- Nhớ kỹ, bản Đế Quân muốn là tinh nhuệ, mà không phải mãng phu không não, nếu như cứ như vậy đi trước Hoa Quả Sơn, chỉ sợ các ngươi đều sẽ chết không có chỗ chôn.
Đối với chút thiên binh thiên tướng này, Diệp Hiên thực sự thất vọng vô cùng, thật sự có chút hoài niệm Minh Phủ hắn sáng lập tại nhân gian giới, tuy tu vi thành viên Minh Phủ cách nhau một trời một vực nếu so với những thiên binh thiên tướng, nhưng luận về tâm trí thủ đoạn thì cách xa những thiên binh thiên tướng này đến vạn dặm.
- Đế Quân, chúng ta phụng chỉ đi trừ yêu, nếu như không làm như thế, vậy thì phục mệnh Thiên Đình như thế nào?
Thần tướng nghi hoặc không hiểu nói.
- Ngươi tên là gì?
Diệp Hiên khẽ nhíu mày hỏi.
- Kính bẩm Đế Quân, thuộc hạ Hàn Quang, là bộ hạ thứ tám của Thổ Diệu Tinh Quân Thiên Hà Thủy Quân....
Không đợi thần tướng nói xong, Diệp Hiên đã nhướng mày, trực tiếp ngắt lời nói:
- Bản đế không quản ngươi là thuộc hạ của ai, từ giờ trở đi, điều duy nhất ngươi cần phải làm là phục tùng mệnh lệnh của bản đế.
- Vâng, Đế Quân.
Hàn Quang không dám thờ ơ.
- Truyền lệnh của bản đế, thu hồi binh khí, đi đến Hoa Quả Sơn, nếu như gặp Yêu binh, tuyệt đối không được khai chiến.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
Mệnh lệnh của Diệp Hiên làm cho Hàn Quang cảm thấy rất kỳ quái, vừa rồi còn nói không thể đi Hoa Quả Sơn, nhưng vì sao bây giờ lại muốn đi, để cho Hàn Quang cảm thấy không hiểu là, nếu như không đi trừ yêu, vậy thì bọn họ đi đến Hoa Quả Sơn muốn làm gì?
Hàn Quang có lòng muốn hỏi, nhưng khi hắn nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của Diệp Hiên, cả người không khỏi rùng mình cái, vội vàng dựa theo phân phó của Diệp Hiên, để cho ba chục ngàn thiên binh thiên tướng thu hồi binh khí, không một tiếng động đi theo Diệp Hiên đến Hoa Quả Sơn.
Cũng trong lúc đó.
Hoa Quả Sơn, Thủy Liêm Động.
Yêu Vương bảy mươi hai động đang xếp bằng ở đây, khuôn mặt mỗi vị Yêu Vương đều vô cùng nghiêm trọng, hiển nhiên, đối lập cùng Thiên Đình làm cho bọn họ cũng không phải quá dễ chịu.
- Báo, chư vị đại vương, có số lượng lớn thiên binh thiên tướng đang đi đến Hoa Quả Sơn.
Một vị tiểu yêu đầu báo thân người chạy vào, nhanh chóng báo cáo với chư vị Yêu Vương.
- Chết tiệt, còn dám tới, bản vương sẽ đi gặp bọn họ.
Xà Ma Vương có một đôi mắt tam giác, trong đó tràn đầy thâm độc, hắn nhấc yêu xiên trong tay muốn đi ra khỏi Thủy Liêm Động.
- Đại vương, ngài tuyệt đối không thể xung động, hôm nay tới đây chính là Đông Cực Đế Quân của Thiên Đình.
Tiểu yêu kia run giọng nhắc nhở, cũng để cho Xà Ma Vương ngẩn mặt ra, lúc này đã dừng bước lại.
Có thể dính đến hai chữ Đế Quân, đó cũng đều là Đại La Kim Tiên, há là một Thái Ất Kim Tiên như hắn có thể trêu chọc nổi?
- Đông Cực Đế Quân?
Lúc này.
Một vị tiểu sinh tuấn tú ngồi ở trên cao trong Thủy Liêm Động, đôi mắt hắn như điện, hai tóc mai màu trắng bao trùm, giọng hơi kinh ngạc.
Bạch Hồng, đệ nhất Yêu Vương Hoa Quả Sơn, bản thể chính là Thông Tí Viên Hầu, tu vi là La Thiên Kim Tiên.
Trong chu thiên có Ngũ Tiên: Thiên, địa, thần, nhân, quỷ.
Có Ngũ Trùng: Lỏa, lân, lông, vũ, côn.
Lại có Hỗn Thế tứ hầu, không phải thiên, không phải địa, không phải thần, không phải người, không phải quỷ; cũng không phải lỏa, không phải lân, không phải lông, không phải vũ, không phải côn, không vào trong mười loại trên.
Tứ hầu này cũng còn được gọi là Hỗn Thế Tứ Hầu, là tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Thứ nhất là Linh Minh Thạch Hầu, thông biến hóa, biết thiên thời, hiểu địa lợi, di tinh hoán đẩu.
Thứ nhì là Lục Nhĩ Mi Hầu, thiện Linh Âm, có thể sát lý, biết trước về sau, rõ ràng vạn vật.
Thứ ba là Thông Tí Viên Hầu, cầm nhật nguyệt, lui thiên sơn, phân biệt tội trạng, càn khôn ma lộng.
Thứ tư là Xích Khảo Mã Hầu, hiểu Âm Dương, biết nhân sự, thiện xuất nhập, tránh sinh tử.
Tứ hầu này đều không nằm trong mười loại, danh tính lại nổi danh tam giới.
Mà đệ nhất Yêu Vương Hoa Quả Sơn này chính là Thông Tí Viên Hầu, đứng hàng thứ ba trong Hỗn Thế Tứ Hầu, cũng là tồn tại đại danh đỉnh đỉnh ở trong Đông Thắng Thần Châu.
- Cái gì Đông Cực Đế Quân, chẳng qua chỉ là một tên nghé con không sợ cọp thôi.
Tử Long Vương trọng thương chưa lành, chỉ nhắc tới Diệp Hiên, trên khuôn mặt đã hiện ra không chút tiết tháo, nói:
- Đông Cực Đế Quân vốn tên Diệp Hiên, tu vi chẳng qua Thái Ất cảnh, tuy có tên Đế Quân nhưng lại không có thực lực Đế Quân, chỉ bằng người như thế cũng dám tới Hoa Quả Sơn của ta, hắn muốn đi tìm chết.
- Ha ha.
Thiên Bằng Vương lãnh khốc cười nói:
- Thiên Đình xem ra không người nào có thể dùng, đợi đãi bản vương đi làm thịt Diệp Hiên đạo nhân, sau lại cùng chư huynh đệ nâng cốc ngôn hoan.
Thiên Bằng Vương vừa nói chuyện, đi nhanh ra khỏi Thủy Liêm Động, bằng tu vi La Thiên Huyền Tiên trung kỳ của hắn, tự nhiên không có nhìn Diệp Hiên ở trong mắt, trực tiếp đánh giết là được.
- Lão nhị trở về.
Không chờ Thiên Bằng Vương đi ra Thủy Liêm Động, Bạch Hồng chợt lên tiếng, cũng để cho Thiên Bằng Vương ngừng chân, quay đầu nhìn lại Bạch Hồng, khuôn mặt không hiểu nói:
- Đại ca, ngươi....
Bạch Hồng đứng dậy khỏi bồ đoàn, khuôn mặt trịnh trọng mà trang nghiêm, nói:
- Diệp Hiên này tuy chỉ có tu vi Thái Ất, nhưng lại có thể so tay với Dương Tiễn, chiến lực tuyệt đối không phải đơn giản như ngươi tưởng tượng.
- Đại ca không cần lo lắng, tiểu đệ sớm đã hỏi thăm tinh tường, trước đây Diệp Hiên đã đánh lén Dương Tiễn, này mới khiến Dương Tiễn thiệt thòi, nếu bàn về tu vi thật sự, hắn căn bản cũng không phải đối thủ của tiểu đệ.
Thiên Bằng Vương nói chắc như đinh đóng cột.
- Ngu xuẩn!