Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 131 - Chương 131. Vợ Phương Phú Qúy Chết 1

Chương 131. Vợ Phương Phú Qúy chết 1 Chương 131. Vợ Phương Phú Qúy chết 1

Đi ra đến cửa của trạm y tế, Vạn Xuân Cúc hạ thấp giọng nhổ nước bọt với chồng mình, nói: "Hiện tại bác sĩ thực sự là càng ngày càng vô căn cứ, vì kiếm nhiều tiền một chút, không bệnh cũng nói thành có bệnh, trở lại em nhất định phải nói cho mọi người."

Tuy rằng bà cố ý nhỏ giọng, nhưng bà ta trời sinh giọng nói lớn, mỗi một chữ đều rõ rõ ràng ràng bay vào trong tai nữ bác sĩ.

Nữ bác sĩ: ". . ."

Nữ bác sĩ cảm thấy vừa nãy vì bảo vệ bà ta mà mắng chồng bà ta thật là quá oan uổng.

Mọi người cho rằng Vạn Xuân Cúc khẳng định bệnh cũng không nhẹ, không nghĩ tới không tới nửa giờ đã nhìn thấy bà ta trở về, không khỏi tò mò đi tới hỏi dò.

Vạn Xuân Cúc không hề ẩn giấu một chút nào, nói nữ bác sĩ muốn lừa gạt tiền, cố ý nói bà ta có bệnh cần tiêm cho mọi người nghe.

Mọi người nghe xong thổn thức không ngớt, đều tỏ vẻ sau này sẽ không đến trạm y tế xem bệnh.

Như vậy còn chưa đủ, Vạn Xuân Cúc còn cố ý chạy đến chỗ của đội trưởng đội sản xuất trách cứ, không lâu sau đó, nữ bác sĩ bị điều đi, một người nam bác sĩ tuổi còn trẻ đến thay.

Trong nhà Lâm Tuệ.

Vương Thu Anh đùng đùng nện phía sau lưng đánh con gái: "Mày, đứa nhỏ chết tiệt này, trước kia mày đáp ứng tao thế nào? Mày nói sẽ không làm chuyện điên rồ, vậy ngày hôm nay là xảy ra chuyện gì? Mày là một người phụ nữ chạy đi tìm Kiều Lão Nhị, nếu như bị người ta nhìn thấy, thanh danh này sẽ hoàn toàn bị phá huỷ."

Lâm Tuệ không phản kháng, chờ mẹ đánh mệt mỏi mới nói: "Mẹ, con phải gả cho Kiều Chấn Quân."

Vừa mới nói xong, liền nghe bên ngoài truyền đến âm thanh rít lên một tiếng: "Chết người rồi."

Nghe được tiếng la này, mẹ con Lâm Tuệ và Vương Thu Anh liếc nhau, lập tức chạy vội ra ngoài.

Đi ra ngoài, chỉ thấy vợ Tống Kim Lai đang đứng bên giếng cổ, điên cuồng phát ra tiếng giết heo: “Có người chết! Có người chết!”

Đám người chạy đến bên giếng cổ xem, cũng không khỏi hít vào một hơi!

Chỉ thấy một người phụ nữ ngã nằm trên đất, xung quanh cô ta máu nhuộm đầy đất, cô ta không nhúc nhích, hẳn là đã sớm tắt thở.

“Người kia là ai a? Sao nhìn nhìn quen mắt như thế?”

“Sao tôi thấy cô ta giống vợ Phương Phú Quý? Cô ta mấy ngày nay vẫn luôn mặc bộ quần áo này, cũng chưa thay đổi.”

“Ai nha, cô nói vậy tôi mới nhớ lại! Bóng lưng này đúng là rất giống cô ta, sẽ không phải chính là cô ta đi, thật thê lương!”

“Sao đều đứng một chỗ thế, mau qua tới đỡ người lên, nói không chừng còn chưa chết đâu?”

“Cô được thì đi đi, không được đừng nói!”

“Đúng thế, có bản lĩnh thì cô đi đi, chỉ biết nói, cút sang một bên!”

Mặc dù người trong thôn nhiệt tình, nhưng cũng phải xem tình huống, như Lâm Tuệ lần trước, bà ấy vừa nhảy vào trong giếng, có người thấy được, tự nhiên muốn cứu.

Nhưng bây giờ người này rõ ràng đã chết, mạo muội đi đến động vào, thứ nhất xúi quẩy, thứ hai sợ dẫn tới phiền toái không cần thiết.

“Đều yên lặng, đã sai người đi báo đội trưởng đội sản xuất!”

Đội trưởng đội sản xuất Vương Thủy Sinh vội vàng chạy như bay tới.

Trong đội có người chết, đây chính là chuyện lớn, đến lúc đó nói không chừng sẽ còn ảnh hưởng đến vị trí đội trưởng đội sản xuất của ông ta.

Nhìn thấy người phụ nữ nằm dưới đất, sắc mặt ông ta trầm xuống.

Khi đi tới ông ta còn ôm một tia hi vọng, hi vọng là người trong thôn phóng đại, nhưng bây giờ...

Không còn hi vọng.

Ông ta đi lên lật người lại, đám người đến gần xem thử, đều bị dọa đến mặt mũi trắng bệch.

Quả nhiên là vợ Phương Phú Quý!

Chỉ thấy trên trán cô ta bị nện ra một lỗ thủng lớn, sắc mặt tái nhợt như giấy, hai mắt nhắm nghiền, không có một chút hơi thở.

Vương Thủy Sinh run rẩy để tay dưới mũi cô ta kiểm tra hơi thở, mặt càng trắng hơn.

Không còn thở!

Đám người đột nhiên bị đẩy ra, nữ bác sĩ nửa giờ trước mới được vợ chồng Kiều Chấn Quốc tiễn đi chen vào.

Vương Thủy Sinh thấy bác sĩ đến, vội để cô ấy xác nhận lại một lần.

Nữ bác sĩ kiểm tra qua, khẳng định suy đoán của Vương Thủy Sinh: “Đã không còn thở, ít nhất chết được nửa giờ trở lên.”

Đám người lại thổn thức không thôi.

Mặc dù nhà họ Phương cả nhà hết ăn lại nằm, nhưng mọi người đều không ghét vợ Phương Phú Quý, ngược lại cảm thấy cô ta vô cùng đáng thương.

Có ít người trước đây không lâu còn nói về cô ta, không nghĩ tới trong chớp mắt người đã không còn.

Mạng người quá yếu đuối, làm người ta không thể không cảm thán.

Vương Thủy Sinh để chủ nhiệm hội phụ nữ trong đội Tống Xuân Hoa đi báo cho người nhà họ Phương.

Tống Xuân Hoa đi vào sân nhà họ Phương thì nghe được bà Phương đang mắng người: “Đồ đàn bà lười biếng tìm đường chết, đi lấy nước lấy cả buổi, Phú Quý, con phải dạy dỗ lại nó một lần mới được!”

Bình Luận (0)
Comment