Lần trước Kiều Tú Chi đã từng nhìn thấy nhà họ Thẩm giàu có thế nào, đặc biệt là sau khi so sánh với nhà họ Sở, càng thêm ý thức được điểm ấy.
Sở Thiên Bách là phó chủ tịch huyện Nam Sơn Huyền, chức vị cao hơn Thẩm Thế Khai là Phó sở trưởng đồn công an, nhưng Sở Thiên Bách chỉ ở bên trong ký túc xá của cơ quan, ở trong ngôi nhà hai phòng một thính, hiển nhiên không so được với nhà họ Thẩm.
Hàn huyên qua đi, Kiều Tú Chi liền hỏi thăm bọn họ giá nhà thị trường trên trấn.
Tần Tiểu Mi nghe vậy hỏi: "Thím Kiều, mọi người muốn mua nhà ở trên trấn sao? Muốn mua bao lớn?"
Nếu như nhà họ Kiều muốn chuyển đến trấn ở, đương nhiên là chuyện tốt, sau này bà có thể thường thường gặp được Đại Kiều.
Chỉ là nhà họ Kiều có nhân khẩu không ít, nếu muốn mua, ít nhất phải mua năm gian phòng đúng chứ?
Thật ra năm gian phòng cũng ở không đủ, chỉ có thể một phòng một gian, toàn bộ người lớn trẻ con đều nhét chung một chỗ, như vậy nhất định sẽ rất không tiện, then chốt là nếu nhà họ Kiều toàn bộ lên trấn ở thì phải làm nghề gì để sinh sống?
Theo như bà biết, nhà họ Kiều cũng chỉ có Kiều Chấn Dân tạm thời làm việc ở cung tiêu xã trên trấn, những người khác nếu như đến đây ở, lẽ nào đều dựa vào đối phương nuôi sao?
Tuy rằng trong lòng có rất nhiều nghi vấn, nhưng bà không có hỏi, dù sao người hai nhà còn chưa phải rất quen thuộc.
Kiều Tú Chi cũng không có ý định che giấu: "Chúng ta dự định mua một phòng đơn, nếu có tiện nghi, mua một cái nhà hai phòng cũng có thể, ngôi nhà kia sau này sẽ ghi trên danh nghĩa của đứa bé Đại Kiều kia."
Người nhà họ Thẩm nghe nói như thế, đều chấn kinh.
Tuy rằng nhà họ Thẩm không phải trọng nam khinh nữ nhưng cho dù bất kỳ gia đình cũng đều là con trai dưỡng lão, trừ phi không có con trai.
Vì lẽ đó Kiều Tú Chi mua nhà thì vốn nên ghi danh nghĩa con trai, hoặc là cháu trai duy nhất, bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng ghi vào danh nghĩa của cháu gái, cũng không tránh khỏi quá kỳ quái.
Còn có những người khác trong nhà họ Kiều biết được thì sẽ suy nghĩ như thế nào?
Kiều Tú Chi sẽ không giải thích với bọn họ chuyện của cây linh chi, chỉ lạnh nhạt nói: "Chuyện này đã nói với người trong nhà rồi, vốn dĩ quãng thời gian trước nên mua, chỉ là lúc đó Tiểu Uyển Nhi bị lạc mất cho nên mới trì hoãn đến hiện tại."
Nhà họ Thẩm nghe lời của bà liền rất hiểu ý không tiếp tục truy cứu nữa.
Tần Tiểu Mi suy nghĩ một chút nói: "Tôi có một em họ vừa lúc làm việc ở sở địa chính, một lát nữa tôi gọi điện thoại hỏi nó một chút, xem có nhà nào thích hợp hay không."
Kiều Tú Chi ngỏ ý cảm ơn: "Thực sự là phiền phức mọi người, có điều chuyện này cũng không vội vã, hiện tại Đại Kiều vẫn còn nhỏ."
Cười cười nói nói, rất nhanh đã đến thời gian ăn cơm trưa.
Nhà họ Thẩm vẫn rất nhiệt tình, chuẩn bị một bàn lớn thức ăn ngon để mời bọn họ.
Có thịt gà cắt từng khối nhỏ xào rau củ, vịt kho khoai tây, giò heo kho nước tương, tôm xào cải trắng, còn có một thố canh gà hầm sâm.
Thẩm Thiên Hữu hưng phấn nhảy lên: "Chị Đại Kiều, nếu như mỗi ngày chị đều lại đây là tốt rồi, như vậy em có thể mỗi ngày ăn nhiều đồ ăn ngon."
Nghe được đứa nhỏ này tức giận, mọi người cũng không nhịn được nở nụ cười.
Tần Tiểu Mi đặc biệt yêu thích Đại Kiều, biết rõ không thể nhưng vẫn không nhịn được hỏi cô: "Đại Kiều, con có thích nơi này hay không?"
Đại Kiều chớp chớp lông mi dài, mềm giọng nói: "Dạ thích, nhà nơi này rất đẹp, còn có hệ thống cung cấp nước uống, còn có đèn điện, hoa trong sân cũng rất đẹp."
Hệ thống cung cấp nước uống và điện đã phổ cập ở trên trấn nhưng nông thôn vẫn không có, cho nên đây vẫn là lần đầu tiên Đại Kiều thấy được cái gì gọi là hệ thống cung cấp nước uống và điện, làm cho người nhà quê như cô được mở rộng tầm mắt.
Tần Tiểu Mi nhiệt tình hỏi: "Vậy con chuyển đến trên trấn ở cùng mẹ nuôi có được hay không?"
Đại Kiều lắc đầu một cái, hai búi tóc nhỏ trên đầu theo động tác của cô mà lay động: "Con rất yêu thích mọi người, nhưng con vẫn muốn ở nhà với cha mẹ, còn có ông bà nội, không nhìn thấy bọn họ, con sẽ rất buồn."
Tần Tiểu Mi vốn yêu thích con gái, thấy Đại Kiều tốt như vậy, lại ngoan ngoãn hiểu chuyện, hận không thể giấu cô đi, mãi mãi cũng không cho cô rời đi.
Nếu như Đại Kiều là con gái của bà thì tốt biết bao.