Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 323 - Chương 323. Thật Sự Nuốt Không Trôi

Chương 323. Thật sự nuốt không trôi Chương 323. Thật sự nuốt không trôi

Lúc Kiều Chấn Dân mới vừa đi huyện thành, bà ta suốt ngày thất hồn lạc phách, hận không thể bay qua, Kiều Chấn Dân vừa về, cả người bà ta lập tức sống lại, đôi mắt dính ở trên người ông ta, thậm chí vì để ông ta ăn ngon, trời còn chưa sáng đã chạy tới Cung Tiêu Xã xếp hàng mua thịt.

Cho nên, Trần Xảo Xảo như vậy sao có thể làm chuyện vụng trộm phản bội Kiều Chấn Dân?

Nếu không phải tin tức này là chính miệng Kiều Tú Chi nói ra, đánh chết người nhà họ Kiều cũng không tin!

Vạn Xuân Cúc là người hồi thần đầu tiên, lắc đầu nói: “Ai da, lá gan của Xảo Xảo sao lại lớn như vậy, cư nhiên làm ra chuyện như thế, ngày thường thật sự là quá coi thường cô ta rồi!”

Trong mắt bà ta, Trần Xảo Xảo người xấu mông nhỏ, luôn vênh cằm nhìn người khác, khiến người ta rất chán ghét, bà ta phỏng đoán Trần Xảo Xảo sẽ trộm đồ ăn, sẽ lười biếng, nhưng không nghĩ tới bà ta sẽ vụng trộm với người khác!

Vụng trộm đấy, sao bà ta dám làm như vậy?

Kiều Hồng Hà đen mặt nói: “Nếu nó có nửa điểm cố kỵ đến mặt mũi của thằng năm, có suy xét đến đứa bé Tiểu Uyển Nhi kia, nó sẽ không làm ra chuyện ghê tởm như vậy, hết thảy đều là nó tự tìm, nó còn có mặt mũi gì mà khóc?”

Từ sau Trần Xảo Xảo từ bệnh viện trở về, vẫn luôn trốn ở trong phòng không ăn không uống, khóc không ngừng, người nhà họ Kiều không ai qua an ủi bà ta, thích ăn thì ăn, đói chết vứt xác!

Làm ra loại chuyện này, chẳng lẽ còn muốn mọi người đi dỗ bà ta ăn cơm sao?

Mặt mũi lớn lắm chắc?!

Lâm Tuệ nhíu mày: “Có người mẹ như vậy, đứa bé Tiểu Uyển Nhi kia thật sự quá đáng thương!”

Hạn nữa, hai người Trần Xảo Xảo và Phương Tiểu Quyên quả thật là tám lạng nửa cân, ích kỷ, mọi việc đều chỉ lo mình sướng, chưa bao giờ suy xét cho những người khác.

Sau khi chuyện Trần Xảo Xảo vụng trộm bị truyền ra, sau này mọi người đều sẽ nhớ kỹ Tiểu Uyển Nhi có một người mẹ vụng trộm, việc này nghĩ thế nào cũng thấy sốt ruột!

Kiều Chấn Quốc gãi đầu nói: “Cha, mẹ, nếu không hiện tại con kéo tên gian phu kia qua đây đập một trận?”

Kiều Tú Chi lắc đầu: “Con đừng làm chuyện ngu ngốc!”

Bản thân Điền Kiến Minh không phải nhân vật ghê gớm gì, nhưng ông ta có một người cậu làm cán bộ ở Ủy Ban Cách Mạng, nghe nói đối phương rất thương yêu đứa cháu trai Điền Kiến Minh này, nếu thật đánh Điền Kiến Minh, đến lúc đó đối phương nhất định sẽ tiến hành trả thù nhà họ Kiều!

Quyền lợi của Ủy Ban Cách Mạng quá lớn, cơ hồ có thể nói là một tay che trời ở toàn bộ trấn trên, dù nhà họ Thẩm cũng không dám đối nghịch chính diện với bọn họ.

Những năm gần đây, bởi vì Ủy Ban Cách Mạng mà tan cửa nát nhà không ít, cho nên dù trong lòng bọn họ không cam tâm, cũng chỉ có thể nuốt cơn tức này xuống.

Kiều Chấn Quốc nghe mẹ nói như vậy, lập tức đánh mất suy nghĩ đánh người, thở dài nói: “Sao mà một hai người đều vụng trộm thế, vụng trộm thú vị vậy sao?”

Vạn Xuân Cúc kiêu ngạo nói: “Chấn Quốc anh yên tâm, em nhất định sẽ không vụng trộm với người khác, sẽ không làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với anh!”

Kiều Chấn Quốc nhìn bà ta một cái, nở nụ cười ha ha: “Vợ, em làm việc ở chuồng heo, em chỉ có thể vụng trộm với heo, không thể vụng trộm với người!”

Vạn Xuân Cúc ngẩn ra một chút, cũng cười ha ha theo: “Anh nói đúng, em đúng là chỉ có thể vụng trộm với heo!”

Nói xong, hai vợ chồng nhìn nhau cười ha ha.

Mọi người: “……” Quả thực không thể nhìn thẳng!

Kiều Hồng Hà nghĩ ngợi, nói: “Mẹ, nếu không con viết phong thư nói chuyện này với Viêm Sinh một tiếng, sợ tên họ Điền kia trả đũa xuống tay với chúng ta trước.”

Nghe nói vị hôn thê của Điền Kiến Minh là cháu gái huyện trưởng, nhà họ Điền vì giữ gìn thanh danh của Điền Kiến Minh, tuyệt đối có khả năng trả đũa, đẩy toàn bộ sai lầm lên người nhà họ Kiều, cho nên bọn họ phải phòng ngừa trước thật tốt, tránh cho đến lúc đó bị đối phương đả kích cũng không thể đánh trả!

Hơn nữa, cứ như vậy buông tha tên súc sinh Điền Kiến Minh kia, thật sự không nuốt được cơn tức này!

Kiều Tú Chi nghĩ ngợi, nói: “Có thể nói với nó một tiếng, nhưng kêu nó đặt tâm tư lên chuyện bộ đội, không cần xúc động!”

Gần đây nhà họ Điền còn chưa có động tác, thứ hai Vương Viêm Sinh ở bộ đội, cho dù muốn hỗ trợ cũng chưa chắc có biện pháp, kết quả là nói không chừng chỉ có thể lo lắng suông.

Kiều Hồng Hà gật đầu tỏ vẻ đã rõ.

Điền Kiến Minh nghe nói chuyện Trần Xảo Xảo té xỉu bị đưa đến bệnh viện trấn trên, trong lòng liền đoán được mọi chuyện bại lộ.

Ông ta ở phòng y tế đứng ngồi không yên nửa ngày, cuối cùng nhịn không được khóa cửa chạy.

Ông ta chạy về trấn trên, nói mọi chuyện cho người nhà, người nhà hung hăng răn dạy ông ta một trận!

Bình Luận (0)
Comment