Lúc này nhìn thấy Đại Kiều một đứa bé cũng có thể tìm tới nhiều quả dâu như vậy, ông lập tức có loại cảm giác mình rất vô dụng QAQ.
Lâm Tuệ mím môi cười nói: “Ông cho rằng ai cũng có thể có phúc khí như Đại Kiều sao?”
Còn không phải là phúc khí?
Toàn đội bộ sản xuất nhiều người như vậy đi tìm quả, nhưng ai cũng không tìm được, hết lần này tới lần khác để Đại Kiều tìm được!
Nghe nói trước đó cô còn nhặt hai con gà rừng và một gốc linh chi trăm năm về, may mắn như vậy, Phương Tiểu Quyên lại còn nói cô là tai họa, thật là mắt mù!
Như mẹ chồng nói vậy, một ngày nào đó Phương Tiểu Quyên sẽ hối hận.
Kỳ thật bà không biết là, Phương Tiểu Quyên đã sớm hối hận, còn chủ mưu muốn trở lại nhà họ Kiều.
Đại Kiều lấy ra một phần ba quả dâu, sau đó cầm phần còn lại đi già viện nhà họ Kiều.
Người già viện nhà họ Kiều nhìn thấy nhiều quả dâu như vậy, cũng đều sợ ngây người.
An Bình cười đến thấy răng không thấy mắt: “Đại Kiều, về sau anh cũng không tiếp tục ngăn cản em chơi với thằng nhóc nhà họ Hoắc kia!”
Có ăn mọi chuyện đều dễ nói!
Đại Kiều mím môi cười, hỏi ông nội chuyện dùng quả dâu ngâm rượu.
Tiết Xuyên gật đầu: “Quả dâu có thể ngâm rượu, hai ngày nữa ông lên trấn mua chút rượu về.”
Kiều Chấn Dân nói: “Cha, cha không cần đi tìm, chút nữa con mang hai bình về.”
Tiết Xuyên nói với Đại Kiều: “Chờ chú năm mang rượu về, ông sẽ giúp cháu làm!”
Đại Kiều cười đến ngọt ngào: “Ông nội tốt nhất rồi!”
Kiều Chấn Dân đùa cô: “Chỉ có ông tốt nhất, chú năm không tốt sao?”
Đại Kiều cười nói: “Chú năm cũng tốt, nhưng không tốt bằng ông bà nội!”
Kiều Chấn Dân: “......”
Bên này vui vẻ hòa thuận, Tiểu Kiều trong rừng lại tức giận đến ngũ quan dữ tợn!
Cô ta đi đã vòng vo trong rừng hơn một giờ, hai chân đều mỏi, lại vẫn đi vòng vòng!
Lại tiếp tục như thế, trước khi trời tối cô ta nhất định ra không được!
Nghĩ đến phải qua đêm trong rừng, trong lòng cô ta từng đợt khủng hoảng.
Càng hỏng bét chính là, cô ta không quay về mẹ cô ta chưa chắc sẽ phát hiện!
Nhắc tới cũng kỳ quái, mẹ cô ta từ bệnh viện trở về thì giống như biến thành người khác, thỉnh thoảng dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn cô ta!
Đột nhiên trong nội tâm cô ta hiện lên một ý niệm, mẹ cô ta sẽ không phải là...... Bị xuyên đi?
Có thể nghĩ đến mẹ cô ta làm những chuyện ngu xuẩn kia, cô ta lập tức lại lắc đầu, như bỏ đi, bây giờ không phải là lúc nghĩ những thứ này, cô ta phải tranh thủ thời gian tìm đường ra!
Nhưng khổ cực chính là, thẳng đến trời hoàn toàn tối xuống, cô ta vẫn chưa tìm được đường ra ngoài.
Ban ngày rừng tĩnh lặng đã rất làm người ta sợ hãi, hiện tại chung quanh hoàn toàn tối xuống, nhánh cây ở dưới bóng đêm giống như quái thú giương nanh múa vuốt, há to mồm về phía cô ta!
Tiểu Kiều núp ở dưới một cây đại thụ, hai mắt trừng lớn cảnh giác nhìn xung quanh, trong lòng sợ đến sắp chết.
Đột nhiên, trên đầu cô ta truyền đến tiếng tê tê, trong nội tâm cô ta dâng lên dự cảm bất tường, cứng ngắc cổ quay đầu nhìn lại ——
Chỉ thấy một con rắn xanh to bằng cánh tay nhỏ bện trên nhánh cây, phun ra lưỡi rắn màu đỏ về phía cô ta!
“A a a a ——“
Tiểu Kiều bị dọa đến trái tim đều muốn ngừng đập!
Cô ta sợ rắn nhất!
Cô ta không chút nghĩ ngợi, xoay người chạy!
Đêm nay không có trăng sáng, trong rừng cơ hồ là đưa tay không thấy được năm ngón, cô ta không biết phía trước là một sườn dốc, một bước tiến lên, cả người bổ nhào, sau đó như quả cầu lăn xuống dưới.
Phịch một tiếng!
Đầu cô ta đâm vào một tảng đá lớn, trước mắt từng đợt màu đen, cô ta chớp mắt, lập tức ngất đi!
——
Phương Tiểu Quyên hôm nay thân thể không quá lưu loát, bụng vẫn ẩn ẩn đau, bà ta nằm trên giường một ngày, đau đớn vẫn chưa tiêu.
Bà ta vốn muốn chờ Tiểu Kiều trở về nấu cơm cho bà ta, nhưng đợi đến trời tối, vẫn không thấy thân ảnh cô ta!
“Nhóc con chết tiệt, có bản lĩnh cũng đừng có về!” Bà ta tái nhợt nghiêm mặt vừa vịn đầu giường đứng lên, vừa mắng.
Bà ta cho là Tiểu Kiều chạy đến nhà họ Kiều tìm Kiều Chấn Quân.
Đời trước Tiểu Kiều là đứa sinh hoạt không thể tự gánh vác, ngày ngày chảy dãi, lời nói cũng không rõ ràng, càng làm người ta chán ghét là cô ta còn thỉnh thoảng bài tiết bừa bãi!
Đời trước bà ta ghét nhất là Tiểu Kiều, nhiều lần bà ta muốn ném cô ta đi, chỉ là Kiều Chấn Quân không chịu, Kiều Tú Chi cũng nhiều lần cảnh cáo bà ta, bà ta mới coi như thôi.
Đời trước đầu đất Tiểu Kiều kia còn sống chính là đến liên lụy cả nhà, đời trước Đại Kiều kiên trì muốn lấy chồng cho Tiểu Kiều, dẫn đến hai lăm hai sáu tuổi còn chưa gả đi!
Trùng sinh trở về, bà ta phát hiện không chỉ có Đại Kiều trở nên đẹp, mà Tiểu Kiều cũng không ngốc, không chỉ không ngốc, thế mà lại thành tiểu thần đồng nổi danh xa gần!
Cái này không làm bà ta vui vẻ, ngược lại làm bà ta cảnh giác, bà ta hoài nghi người này giống mình, là có cái kỳ ngộ kỳ quái gì.
Cho nên trận này bà ta không dám để Tiểu Kiều nhìn ra mình không giống, lại lặng lẽ quan sát cô ta.