Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176. Càng Nhìn Càng Đẹp Mắt

Chương 176. Càng nhìn càng đẹp mắt Chương 176. Càng nhìn càng đẹp mắt

Kiều Hồng Hà không để ý ý kiến phản đối của hai đứa nhỏ, cuối cùng vẫn không để chúng ngủ cùng Đại Kiều.

Đại Kiều đã bảy tuổi, nếu hai đứa là em trai ruột con bé còn tốt, nhưng một đứa chỉ là em họ, một đứa là em trai mẹ kế mang tới, không có bất kỳ quan hệ máu mủ gì, cho nên vẫn cẩn thận chút thì tốt hơn.

Miễn cho có người lắm mồm lấy cái này đến công kích Đại Kiều, vậy cũng không tốt.

Cuối cùng, Tiểu Đông Lâm vẫn là ngủ cùng Tiểu Nhất Minh.

Hai nhóc con để tỏ lòng ghét bỏ lẫn nhau, kiên trì muốn một người ngủ một đầu.

Sắp xếp tốt cho mấy đứa nhỏ, lúc này Kiều Hồng Hà mới an tâm đi ngủ.

Trước khi về phòng, bà nhìn thoáng qua phòng tân hôn của anh hai, khổ tận cam lai, bà thật thay anh hai cảm thấy vui mừng!

Trong phòng, Lâm Tuệ đã rửa mặt qua.

Bà ấy ngồi trước bàn trang điểm, cầm trong tay một cây lược gỗ chải tóc, vừa chải, mắt vừa nhìn cửa.

Kẹt kẹt một tiếng.

Cửa phòng bị mở ra, Kiều Chấn Quân chậm rãi bước tới.

Lâm Tuệ hai gò má nóng lên, con mắt rủ xuống giả bộ chuyên tâm chải tóc, trong lòng lại như được bỏ vào con thỏ nhỏ, phanh phanh phanh nhảy không ngừng.

Kiều Chấn Quân cũng là khẩn trương đến vô cùng, nắm đấm xiết chặt lại buông ra.

Ông nhìn bóng lưng yểu điệu của Lâm Tuệ, trong lòng nổi lửa.

Loại cảm giác này hoàn toàn không giống lúc cưới Phương Tiểu Quyên.

Ban đầu ông là vì trách nhiệm, cũng là vì một cái mạng mới đáp ứng cưới Phương Tiểu Quyên, nhưng ông không có bất kỳ tình cảm gì với Phương Tiểu Quyên, ngược lại khi đó bởi vì không thể lấy cô gái mình thích, tâm tình rất sa sút.

Đêm động phòng của ông và Phương Tiểu Quyên nói đến thật không tính vui vẻ.

Ông có tâm sự, Phương Tiểu Quyên thì một mực phàn nàn yến hội làm không tốt, phàn nàn mẹ ông nhằm vào bà ta, một buổi tối chỉ nghe bà ta líu lo không ngừng.

Ông không trả lời, bà ta lại mắng ông chất phác, mắng đến ông cũng nổi nóng, đóng sập cửa ra khỏi phòng cưới, chạy đến kho củi tạm một buổi tối.

Bây giờ nghĩ lại, ông và Phương Tiểu Quyên vốn không nên kết hợp.

“Anh đang nghĩ gì vậy?” Lâm Tuệ thấy sau lưng chậm chạp không có động tĩnh, nhịn không được xoay người lại nhìn lén, lại thấy ông đang ngẩn người.

Kiều Chấn Quân lấy lại tinh thần, hơi chột dạ không dám nhìn mắt bà ấy: “Không có, không nghĩ gì, thời gian không còn sớm, chúng ta...”

Nói đến phần sau, sắc mặt ông lập tức đỏ thấu, bên tai cũng hiện ra màu đỏ dưới ánh nến.

Lâm Tuệ vốn cũng khẩn trương, nhưng nhìn ông như, phù một tiếng không nhịn được bật cười: “Mặt anh sao đỏ như vậy?”

Giống đít khỉ vậy!

Kiều Chấn Quân gãi trán, ngại ngùng nói: “Anh, anh không phải không có ý tứ mà?”

Nói rồi ông đi qua, lấy dũng khí cầm tay bà nói: “Anh biết anh không tính là người đàn ông có bản lĩnh, nhưng anh nhất định sẽ cố gắng, để em và bọn nhỏ đều được sống cuộc sống tốt!”

Lâm Tuệ vành mắt nóng lên, mũi hơi xót muốn rơi lệ: “Được, lời này của anh em nhớ kỹ, nếu về sau anh không làm được, em sẽ không buông tha cho anh!”

Bà ấy đợi một ngày này đợi quá lâu!

Vốn năm bà mười tám tuổi, bà nên gả cho ông, nhưng trời xui đất khiến, ông cưới Phương Tiểu Quyên, bà gả cho thanh niên trí thức Tần.

Vốn tưởng đời này sẽ không còn gặp nhau, nhưng vận mệnh luôn luôn cho người ta bất ngờ nhất khi người ta không tưởng tượng được!

Có thể gả cho ông, bà thật sự rất vui vẻ!

“Em sẽ làm một người vợ tốt, coi Đại Kiều như con gái của mình.”

Ông hứa hẹn, Lâm Tuệ cũng phải tự mình nên nói chút gì.

Kiều Chấn Quân tuyệt không hoài nghi lời này của bà.

Đúng lúc này, ngoài cửa sổ truyền đến phù một tiếng, lập tức một trận vang động.

Kiều Chấn Quân biến sắc, lớn tiếng nói: “Ai ở bên ngoài?”

“Chết tiệt, Cẩu Thặng chốc đầu, mày sớm không làm muộn không làm, hết lần này tới lần khác ngay lúc này đánh rắm!”

“Đúng vậy, mẹ nó còn thúi như vậy, mày muốn thúi chết mọi người sao?”

“Bọn mày thật buồn cười, rắm thối không thối còn gọi là rắm thối sao?” Cẩu Thặng chốc đầu phản bác.

Kiều Chấn Quân lần nữa đỏ bừng mặt, nói với Lâm Tuệ: “Anh đi đuổi bọn chúng!”

Thật là chủ quan, không nghĩ tới hôm nay ông cưới lần hai, đám người này còn chạy tới nghe lỏm!

Ông vừa đi ra ngoài, người bên ngoài lập tức giải tán.

“Kiều lão nhị, ông nói ông làm sao thế, tân hôn năm đó chạy tới ngủ kho củi, hiện tại lại tân hôn, ông lằng nhà lằng nhằng không làm chính sự, không phải là ông không được chứ?”

Kiều Chấn Quân cho dù tốt tính, bị người nghi vấn đến chuyện này, lập tức nổi giận: “Toàn bộ đều xéo ngay cho tao!”

Một đám người trẻ tuổi cười ầm ĩ rời đi.

Kiều Chấn Quân lúc này mới trở về phòng đi, nhìn thấy hai mắt Lâm Tuệ nhìn chằm chằm ông.

Ông nóng mặt nói: “Anh, anh phương diện kia không có vấn đề.”

Lâm Tuệ oanh một tiếng, hai gò má nóng đến có thể ốp trứng, giận trừng ông một cái nói: “Ai hỏi anh cái này?”

Dưới đèn nhìn mỹ nhân, càng nhìn càng đẹp mắt.

Bình Luận (0)
Comment