Thẩm Thiên Hữu nhăn mày thành hai con sâu lông: “Không muốn! Gà mái thì có gì đẹp? Nếu gà mái ị thì thối muốn chết!”
Vạn Xuân Cúc ở trong lòng thầm mắng một tiếng đồ trẻ ranh!
Trong lúc bà ta đang không ngừng cố gắng, Kiều Đông Anh đi đến: “Mẹ, mẹ có thể đừng mở miệng mộ tiếng tiểu thiếu gia, hai tiếng tiểu thiếu gia được không, Triều Thanh đã diệt vong lâu lắm rồi, bây giờ là Trung Quốc tân thời, không có thiếu gia gì cả!”
Vạn Xuân Cúc thấy đứa con gái của mình phá sân khấu diễn của mình, tức giận cắn răng: “Con ngốc chết tiệt này, nơi này không phải chỗ để mày nói, còn không nhanh đi gọi em trai mày về đi!”
Kiều Đông Anh lười biếng liếc mắt nhìn mẹ một cái: “Mẹ, nếu mẹ không chịu rời đi, con sẽ nói với cha là mẹ đang giấu tiền riêng!”
Vạn Xuân Cúc trừng mắt: “.... Mày, sao mày biết được?”
Kiều Đông Anh khoanh tay: “Sao con biết được thì mẹ không cần xen vào, mẹ không nhanh lấy tiền riêng đó đi giấu chỗ khác đi?”
Nghe được lời này, Vạn Xuân Cúc giống như lửa đốt đến mông, nhanh chóng điên cuồng chạy về phía phòng bếp!
Thẩm Thiên Hữu vẻ mặt sùng bái nhìn cô: “Chị gái, chị thật lợi hại nha!”
Kiều Đông Anh: “ Không cần gọi bằng chị gái, gọi chị Đông Anh là được rồi!”
“Chị Anh!” Thẩm Thiên Hữu nhanh nghe lời cô, còn chạy đến nói: Chị Anh, em có thể làm em trai của chị không?”
Kiều Đông Anh liếc nhìn cậu đánh giá, hơi chán ghét nói: “Mặc dù tuổi nhỏ, người hơi béo, nhưng miễn cưỡng cũng bỏ qua được, được, từ hôm nay trở đi, em chính là em trai nhỏ của chị Anh đây!”
“Thật tốt quá, từ hôm nay trở đi, em là em trai của chị Anh!” Thẩm Thiên Hữu vui vẻ điên cuồng hét chói cả tai.
Mặt Đại Kiều ngốc cả ra: “...”
Lúc Thẩm Thế Khai đi, còn mang theo bức tranh Tiểu Uyển Nhi, cũng nói nếu có tin tức sẽ liên hệ với bọn họ.
Nhà họ Kiều nhìn người nhà họ Thẩm rời đi, đến lúc không nhìn thấy xe nữa, mới quay về, trong lòng càng thêm hy vọng sớm nhanh chóng tìm được tin tức của Tiểu Uyển Nhi.
Dân làng dõi theo chiếc xe hơi rời đi, ngay lập tức tìm tới cửa hỏi thăm tin tức.
Kiều Tú Chi không muốn nhiều lời, Vạn Xuân Cúc lại không nín nhịn được, lập tức biến toàn bộ câu chuyện bát quái lúc nãy thành sân của mình, thiếu chút nữa khoác lác lên tận trời cao!
“Aiya, bà không biết đâu, tiểu thiếu gia nhà phó sở trưởng đó rất lễ phép, cậu ấy một tiếng một tiếng gọi dì Xuân Cúc, khiến lòng tôi mềm nhũn ra!”
“Phó sở trưởng rất khách sáo, mua rất nhiều kẹo bánh quy, sữa mạch nha bột mì, đồ hộp trái cây, còn có thật nhiều thịt heo, nhiều đồ như vậy, bà nói xem ăn làm sao hết đây?”
“Vợ của vị phó sở trưởng đó rất dễ nói chuyện, bà ấy luôn lôi kéo tay tôi, nói rất cảm ơn nhà họ Kiều chúng tôi đã cứu con trai bà ấy, về sau có khó khăn gì có thể nhờ bọn họ giúp đỡ!”
Mọi người nghe Vạn Xuân Cúc nói xong thì vô cùng hâm mộ!
Đây là loại số phận gì đây, tự nhiên lại cứu được con trai sở trưởng, sau này còn không phải gà chó theo lên trời sao?
Xem ra sau này không thể gây thù với nhà họ Kiều được, không chỉ có không thể gây thì mà còn phải theo chân bọn họ làm thân mới được!
Trong lòng Phương Tiểu Quyên vô cùng vui vẻ sau khi Hạnh Hoa nói cho bà ta biết việc nhà họ Kiều gặp xui xẻo.
Sau khi ngủ một giấc, bà ta quyết định đi ra ngoài hỏi thăm một chút, xem thử nhà họ Kiều gặp phải chuyện gì.
Ai ngờ sau khi nghe ngóng, suýt chút nữa tức hộc máu!
Nhà họ Kiều không chỉ không có gặp điều xúi quẩy mà còn có bạn là quan chức có quyền!
Kiều Tú Chi tự nhiên lại cứu được con trai sở trưởng, vì cái gì mà bà lại may mắn như thế?
Thật bực mình!
Sau khi Tiểu Kiều biết được nhà họ Kiều và phó sở trưởng có quan hệ với nhau thì cũng cau mày bực bội.
Cái này không đúng!
Không phải cái hệ thống của Đại Kiều đã bị cướp mất nhân khí rồi sao?
Vì sao Kiều Tú Chi đã bị cướp lấy may mắn còn có thể cứu được con trai của sở trưởng?
Tiểu Kiều trăm lần nghĩ cũng không ra!
Về đến nhà họ Thẩm. Tần Tiểu Mi nói với chồng: “Em rất thích đứa nhỏ Đại Kiều, mình nhận nó làm con gái nuôi, anh xem có được không?”
Thẩm Thế Khai hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu đáp: “Chỉ cần em thích là được.”
Ông biết vợ mình vẫn luôn thích một đứa con gái, chỉ cơ thể bà không cho phép điều đó.
Hiện tại khó khăn lắm bà ấy một thích một đứa nhỏ thì ông muốn ngăn cản làm cái gì đâu?