Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 324 - Chương 324. Tiểu Uyển Nhi Nói Chuyện

Chương 324. Tiểu Uyển Nhi nói chuyện Chương 324. Tiểu Uyển Nhi nói chuyện

Thật ra đây không phải lần đầu tiên Điền Kiến Minh xuống tay với phụ nữ có chồng.

Trước đó ông ta cũng từng lừa gạt một người phụ nữ, người phụ nữ kia cho rằng Điền Kiến Minh là thật sự yêu mình, vì thế không màng mọi người phản đối bỏ chồng bỏ con, ai ngờ quay đầu lại phát hiện không tìm thấy Điền Kiến Minh, cuối cùng người phụ nữ chịu không nổi đả kích mà nhảy sông tự sát.

Nhà mẹ đẻ của người phụ nữ kia cũng muốn làm loạn, lại bị cậu của Điền Kiến Minh - Khâu Tân Dũng dùng thủ đoạn đè xuống, lần này Điền Kiến Minh chạy đến đội sản xuất Thất Lý, cũng là vì tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng ai biết lúc này ông ta mới tới bao lâu, vậy mà lại làm ra chuyện như này!

Bà Điền mắng một hồi, sau đó lập tức dẫn ông ta về nhà mẹ đẻ cầu cứu.

Sau khi Khâu Tân Dũng biết chuyên, lập tức cho ông ta một viên thuốc an thần: “Việc này cậu sẽ giải quyết cho cháu, chỉ là trong khoảng thời gian này cháu an phận một chút, nếu huỷ hoại hôn sự với nhà họ Lâm, sau này đừng nghĩ cậu sẽ giúp cháu!”

Vị hôn thê của Điền Kiến Minh tên là Lâm Miêu, con gái cưng của huyện trưởng, Điền Kiến Minh lớn lên đẹp, miệng lại biết dỗ người, bà ta bị dỗ đến một lòng đều nhào vào trên người ông ta, không phải ông ta không gả, nhà họ Lâm không lay chuyển được con gái, lúc này mới gật đầu đồng ý.

Khâu Tân Dũng hiện giờ là phó chủ nhiệm Ủy Ban Cách Mạng, ông ta nhìn chằm chằm vào vị trí chủ nhiệm muốn tiến thêm một bước, nếu có thể kết làm thông gia với huyện trưởng, vị trí này liền nắm chắc.

Nhưng lúc này nếu truyền ra tin tức Điền Kiến Minh làm loạn với người phụ nữ khác, đối phương nhất định sẽ giải trừ hôn ước, đến lúc đó nói không chừng còn sẽ ảnh hưởng đến chuyện ông ta thăng chức!

Bởi vậy, Khâu Tân Dũng không thể để mọi chuyện ầm ĩ lên.

Điền Kiến Minh liên tục gật đầu: “Cháu biết rồi cậu, thật ra lần này không thể trách cháu, người phụ nữ kia mỗi ngày ở phòng y tế câu dẫn cháu, cháu là người đàn ông huyết khí phương cương, nhất thời nhịn không được liền……”

Bà ngoại Điền Kiến Minh phi một tiếng mắng: “Tiện nhân không biết xấu hổ, bà biết chắc là do nó không biết xấu hổ câu dẫn cháu, cháu không phải sợ, có cậu cháu ở đây, mọi chuyện đều sẽ được giải quyết!”

Điền Kiến Minh đẩy gọng kính, cười đến văn nhã.

Trước nay ông ta đều không sợ hãi, nếu không cũng sẽ không xuống tay với Trần Xảo Xảo.

——

Kiều Chấn Dân từ sau khi nhận được điện thoại của đồng chí đội vận chuyển, tìm người tới thay thế mình khắp nơi, đợi khi tìm được người mới vô cùng lo lắng mà ngồi xe về nhà.

Thật ra đến bây giờ ông còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là ông tin tưởng mẹ mình không phải người xằng bậy, nếu không phải đã xảy ra chuyện lớn, nhất định sẽ không kêu mình quay về.

Chuyện ông lo lắng duy nhất chính là Tiểu Uyển Nhi đã xảy ra chuyện, lúc ông đến đội sản xuất, nhìn thấy con gái đi theo Đại Kiều từ xa, lúc này mới an tâm.

“Chú năm.” Đại Kiều tinh mắt, là người đầu tiên phát hiện Kiều Chấn Dân đi về phía bọn họ.

An Bình ghé vào trên cây vừa gặt hoa hòe, vừa vung cánh tay nói: “Chú năm, chú về rồi!”

Hoa hòe thường nở tầm tháng 4 tháng 5, năm nay vì thời tiết, hoa hòe nở có chút muộn, nhưng hiện giờ đã là cuối tháng sáu, hoa hòe đã có chút già rồi, hái xong một đám này cũng chỉ có thể chờ đến sang năm.

Cho nên trẻ con trong đội sản xuất đều sôi nổi ra hái hoa hòe, mấy đứa bé nhà họ Kiều cũng không ngoại lệ.

Kiều Chấn Dân bước dài đi tới, ngẩng đầu dặn dò An Bình nói: “Tên khỉ con này, còn không mau xuống dưới!”

Nói xong, ông cúi đầu nhìn về phía con gái.

Hai tháng không thấy, ông phát hiện con gái cao lên, làn da trắng lên, hơn nữa nhìn qua có tinh thần hơn rất nhiều!

Càng quan trọng hơn là, con bé không hề một mình đứng dưới tàng cây xem con kiến chuyển nhà, mà là đi theo anh chị họ cùng đi chơi!

Cho dù mệt mỏi đầy mặt, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của con gái, trong lòng ông tràn đầy vui mừng!

“Tiểu Uyển Nhi, con còn nhận ra cha không?” Ông ngồi xổm xuống, nhẹ giọng nói.

Tiểu Uyển Nhi nghiêng đầu nhìn ông, giống như có chút ấn tượng, cô bé xoay người trốn đến phía sau Đại Kiều, giống động vật nhỏ kinh sợ lén lộ ra nửa cái đầu nhỏ, thấy ông đang nhìn mình, lại lập tức trốn trở về.

Kiều Chấn Dân thấy con gái hoạt bát sinh động như vậy, miệng sắp kéo đến tận mang tai.

Đại Kiều lôi kéo em gái nói: “Tiểu Uyển Nhi, đây là cha em, rất thương em, lần trước còn mua váy nhỏ cho em, em còn nhớ không?”

Tiểu Uyển Nhi nghiêng đầu nhỏ nghĩ, nhẹ nhàng gật đầu: “Váy, đẹp.”

Chỉ hai chữ như vậy, suýt chút nữa khiến Kiều Chấn Dân trào nước mắt, Tiểu Uyển Nhi nhà ông cuối cùng đã có thể nói!

Ông cảm kích nhìn Đại Kiều nói: “Đại Kiều, chú năm cảm ơn cháu, cảm ơn cháu chiếu cố Tiểu Uyển Nhi!”

Đại Kiều cười đến mi mắt cong cong: "Chú năm không cần khách khí, cháu rất thích em gái.”

Tiểu Uyển Nhi nhìn chị gái, lại nhìn người đàn ông trước mắt, nhỏ giọng gọi một tiếng: “Chú năm.”

Từ ba đột nhiên biến thành chú, Kiều Chấn Dân: “……”

Bình Luận (0)
Comment