Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307. Chuyện Của Vương Viêm Sinh Và Kiều Hồng Hà 5

Chương 307. Chuyện của Vương Viêm Sinh và Kiều Hồng Hà 5 Chương 307. Chuyện của Vương Viêm Sinh và Kiều Hồng Hà 5

Năm đó chính là y ra tay quá chậm, cho nên mới để cho người khác đoạt bà đi, cho nên lần này dù như thế nào y cũng không thể thất thủ nữa!

Y phải đi về bộ đội, rời đi xa như vậy, y phải có một danh phận, nếu không y không có cách nào an tâm rời khỏi!

Ở thời đại này, cái gọi là quen nhau chính là xem mắt, một khi xem mắt rồi, rất nhanh sẽ đính hôn hoặc là lập tức kết hôn.

Cho nên Kiều Hồng Hà nghe thấy lời y, cũng không cảm thấy không ổn thế nào, đỏ mặt gật đầu nói: "Vậy anh để người ta đến nhà của em đi."

Vương Viêm Sinh gật đầu như giã tỏi: "Được được, vậy anh về nhà nói với người nhà anh, ngày mai anh để bà mối tới cửa đề xuất chuyện kết hôn!"

Ánh mắt y cực nóng, Kiều Hồng Hà bị y nhìn cả người không được tự nhiên, gật đầu xoay người chạy đi.

Chờ chạy đến phía dưới sườn núi, chợt nghe đến bên trên truyền đến một tiếng thét to: "Tôi có vợ rồi! Cô ấy rốt cục đã đồng ý với tôi!"

Kiều Hồng Hà nở nụ cười, trong lòng còn ngọt ngào hơn phết nước mật đường!

Trở lại viện nhỏ nhà họ Kiều, Lâm Tuệ thấy Kiều Hồng Hà lại đỏ mặt chạy về giống như lần trước, nhịn không được lại hỏi bà.

Bây giờ Kiều Hồng Hà không có giấu diếm, nói chuyện này cho bà ấy.

Lâm Tuệ liền chấn kinh ngay tại chỗ, sau khi khiếp sợ trêu chọc bà nói: "Được, còn nói chị là chị dâu hai tốt nhất của em, chuyện quan trọng như vậy phải vậy mà bây giờ em mới nói cho chị biết!"

Kiều Hồng Hà đỏ mặt: "Không phải em không muốn nói cho chị dâu hai, mà là em sợ việc này công dã tràng, đến lúc đó…"

Lâm Tuệ gật đầu: "Chị hiểu, chị hiểu, Hồng Hà, thật sự là quá tốt! Tuy rằng chị không quá hiểu về Vương lão tam, nhưng cậu ấy chắc chắn làm nhiều chuyện cho em, chị tin sau này chắc chắn các em sẽ hạnh phúc!"

Điều kiện của Vương Viêm Sinh tốt như vậy, lại có thể nói ra lời không cần đứa nhỏ, chỉ điểm này đã vô cùng khó có được!

Kiều Hồng Hà gật đầu: "Anh ấy quả thật tốt lắm, bây giờ em còn có chút lo lắng ứa nhỏ Tiểu Nhất Minh đó, không biết nó có thể chấp nhận anh ấy hay không?"

Lâm Tuệ lại tuyệt không lo lắng, ngược lại cười nói: "Chị cảm thấy em hẳn là lo lắng sau này Tiểu Nhất Minh không muốn rời chị nó Đại Kiều, không muốn đi bộ đội với các em đấy!"

Nghe vậy, Kiều Hồng Hà cũng nhịn không được nở nụ cười.

Tiểu Nhất Minh và Tiểu Đông Lâm tựa như hai cái đuôi nhỏ, cả ngày chị Đại Kiều dài chị Đại Kiều ngắn, sau này nếu rời đi, quả thật là việc khó!

——

Ngày đó Vương Viêm Sinh trở về, đã nói chuyện muốn quen Kiều Hồng Hà với gia đình.

Lời này giống như bỏ một giọt nước vào trong nồi dầu, cả nồi lập tức liền sôi trào!

Cái gì?

Chú ba muốn kết hôn với Kiều Hồng Hà?

Điều này sao có thể?

Là bọn họ nghe lầm sao?

Mấy người con dâu của nhà họ Vương lại khiếp sợ vô cùng!

Điều kiện của Vương lão tam tốt, tuổi còn trẻ đã làm đội trưởng trong bộ đội, tiền đồ vô lượng, mấy chị em dâu đã sớm muốn giới thiệu mấy em họ ngoại họ nội trong nhà cho y.

Nhưng thứ nhất là mẹ chồng vừa qua đời, lúc này không tiện nhắc chuyện này.

Thứ hai là sau khi Vương lão tam trở về rất ít khi ở trong nhà, các bà cũng không tiện lại đây trông coi y mỗi ngày.

Em ba là người rất có chủ kiến của mình, khí thế không giận tự uy, mỗi lần các bà nhìn thấy y liền sợ hãi, cho nên mới luôn không mở miệng.

Cũng không nghĩ đến lại bị người ta bắt lấy trước!

Ông cụ Vương cũng là giật mình sửng sốt một hồi, mới chậm rãi mở miệng nói: "Con nói Kiều Hồng Hà, là người phụ nữ nhà họ Kiều từng ly hôn, còn mang theo một đứa nhỏ sao?"

Vương Viêm Sinh nghe thấy lời nói của cha y, trong lòng có chút không thoải mái: "Là cô ấy, con biết mọi người nghĩ như thế nào, nhưng con không thèm để ý cô ấy có từng ly hôn hay không, con cũng không để ý cô ấy có đứa nhỏ, con muốn cưới cô ấy, mọi người đồng ý cũng được, không đồng ý cũng thế, tóm lại con nhất định phải cưới cô ấy!"

Người nhà họ Vương nghe nói như thế, đều trầm mặc một trận.

Hai người này đến với nhau lúc nào chứ?

Sao bọn họ cũng không nhìn ra một chút manh mối nào cả?

Ông cụ Vương rít một ngụm thuốc lá nói: "Cha có thể không phản đối, nhưng con phải đồng ý với cha một chuyện."

Vương Viêm Sinh nhướng mày: "Chuyện gì?"

Ông cụ Vương: "Con đón đứa nhỏ Thông Nhi của em năm con về nhà, cũng ghi ở danh nghĩa của con, cha sẽ đồng ý với con."

Bình Luận (0)
Comment