Vương Thủy Sinh cau mày, “Em dâu muốn như thế nào thì mới đồng ý không tố cáo?” Ông cảm thấy từ sau khi tỉnh lại Phương Tiểu Quyên giống như một người khác, kỳ quái không thể tả.
Phương Tiểu Quyên không trực tiếp nói ra yêu cầu của mình, mà ném vấn đề trả lại cho ông: “Vậy thì phải xem nhà họ Vương các người có thể cho tôi cái gì.”
Đây chắc chắn không phải là Phương Tiểu Quyên của trước đây!
Phương Tiểu Quyên đáng ra phải làm ầm làm ĩ, bốc đồng và ngu xuẩn, chứ không phải là bình tĩnh như bây giờ mà đưa ra điều kiện với ông!
Vương Thủy Sinh nhìn bà ta như nhìn quỷ.
Nếu người trước mắt thực sự là bộ dáng của Phương Tiểu Quyên với thời đại bây giờ không còn mê tín nữa thì ông thật sự nghi ngờ có thứ gì đó nhập vào người bà ta!
Phương Tiểu Quyên thấy ông đang nhìn chằm chằm mình, trong mắt hiện lên một tia khẩn trương: “Sao anh cả lại nhìn tôi như vậy?”
Vương Thủy Sinh ngập ngừng hỏi: “Em dâu năm hình như có chút khác trước.”
Phương Tiểu Quyên nhếch môi: “Nếu anh cả thử đi xuống địa ngục một chuyến, anh cũng sẽ trở nên khác đi thôi!”
Thật ra, người đang nói chuyện với Vương Thủy Sinh lúc này quả thực không phải là Phương Tiểu Quyên trước đây.
Nhưng bà ta cũng không phải xuyên qua hay có ai nhập vào, người trong thân thể này vẫn là Phương Tiểu Quyên, nhưng là Phương Tiểu Quyên năm 50 tuổi trùng sinh lại từ kiếp trước.
Phương Tiểu Quyên ở kiếp trước sống đến năm 50 tuổi và chết trong một vụ tai nạn xe hơi, khi tỉnh lại thì bà ta đã nằm trong bệnh viện.
Sự xuất hiện của nhà họ Vương cùng với ký ức trong thân thể kiếp này khiến bà ta vô cùng kinh ngạc, mất gần ba ngày bà ta mới tiêu hóa được việc mình sống lại.
Chỉ là giữa kiếp này và kiếp trước có sự khác biệt và chênh lệch rất lớn.
Kiếp trước bà ta không ly hôn, sống một cuộc đời ồn ào nhốn nháo với Kiều Chấn Quân.
Kiều Chấn Quân chính là một phế vật!
Vào thời kỳ cải cách mở ra tốt như vậy, mọi người xung quanh đều trở nên giàu có, nhưng ông lại rụt rè sợ hãi, cả đời sống ở nông thôn làm một nông dân vô dụng!
Làm liên lụy bà ta cũng phải sống cả đời ở nông thôn, kiếp trước bà ta hối hận vì không ly hôn với ông sớm hơn, nếu không, với tư sắc của bà ta, bà ta nhất định có thể tái hôn với một người đàn ông có năng lực!
Cho nên khi biết kiếp này bà ta ly hôn với Kiều Chấn Quân, trùng sinh lại Phương Tiểu Quyên cũng không quá kinh ngạc, thậm chí bà ta còn cảm thấy may mắn vì mình đã đi một bước chính xác nhất!
Điều khiến bà ta rất không hài lòng là Vương Hâm Sinh là một người đàn ông tốt như vậy, tại sao Phương Tiểu Quyên đời này lại nhiều lần tìm đường chết, đánh một ván bài tốt đến thảm hại như này!
Đúng vậy, cho dù biết kiếp này bà ta bị Vương Hâm Sinh đánh đến nỗi bị sinh non, nhưng bà ta vẫn cảm thấy Vương Hâm Sinh vẫn là một lựa chọn không tồi.
Dù sao thì Vương Hâm Sinh ở kiếp trước vô cùng sủng ái Lâm Tuệ, quan trọng nhất là còn trở thành hộ gia đình mười vạn tệ đầu tiên trong thôn!
Bà ta vẫn nhớ cảnh Vương Hâm Sinh lái xe về làng và Lâm Tuệ mặc áo khoác đỏ bước ra khỏi xe.
Lâm Tuệ làm tóc và mặc những bộ quần áo chưa từng thấy, trông rất hiện đại.
Còn bà ta mặc quần áo bẩn thỉu, tuy rằng không có may vá gì, nhưng so sánh với đối phương khiến bà ta hận không có một cái hố để chui xuống!
Lúc đó, Lâm Tuệ đi giày cao gót ngang qua bà ta, nhìn bà ta như nhìn một đống rác, ánh mắt vừa đồng tình vừa khiêu khích, khiến bà ta tức giận đến mức nghiến răng, muốn xông tới xé nát mặt cô ta ngay tại chỗ!
Cho nên kiếp này, mình rõ ràng có một bộ bài tốt, làm sao có thể không quý trọng?
Nhưng dù sao bà ta cũng đã sống một đời, kinh nghiệm và tâm tư đều cao hơn Phương Tiểu Quyên kiếp này, cho nên dù muốn sống tốt với Vương Hâm Sinh, bà ta vẫn muốn tranh thủ giành cục diện thuận lợi nhất cho chính mình.
Vương Thủy Sinh nghe thấy lời nói của bà ta, trên mặt thoáng qua một tia ngượng ngùng: "Em dâu, chuyện này thật sự là do em năm không đúng, nếu thím muốn ly hôn, chúng tôi cũng không ngăn cản, còn bồi thường cho thím!"
Đâu chỉ không ngăn cản, nếu Phương Tiểu Quyên đồng ý ly hôn, nhà họ Vương còn hận không thể đốt pháo ăn mừng!
Ai ngờ Phương Tiểu Quyên không chút nghĩ ngợi nói: “Tôi không muốn ly hôn, tôi vẫn còn tình cảm với Vương Hâm Sinh.”
Vương Thủy Sinh : “...” Tha thứ cho ông mắt mù chứ ông không hề nhìn thấy chút tình cảm nào của Phương Tiểu Quyên đối với em nănm!
Chỉ cần người không mù cũng có thể nhìn ra, sở dĩ Phương Tiểu Quyên gả cho nhà họ Vương cũng chỉ vì xuất thân của nhà họ Vương.
Nếu không, ai nguyện ý kết hôn với Vương Hâm Sinh, người ham ăn biếng làm?