Tiểu Kiều tức giận đến đỏ cả mặt trở lại nhà lá.
Phương Tiểu Quyên vừa nhìn thấy cô ta, liền lập tức lôi kéo cô hỏi: "Nhà họ Kiều gọi con qua đó làm gì? Không phải là thay đổi chủ ý để con về nhà họ Kiều chứ?"
Tiểu Kiều cắn răng nói: "Cái gì mà về nhà họ Kiều. Bọn họ muốn đoạn tuyệt quan hệ với con."
Phương Tiểu Quyên ngẩn ra nói: "Tại sao chứ? Đoạn tuyệt quan hệ, vậy còn thịt heo và trứng gà lúc trước đã bàn cẩn thận thì sao? Bọn họ sẽ không cho nữa sao?"
Cách thời gian Mạnh Hồng Quang lại đây còn bảy, tám ngày, đến thời điểm đó cho dù gặp mặt, bà ta cũng khẳng định không thể lập tức trở về thành thị cùng ông ta, cho nên bà ta còn muốn dựa vào những thứ đồ này của nhà họ Kiều đến bù thân thể cho mình.
Vào lúc này nghe được thịt đến miệng đã không còn, bà ta làm sao có thể trấn tĩnh?
Tay Tiểu Kiều bị bà ta bấm đến đau đớn, dùng sức muốn tránh ra lại không có tác dụng: "Đúng đấy, không còn nữa rồi. Mẹ mau buông tay, mẹ làm đau con."
Ngày hôm nay ở nhà họ Kiều chịu khuất nhục như vậy, triệt để khiến Tiểu Kiều nổ tung, cô ta cũng không cách nào bình tĩnh giống như kiểu trước đây.
Phương Tiểu Quyên tát một cái qua: "Con nhóc chết tiệt kia, cho dù mày trùng sinh thì sao? Cả hai đời tao đều là mẹ của mày, mày còn dám dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với tao, để xem tao có quất chết mày không."
Mặt Tiểu Kiều bị tát lệch đi, gò má từng trận đau rát.
Trong lòng cô ta bốc lên lửa giận ngút trời, xin thề một ngày nào đó, cô ta muốn giết chết tất cả mọi người nhà họ Kiều, còn có Phương Tiểu Quyên.
——
Kiều Chấn Quân bên này đi tới xưởng thực phẩm đưa tin.
Chức vị của ông chỉ là một bảo vệ, hơn nữa còn là làm việc tạm thời, tuy nhiên không phải lập tức liền có thể đi nhậm chức.
Đầu tiên ông phải đến quen thuộc hết thảy vị trí và bố cục của nhà xưởng, còn phải làm quen với lãnh đạo chủ chốt trong xưởng, còn phải đọc thuộc lòng điều lệ chế độ của nhà xưởng, sau khi quen thuộc hết những thứ này thì mới có thể đi làm.
Đương nhiên những chuyện này cũng không tính là khó, chỉ cần dùng cố gắng một chút là được.
Kiều Chấn Quân rất quý trọng công việc này, vì lẽ đó thái độ vô cùng thành khẩn, người hướng dẫn bảo ông làm cái gì thì ông làm cái đó.
Mọi người cho rằng ông thông qua quen biết mà đi vào đi, thái độ nhất định sẽ rất hung hăng, cũng sẽ xem thường những bảo vệ như bọn họ, không nghĩ tới ông lại khiêm tốn như vậy, hơn nữa vừa đến đã mang cho mọi người không ít đồ ăn.
Có câu nói, bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, mọi người ăn đồ vật của ông, cảm giác bài xích và cảm giác xa lạ đối với ông nhất thời liền tan rã không ít, thêm vào tính tình mọi người đều cười toe toét, sẽ không có làm ra những chuyện đấu đá lẫn nhau, vì lẽ đó rất nhanh đã tiếp nhận ông.
Tuy rằng Kiều Chấn Quân miệng không ngọt, đầu óc cũng không linh hoạt như em năm, nhưng ông chịu làm, mọi người đều không thích trực đêm, ông liền chủ động thay ca, hai người bảo vệ nhìn ông biết cư xử như vậy, thái độ đối với ông càng ngày càng tốt.
Liền như vậy, Kiều Chấn Quân rất nhanh ở bên trong nhà xưởng ổn định lại.
Tuy rằng cũng có người nghị luận hậu trường và bối cảnh của ông, còn có người hỏi trước mặt, ông cũng không nói ra quan hệ với nhà họ Thẩm và xưởng trưởng, chỉ nói mình dùng tiền mua vị trí này.
Đương thời dùng tiền dùng quan hệ đổi việc vẫn thường hay xả ra, mọi người không cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ là mọi người nghe ông nói như vậy, đối với một người từ nông thôn đến lại có thể lấy ra nhiều tiền như vậy để mua công việc, cũng là hết sức tò mò.
Đến ngày nghỉ thay phiên, Kiều Chấn Quân liền cầm linh chi trăm năm đi tới nhà họ Thẩm.
Nhà họ Thẩm biết ông mang đến linh chi trăm năm, đều vô cùng khiếp sợ.
Vật như vậy không phải dùng tiền liền có thể mua được, không nghĩ tới nhà họ Kiều vừa ra tay lại mang đến hai cây lớn.
Tuy rằng nhà họ Thẩm cảm thấy phần lễ vật này rất quý trọng, nhưng bởi vì thân thể ông cụ Thẩm không tốt lắm, vì lẽ đó sau khi bọn họ cân nhắc, vẫn nhận lấy phần lễ vật này.
Trong lòng dự định sau này dùng những vật khác đến trả cho phần tâm ý này của nhà họ Kiều.
Đối với người nhà họ Kiều, hiện tại nhà họ Thẩm từ trên xuống dưới càng ngày càng thoả mãn, có nhiều người nghe thấy bọn họ nhận một bé gái ở nông thôn làm con gái nuôi, rất nhiều người ăn nói giọng điệu ghen ghét.
Nói nhiều nhất chính là người nhà quê lòng tham không đáy, sau này khẳng định như đĩa hút máu bám dính vào trên người nhà họ Thẩm, sau này bọn họ sẽ phải hối hận.
Lúc đó nhà họ Thẩm không để lời này ở trong lòng, lúc này càng thêm vui mừng vì quyết định ban đầu, tuy rằng bọn họ cho nhà họ Kiều không ít đồ vật, nhưng xưa nay nhà họ Kiều không chiếm món hời của bọn họ.
Liền hướng về phía điểm ấy, mối quan hệ này xứng đáng để tiếp tục lâu dài.