Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 222 - Chương 222. Đe Dọa

Chương 222. Đe dọa Chương 222. Đe dọa

Đôi mắt hạnh xinh đẹp của Đại Kiều sáng lên, nhìn cậu nói: “Cái này là cho em sao?”

Hoắc Trì thấy cô không có ghét bỏ, trong mắt lóe lên một tia vui mừng, nhưng vẻ mặt lại giả bộ bình tĩnh nói: "Ừ, cho em, anh chỉ tùy tiện làm thôi.”

“Cảm ơn!” Đại Kiều đưa trứng gà cho cậu rồi lấy hai con châu chấu, “Đây là anh tự làm sao?”

Hai con châu chấu tre được làm rất tinh tế và đáng yêu, trông rất sinh động. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một con vật được làm bằng tre.

Hoắc Trì khẽ giật giật khóe miệng, gật đầu nói: “Ừ, em thích con vật nào? Nếu có thời gian, anh có thể làm cho em."

Nghĩ nghĩ, cậu lại nói thêm một câu: "Coi như cảm ơn em đã chép sách cho anh.”

“Cám ơn.” Đại Kiều nghiêng đầu một lát, nhỏ giọng hỏi: “Anh làm được gà mái không?”

Hoắc Trì: “…”

Không phải bình thường những cô gái nhỏ đều thích thỏ hay bướm sao?

Tại sao cô lại muốn một con gà mái đặc biệt như vậy?

Đại Kiều thấy cậu không trả lời cho rằng gà mái khó làm được: “Nếu không được thì anh làm con khác cũng được.”

Hoắc Trì nói: “Anh chưa làm gà mái bao giờ, để anh sẽ thử xem.”

"Được, vậy em sẽ đợi.”

--------

Lúc Phương Tiểu Quyên được đưa tới bệnh viện thị trấn, trên người đã chảy rất nhiều máu.

Quần áo và chiếc chăn bông phủ trên người bà ta đều bị máu nhuộm đỏ.

Lúc đó Vương Thủy Sinh đang lái xe ngựa thì nhìn thấy cảnh đấy, toàn thân ông không khỏi run lên.

Mọi người đều cho rằng bà ta không thể sống được, thậm chí bác sĩ còn nói rất khó mà qua khỏi .

Nhưng cuối cùng bà ta lại sống sót, mọi người trong bệnh viện nói bà ta mạng lớn.

Nhà họ Vương nghĩ sau khi Phương Tiểu Quyên tỉnh lại nhất định sẽ gây chuyện, nhưng kỳ lạ là mấy ngày sau khi tỉnh dậy bà ta đều rất yên lặng.

Yên lặng một cách khiến người ta sợ hãi.

“Anh cả, mấy ngày nay cô ta không nói chuyện hay gây sự gì, không phải đang cố nhẫn nhịn để ấp ủ âm mưu lớn gì đó chứ?” Nhị thiếu gia nhà họ Vương nói với Vương Thủy Sinh, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng chân thành.

Vương Thủy Sinh nhìn thoáng vào trong phòng, nhìn thấy Phương Tiểu Quyên đang ăn cháo dưới sự giúp đỡ của cô em dâu hai. Bà ta không bới móc hay chửi mắng, vô cùng bình tĩnh, không hề giống Phương Tiểu Quyên trước đây.

Vương Thủy Sinh cũng bất an nhưng ngoài miệng lại nói: "Đừng hù dọa chính mình, chẳng lẽ cô ta làm ầm ĩ lên em mới thấy vui?”

Vương Lão nhị gãi gãi tai nói: "Em đương nhiên không muốn cô ta gây rối, nhưng tính cách của vợ thằng năm cũng không phải em chưa thấy, em sợ bây giờ cô ta không gây rắc rối nhưng đằng sau lại âm mưu không tiếng động hại chết chúng ta!”

Ví dụ như chạy đến công xã hoặc chính quyền thị trấn để tố cáo thằng năm.

Kể từ khi văn bản được ban hành vào năm ngoái nhằm trấn áp nghiêm khắc việc đàn áp thanh niên trí thức, những thanh niên trí thức đã nhận được sự bảo vệ và trở thành một hàng rào không thể chạm tới của mình.

Vương Hâm Sinh là một người đàn ông đã có gia đình, lại ở cùng một chỗ với nữ thanh niên trí thức, thiếu suýt nữa thì xảy ra án mạng, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì không chỉ anh ta bị xử bắn mà còn liên lụy đến nhà họ Vương

Người đầu tiên đứng mũi chịu sào chắc chắn là Vương Thủy Sinh, đội trưởng đội sản xuất, tiếp theo chính là Vương Lão Tam ở trong quân đội.

Cả hai người đều có khả năng bị sa thải, Vương Thủy Sinh còn có thể bị bắt vào ngục vì tội che đậy.

Vương Thủy Sinh và Vương Lão Tam là hai người có tiền đồ nhất trong nhà họ Vương, nếu họ bị hủy hoại thì nhà họ Vương sẽ xong đời!

Đây là chuyện mà người nhà họ Vương ai cũng không muốn nhìn thấy, cho nên việc quan trọng nhất lúc này là phải ổn định Phương Tiểu Quyên để bà ta chủ động từ bỏ ý định tố cáo.

Vương Thủy Sinh im lặng một lúc rồi cau mày, “Chút nữa anh sẽ vào nói chuyện với cô ta.”

Một giờ sau, Vương Thủy Sinh thừa dịp một bệnh nhân khác trong phòng được đưa đi phơi nắng liền cau mày đi vào.

Phương Tiểu Quyên nhìn thấy Vương Thủy Sinh đi vào, liếc nhìn ông ta nhưng không nói.

Phương Tiểu Quyên không chửi bới này vẫn là Phương Tiểu Quyên sao?

Trái tim Vương Thủy Sinh lại đập mạnh như đánh trống: “Em dâu năm, chuyện này là em năm có lỗi với thím, tôi đã dạy dỗ nó một bài học rồi!”

Đôi mắt đen như mực của Phương Tiểu Quyên nhìn ông ta nhưng vẫn không chịu mở miệng.

Vương Thủy Sinh cảm thấy trên trán đổ mồ hôi lạnh: "Em dâu, tôi sẽ không nói lời vòng vo cao thâm gì, nhưng thím đã gả vào vào nhà họ Vương chúng tôi, vậy chúng ta chính là người một nhà, giống như châu chấu trên một sợi dây. Nếu thằng năm xảy ra chuyện gì thì thím cũng không có chỗ nào tốt, phải không?”

Phương Tiểu Quyên giật giật khóe miệng, lộ ra nụ cười châm chọc: "Anh cả, là người bị hại, tại sao tôi lại không có chỗ nào tốt? Cùng lắm là bị người ta nói vài câu, không đau cũng chẳng ngứa, nhưng nếu tôi đi đến công xã để tố cáo Vương Hâm Sinh ở cùng với một nữ thanh niên trí thức, lại đánh đập vợ khiến con của tôi bị chết non thì anh nghĩ anh ta sẽ như thế nào đây?”

Bình Luận (0)
Comment