Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160. Người Một Nhà

Chương 160. Người một nhà Chương 160. Người một nhà

Vạn Xuân Cúc trừng mắt nói: "Không cần, Xảo Xảo à, em vừa trở về, cứ ngồi là được. Chỉ chút đồ ăn mà thôi, chị làm một chút là xong!"

Trần Xảo Xảo mông nhỏ này thật đáng chết mà, bình thường không thấy bà ta tích cực như vậy, chắc chắn là muốn ăn vụng thịt khô!

Trần Xảo Xảo đương nhiên đoán được Vạn Xuân Cúc mông lớn đang nghĩ gì, nhưng lúc này bà ta nhất định phải tranh cho được: "Một tháng rồi em không có ở nhà, việc nhà đều là chị dâu làm, bây giờ em trở về rồi, chị dâu có thể nghỉ ngơi một chút, để em làm đi!"

"Không được, mẹ nói chị đi làm mà!"

"Vậy em và chị dâu cùng đi đi!"

"Không cần, xào một món đồ ăn thôi mà cần tới hai người à?"

Hai người chị tranh tôi đoạt một lúc. Nếu người ta không biết còn tưởng hai con dâu của nhà họ Kiều là cần cù, giản dị biết bao!

Kiều Tú Chi nhìn không nổi nữa, quát lớn: "Đều không cần phải đi, Hồng Hà, con đi xào đi!"

Vạn Xuân Cúc: .... Thịt tới miệng rồi còn bị bay đi, cái mông nhỏ đáng chết!

Trần Xảo Xảo không chú ý tới Vạn Xuân Cúc đang trừng mình, quay đầu nhìn về phía chồng của mình.

Ánh mắt của hai người chạm vào nhau giữa không trung, Kiều Chấn Dân nhanh chóng quay đầu đi.

Trần Xảo Xảo uể oải gục đầu xuống.

Đến giờ ăn cơm, mọi người mới nhận ra bàn ăn của nhà chính lại bị vỡ thành hai nửa.

Ngoại trừ Kiều Chấn Dân, những người khác đều muốn rớt cằm xuống đất hết.

Kiều Tú Chi vô cùng bình tĩnh nói: "Hôm nay ăn ở bàn đá bên ngoài đi, sau đó mẹ sẽ để người ta làm một cái mới về."

Cái bàn hư đều do Kiều Chấn Quân sửa tốt lại, chỉ là bây giờ ông chỉ mới đi đứng lại, chắc chắn không thể nào làm nghề mộc lại được.

Bởi vì hôm nay toàn bộ nhà Kiều Chấn Dân tới, vốn dĩ làm ba dĩ thịt, vừa vặn phải làm thêm một món thịt nên cả nhà đều ăn tới mức dầu mỡ đầy miệng.

Dù tâm trạng đang không tốt như Kiều Chấn Dân cũng không nhịn được mà gắp hai đũa.

Sau khi cơm nước xong xuôi, Kiều Tú Chi bắt đầu kể chuyện không thấy Uyển Nhi cho mọi người nghe, mọi người nghe xong đều lặng thinh một lúc.

Tâm tư kín kẽ như Kiều Đông Hà cũng phải đỏ mắt, bụm mặt khóc lên.

Đại Kiều nhìn chị họ khóc, vội vàng chạy tới bên cạnh cô, mềm giọng nói: "Chị họ đừng khóc, em gái Uyển Nhi nhất định sẽ về!"

Mặc dù đã lớn thêm một tuổi, nhưng tiếng nói của Đại Kiều vẫn mềm mại, dính dính giống như kẹo đường.

Kiều Đông Hà nghe em gái an ủi mình, cũng không tiện khóc nữa, ngẩng đầu nhéo nhẹ khuôn mặt cô nói: "Được rồi, chị họ không khóc nữa, chúng ta cùng nhau tìm Uyển Nhi về!"

Kiều Chấn Dân nghe Đại Kiều nói, hai mắt xám xịt nhìn chằm chằm Đại Kiều, lại bị mẹ ông ta trừng một chút, lúc này ông ta mới thu liễm một chút.

Nói thật, cho tới bây giờ, ông ta vẫn không tin vào những thứ gọi là vận may hay ma quỷ kia.

Nhưng ông ta giống như người rơi vào đường cùng. Một tháng rồi, cách nào ông ta cũng đã thử qua nhưng lại không có chút manh mối nào của Uyển Nhi.

Ch nên, nếu có thể để Uyển Nhi trở về, ông ta nguyện ý tin tưởng những thứ này.

Nếu Uyển Nhi có thể trở về, sau này nói ông ta cúng bái Đại Kiều, ông ta sẽ không nói hai lời mà làm theo, chỉ cần Uyển Nhi có thể trở về...

Trước đó, Vạn Xuân Cúc không biết chuyện Uyển Nhi mất tích, lúc này hơi áy náy nhìn thoáng qua Trần Xảo Xảo.

Bởi vậy Vạn Xuân Cúc nói sao cả tháng rồi mà vẫn không thấy, cái mông nhỏ Trần Xảo Xảo càng gầy như tờ giấy thì ra có chuyện xảy ra!

Trần Xảo Xảo thật sự không may mắn mà!

Được rồi, được rồi. Nếu có lần sau, việc xào thịt sẽ để Trần Xảo Xảo đi làm vậy.

Kiều Chấn Quốc nói: "Em trai, anh cả không có bản lĩnh gì, nhưng anh cả có sức lực, chờ em nghỉ ngơi tốt một chút, anh trai sẽ xin nghỉ đi chung với em tìm Uyển Nhi về!"

Kiều Chấn Quân nói: "Em trai, việc này cứ tạm thời anh không thể nào đi với em, nhưng chỗ anh còn dư một chút tiền, em có cần thì cứ việc lấy mà dùng!'

Kiều Hồng Hà nói: "Em trai à, lúc nào muốn tìm người thì nói với chị một tiếng, chị đi với các người!"

Đôi mắt Kiều Chấn Dân lại ướt át lần nữa, vừa chua xót vừa khó chịu nói: "Anh cả, anh hai, chị ba, cảm ơn các người! Còn có cha, mẹ, cảm ơn mọi người!"

Kiều Chấn Quốc khoát tay: "Đều là người một nhà cả, cảm ơn cái gì!"

Tiết Xuyên lặng lẽ nắm chặt tay vợ, nhỏ giọng nói: "Lần này, bà có thể yên tâm chưa?"

Kiều Tú Chi và ông nhìn nhau một chút rồi cười.

Nếu sau này mấy đứa con đều có thể tương trợ, giúp đỡ với nhau như vậy, tương lai dù bà và Tiết Xuyên có đi, cũng không có gì đáng phải lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment