Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 102 - Chương 102. Tức Muốn Nổ Tung

Chương 102. Tức muốn nổ tung Chương 102. Tức muốn nổ tung

Tiểu Kiều chạy trốn thở hổn hển vù vù: "Chị, sao chị lại có thể đi xa được như vậy?"

Từ khi anh họ vào cửa đến khi cô ta ra ngoài, rõ ràng thời gian rất ngắn, làm sao Đại Kiều đi được nhanh như vậy?

Đại Kiều có thể đi xa như vậy, thật ra vẫn là tác dụng của ngọc châu tử.

Chân nhỏ của cô hiện tại vô cùng mạnh mẽ, bước đi vừa nhanh lại ổn, chính là đi một mình đến trên trấn cũng không có vấn đề gì.

Có điều cô không có ý định nói cho em gái: "Em gái, chị chỉ ghé thăm em và mẹ một chút, bây giờ thì chị phải đi về."

Tiểu Kiều đâu có thể nào dễ dàng cho cô đi như vậy?

Cô ta ngoẹo cổ, mắt to chớp chớp, lộ ra một mặt khổ sở dáng vẻ nói: "Chị, có phải chị còn đang giận em không?"

Đại Kiều lắc đầu một cái: "Chị không tức giận."

Bà nội nói không thể lãng phí thời gian tức giận, làm chuyện không có ý nghĩa như vậy, tuy rằng cô không hiểu rõ lắm, nhưng cô là một nhóc đáng yêu rất nghe lời, cho nên cô sẽ không giận em gái.

Tiểu Kiều nhíu chặt lông mày, không biết có phải là ảo giác hay không, cô ta luôn cảm giác chị mình đã trở nên thông minh.

Cô ta nghĩ có liên quan đến hệ thống cướp số mệnh con người mà suy đoán, ánh mắt lóe lóe nói: "Em vẫn muốn tìm cơ hội xin lỗi chị, hiện tại biết chị không giận em thì em yên tâm rồi."

Đại Kiều mở mắt to nhìn cô: "Em gái em nói xong chưa? Nếu như nói xong, vậy chị đi đây."

Nói xong, không chờ Tiểu Kiều trả lời, cô xoay người rời đi.

Tiểu Kiều: ". . ."

Tiểu Kiều kéo tay áo của cô: "Chị, chị đừng đi, em còn có chuyện muốn hỏi chị."

Đại Kiều lần thứ hai dừng bước: "Em gái, em muốn hỏi cái gì?"

Tiểu Kiều nói thẳng: "Chị, có phải chị đang có hệ thống không?"

? ?

Đại Kiều một mặt mê mang: "Em gái, chị không hiểu em đang nói cái gì?"

Tiểu Kiều nhận định cô đang giả bộ: "Chị, chị đừng giả bộ nữa, mọi người đều là hồ yêu ngàn năm, giả bộ liêu trai gì chứ?"

Đại Kiều: ? ? ?

Đại Kiều cảm thấy em gái nói chuyện thật kỳ quái, hơn nữa những gì cô ta nói một câu cô cũng nghe không hiểu.

"Em gái, chị thật sự muốn đi, bằng không ông bà nội sẽ lo lắng." Nói xong cô xoay người lần nữa rời đi.

Tiểu Kiều tức muốn chết, đưa tay đi bắt cánh tay Đại Kiều, ai biết lại bắt hụt.

"Ầm."

Dưới chân cô ta không đứng vững, té nhào đập mặt xuống đất.

Đại Kiều giật nảy mình, vô thức lùi về sau hai bước: "Em gái, tại sao em lại ngã sấp xuống vậy?"

"..."

Tiểu Kiều bị chọc tức chết mà!

Cô ta cũng muốn biết vì sao mình lại xui xẻo như vậy, thế mà ngã sấp xuống!

Trong hai tháng đã ngã ba lần, hơn nữa lần này còn nghiêm trọng hơn hai lần trước đó!

Trong miệng đầy bùn không nói, bờ môi và mũi đều bị trầy da, còn rơi mắt ba cái răng, hơn nữa còn đều là răng cửa!

Không có răng cửa, mọi người chắc chắn sẽ cười cô ta, thật sự phiền chết mất!

Càng nghĩ càng giận nhất chính là cô ta ngẩng đầu nhìn mà Đại Kiều không chỉ không tới đỡ cô ta, trái lại còn lùi về sau hai bước!

Trong lòng cô ta lập tức dâng lên một trận bực bội: "Chị cả, chị không tới đỡ em sao?"

Đại Kiều mở to hai mắt, nhỏ giọng nói: "Em gái à, em vẫn nên tự mình đứng lên đi, chị sợ bị người ta thấy thì nói chị đẩy em!"

Tiểu Kiều thật sự bị tức thành cá nóc: "..."

Nếu là Đại Kiều trước kia thì làm gì tinh quái được như thế chứ?

Quả nhiên cô có hệ thống mà!

Đúng lúc này, người nhà họ Kiều tìm tới.

Kiều Tú Chi vừa thấy Tiểu Kiều, đã vô thức cho rằng cô ta bắt nạt Đại Kiều: "Tiểu Kiều, không phải bà đã cảnh cáo cháu rồi sao, nói cháu không được bắt nạt chị gái mà? Xem ra cháu vốn không coi trọng lời bà nói!"

Tiểu Kiều nằm rạp trên mặt đất, cả mặt đầy máu: "..."

Quả thật tức muốn nổ tung mà!

Người không được thiên vị, ngay cả hít thở cũng đã sai!

Tiểu Kiều không nghĩ tới bản thân cũng sẽ có ngày nếm được mùi vị này!

Đại Kiều thấy bà nội và ông nội của cô tới, lập tức ý cười đầy mặt: "Ông nội, bà nội, cháu đang muốn trở về xem mọi người đó! Nội ơi, em gái không có bắt nạt cháu, tự em ấy ngã sấp xuống, cháu đang bảo em ấy tự mình đứng lên thôi!"

Trong khoảng thời gian này, cô và chị Đông Hà cùng nhau học thêu thùa với ông nội vào buổi sáng, giữa trưa lại học nấu cơm với ông, buổi chiều thì học kịch Ngũ Cầm với bà nội, cực kỳ bận bịu.

Vốn dĩ, Tiết Xuyên chỉ định dạy cho một mình Đại Kiều, sau này nghĩ lại hơi không công bằng, thế là hỏi thêm hai cháu gái khác.

Thả một con dê thì cũng là thả, thả một đàn dê thì cũng là thả. Tất cả đều là cháu của ông, ông không thể bất công.

Tính tình Kiều Đông Hà trầm tĩnh, rất thích thêu thùa và nấu cơm, nhưng Kiều Đông Anh lại có tính cách như bé trai, để cô ấy học hai thứ này, thật sự như muốn lấy mạng của cô ấy.

Bởi vậy, cuối cùng chỉ có hai người Đại Kiều và Kiều Đông Anh cùng nhau học tập.

Bình Luận (0)
Comment