Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 161 - Chương 161. Cầu Hôn

Chương 161. Cầu hôn Chương 161. Cầu hôn

Đứa bé rơi dưới sông được cứu lên, may mà không ai bị ngộp nước.

Bây giờ dù thời tiết càng ngày càng ấm, nhưng vẫn là mùa xuân, nước sông vẫn lạnh buốt như cũ. Mấy đứa bé rơi xuống nước được cứu lên thì cả người đều run rẩy, không ngừng hắt hơi.

Có đứa bị ngâm trong nước quá lâu, cộng thêm tuổi còn nhỏ, cho nên sau khi cứu lên rồi thì nhanh chóng phát sống cao.

Đứa bé này không phải ai khác mà chính là Phương Hữu Nhục của nhà họ Phương.

Người cứu Phương Hữu Nhục lên lại không thấy người nhà họ Phương tới, lập tức giận dữ không thôi, vừa để Phương Hữu Nhục xuống, không cần ai cảm ơn ông ta thì đã xoay người rời đi.

Bà Phương nhìn thấy cả người cháu trai ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, "Hu" một tiếng khóc lên: "Cháu trai cưng của bà, cháu bị làm sao vậy? Là ai đẩy cháu xuống nước hả? Cháu mau nói cho nội nghe, nội sẽ đi tìm bọn họ tính sổ một trận!"

Phương Hữu Nhục nhắm mắt, toàn thân không ngừng run rẩy, vẫn luôn nói lạnh, làm gì còn nói được cái gì khác?

Từ trước tới nay, Phương Hữu Nhục luôn như hình với bóng với Phương Hữu Lương, lúc này lại không có tung tích.

Phương Phú Qúy đi ra, thấy con trái nhỏ như vậy, không nhịn được nói: "Được rồi, lúc này còn khóc cái gì mà khóc? Còn không nhanh đưa nó đi về chăm sóc."

Lúc này bà Phương mới nhớ tới đưa người đi tới chỗ bệnh viện, nhưng eo của mụ ta bị trật, không thể nào ôm đứa nhỏ, chân Phương Phú Qúy cũng đau không thể nào cõng đứa nhỏ.

Bà Phương lại không thể không chống gậy đi tới nhà họ Vương cầu giúp đỡ.

Mặc dù nhà họ Vương cảm thấy nhà họ Phương đánh rắm nhiều quá, nhưng loại người này đã có quan hệ rồi thì bọn họ không thể chối từ được.

Cuối cùng, mạng nhỏ Phương Hữu Nhục vẫn được bảo vệ, nhưng nhà họ Phương phải bỏ ra năm đồng!

Bà Phương thật sự là thịt đau từng cơn!

Mà bên này nhà họ Kiều, tin tức Kiều Chấn Quân lại đứng lên một lần nữa nhanh chóng được truyền khắp toàn bộ thôn Thất Lý.

Sau khi Phương Tiểu Quyên nghe được tin tức, cả người đều giật nảy mình.

Kiều Lão Nhị đứng lên sao?

Không thể nào!

Chắc chắn là gạt người!

Ở bên cạnh, Tiểu Kiều cũng khiếp sợ không thôi.

Cha cô ta đứng lên, vậy lúc trước cô ta để mẹ ly hôn thì còn ý nghĩa gì nữa chứ?

Lúc trước, cô ta vì thấy cha mình tê liệt cả đời, cho nên cô ta mới xui mẹ tái giá với Vương Hâm Sinh.

Ai biết được, mọi người không hoàn hảo như cô ta nghĩ, cả nhà người họ Vương đều không coi mẹ con các cô thành người một nhà!

Cô ta như làm trâu làm bò ở nhà họ Vương, việc gì cũng phải làm. Nếu sớm biết cha cô ta sẽ tốt lên, cô ta làm gì phải nhặt hạt vừng rồi ném hạt dưa hấu kia chứ?

Cô ta đứng dậy muốn đi ra ngoài, lại bị mẹ cô ta gọi lại.

"Tiểu Kiều, con trở lại cho mẹ. Nếu con dám đi tìm Kiều Lão Nhị, sau này con cũng đừng trở về nữa!"

Phương Tiểu Quyên nói như vậy cũng không sợ Tiểu Kiều không trở lại, bởi vì bà ta đã nhìn thấu từ lâu, bà già Kiều Tú Chi kia sẽ không cho Tiểu Kiều trở về!

Tiều Kiều lại giận dữ suýt chút nữa cắn nát răng!

Rất nhanh một tin tức mới lại lan truyền toàn bộ thôn Thất Lý, đó chính là tin nhà họ Kiều mời bà mai đi tới cầu hôn nhà họ Lâm!

Sau khi nghe ngóng được, mọi người mới biết, thì ra Kiều Chấn Quân muốn cưới quả phụ Lâm Tuệ kia!

Lần này, ngay cả Phương Tiểu Quyên cũng không bình tĩnh được nữa.

Trong lòng Phương Tiểu Quyên rất không thoải mái.

Dưới cái nhìn của bà ta, Kiều Chấn Quân chính là vật sở hữu của mình, cho dù bà ta không cần nữa, cũng không cho phép những người phụ nữ khác chiếm lấy.

Kiều Chấn Quân đời này tốt nhất là nên cô độc đến cuối đời, cả đời cũng không được tái giá lấy vợ.

Nếu nhất định phải cưới, người phụ nữ kia có thể là bất kỳ người nào, nhưng tuyệt đối không thể là Lâm Tuệ.

Bà ta và Lâm Tuệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mọi người đều thấy hai người có cảm tình rất tốt, chỉ có bà ta tự mình biết, bà ta đố kị Lâm Tuệ bao nhiêu.

Cùng là con gái, một người ở nhà được cưng chiều hết mực, việc gì cũng không cần làm, một người ở nhà nhẫn nhục chịu khó, mỗi ngày bị mắng là tai họa.

Cho nên trong lòng bà ta làm sao có thể cân bằng?

Vừa mới bắt đầu bà ta liền biết Lâm Tuệ yêu thích Kiều Chấn Quân, chỉ có điều khi đó bà ta có quan hệ mật thiết hừng hực cùng nam thanh niên trí thức trong đội, cho nên đối với chuyện Lâm Tuệ yêu thích Kiều Chấn Quân, bà ta cảm thấy vui mừng.

Bà ta gả cho nam thanh niên trí thức, sau này chính là người thành phố, mà Lâm Tuệ gả cho Kiều Chấn Quân, cả đời đều là người chân đất.

Ai biết người tính không bằng trời tính, nam thanh niên trí thức sau khi về thành phố thì không còn tin tức, bà ta tìm đến, thêm vào nghe thấy tiếng xấu của người kia, không thể không chủ động xuất kích.

Bà ta chọn tới chọn lui, đưa mắt phóng tới trên người Kiều Chấn Quân.

Bình Luận (0)
Comment