô tình.
Rầm rầm rầm!
Thiên Hà cuốn ngược, tinh thần nổ tung, mái tóc Diệp Hiên không gió tự tung bay, đôi mắt khép mở, một đôi đồng tử hóa trắng, Tru Thiên kích trong tay đang nở rộ khí tức cực kỳ hung ác cổ kim không có.
Ầm!
Thiên địa phá toái, yên diệt vạn vật, một tia hắc mang đánh xuyên qua cổ kim, yên diệt thiên địa, trong nháy mắt đánh nát La Thiên Tiên Quang quanh thân Dương Tiễn không còn tăm hơi, kích nhọn rét lạnh đáng sợ xỏ xuyên qua lồng ngực, gắt gao đinh ở trong hư không.
Nhìn như rất giống tiên, như yêu lại tựa như ma, Diệp Hiên ở trong hư không bước chậm đi về phía trước, theo mỗi một bước hắn bước ra, phương thiên địa này đều cuồng bạo rung động, trông cực kỳ kinh người.
Đôi mắt Diệp Hiên trắng toát vô tình, hắn chậm rãi rút Tru Thiên kích ra khỏi ngực Dương Tiễn, mang ra theo mảng lớn thần huyết màu vàng, làm cho Dương Tiễn phải hét thảm, ánh mắt xẹt qua sự kinh sợ chưa bao giờ có, hắn cực lực vận chuyển Huyền Công, muốn giết chết Diệp Hiên ở ngay đây.
Đáng tiếc, Dương Tiễn gặp phải một kích tuyệt sát của Diệp Hiên, đã rơi vào trạng thái trọng thương sắp chết, còn có khí tức hung sát của Tru Thiên kích toát ra áp chế, làm cho hắn căn bản không thể nào ra tay với Diệp Hiên.
Từ đầu đến cuối, Diệp Hiên đều rất tỉnh táo, hắn nhịn chịu công phạt vô tình của Dương Tiễn, càng nhịn Dương Tiễn nhục nhã mình, hắn chỉ đang chờ đợi một cơ hội, một cơ hội có thể để cho hắn giết ngược lại đến cùng.
Diệp Hiên biết, nếu như hắn chính diện chiến một trận cùng Dương Tiễn, mặc dù có Tru Thiên kích ở trong tay, tuyệt đối không phải đối thủ của Dương Tiễn, cũng chỉ có thể lấy thân làm mồi tới gần trước người của hắn, phát động một kích tuyệt sát.
Hiển nhiên, hắn đã thành công, cũng đã đợi được cơ hội này.
Có lẽ sẽ có người nói Diệp Hiên quá mức hèn hạ vô sỉ, nhưng Dương Tiễn chính là La Thiên Kim Tiên, chênh lệch Diệp Hiên đến ba đại cảnh giới, lẽ nào hắn không vô sỉ?
Ở trong ánh mắt kinh hãi của quần tiên cùng Quảng Hàn tiên tử, Diệp Hiên lạnh lùng ra tay, hoàn thành một kích tuyệt sát, nhưng thế này còn không xong, Dương Tiễn chỉ trọng thương, đây tuyệt đối không phải là kết quả Diệp Hiên mong muốn.
- Nghịch Ma Bát Pháp.
Bầu trời trở nên tối đen, như quần tinh cuốn vào khoảng không, khuôn mặt Diệp Hiên trở nên dữ tợn, còn lộ ra vẻ tuyệt độc, hắn bước ra một bước, Tru Thiên kích cuồng bạo bổ Dương Tiễn, ma quang hung ác trực tiếp xuyên thủng thân thể Dương Tiễn ra mấy chục lỗ máu.
Ông!
Hư không đong đưa, Càn Khôn Na Di, trông Diệp Hiên vô cùng dữ tợn, giơ chưởng ra, bộc phát lực hút cực kỳ khủng bố, không đợi Dương Tiễn ngã xuống Thiên Hà, cơ thể bỗng nhiên đã bị hút tới.
Ầm!
Chưởng chỉ như thiên, tiêu diệt vạn vật, Diệp Hiên đánh ra một chưởng lên trên thiên linh Dương Tiễn, ánh mắt nhìn Dương Tiễn tràn đầy tàn nhẫn bạo ngược.
Thiên địa vắng vẻ, không một tiếng động.
Diệp Hiên liên tiếp ra tay ngược sát, nhưng kỳ thực chỉ xảy ra ở trong nháy mắt, lại làm cho Quảng Hàn tiên tử cùng quần tiên dại ra không tiếng động, giống như không thể tin những gì mà mình đang mình thấy.
- Diệp Hiên, mau dừng tay.
Sắc mặt Quảng Hàn tiên tử trở nên trắng bệch, hồi tỉnh lại từ trong kinh hãi, giọng nói đều tràn đầy run sợ, vội vàng cưỡi mây bay tới chỗ Diệp Hiên.
- Cút!
Tru Thiên kích lay động bầu trời, mang theo ma quang thông thiên, không đợi Quảng Hàn tiên tử đi tới trước người, Diệp Hiên đã trực tiếp đánh nàng bay ra, làm cho Quảng Hàn tiên tử phun ra một ngụm máu tươi, tiên quang quanh thân đều lộ vẻ ảm đạm.
Tru Thiên kích, trọng bảo sát phạt đệ nhất vạn cổ, đây cũng không phải chỉ là nói một chút mà thôi, dưới sự thao túng từ tu vi Thái Ất Huyền Tiên của Diệp Hiên, hắn đã có thể phát huy ra được hai phần uy năng, há là Quảng Hàn tiên tử có thể ngăn cản?
- Tiên tử!.
Ngọc Đế biến sắc, không ngờ Diệp Hiên lại có thể tàn nhẫn ra tay với Quảng Hàn tiên tử, giơ chưởng phất qua không gian tạo ra một đạo tiên quang, định Quảng Hàn tiên tử ở trong hư không, chỉ là ánh mắt thì đang nhìn chằm chằm vào Tru Thiên kích trong tay Diệp Hiên, bên trong hơi lộ ra vẻ kinh sợ.
- Chuyện này... Chuyện này... Cái này chẳng lẽ là được... ?
Hàm răng Ngọc Đế đều run lên, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ, đã mơ hồ đoán ra binh khí trong tay Diệp Hiên đến tột cùng chính là thứ gì.
Không có ai chú ý tới Ngọc Đế đang âm tình bất định, cũng không có ai chú ý tới Tru Thiên kích là vật gì, quần tiên đã hỏng, tất cả đều đưa mắt tập trung vào Diệp Hiên cùng Dương Tiễn.
Không gì khác, đệ nhất chiến thần tam giới Dương Tiễn lại thua ở trong tay một đạo nhân nho nhỏ, chuyện này làm cho quần tiên cảm thấy không thể tin được, bởi vì bọn họ hiểu rất rõ, Dương Tiễn chính là La Thiên Kim Tiên, khoảng cách đến cảnh giới Đại La Kim Tiên cũng chỉ có một bước ngắn.