Thật ra nhà họ Kiều cũng không muốn làm ầm ĩ.
Gần đây nhà họ Điền như hổ rình mồi với nhà họ Kiều, ai biết nếu làm ầm ĩ lên, bọn họ có thể nhân cơ hội chèn ép nhà họ Kiều hay không?
Vương Thủy Sinh thấy hai nhà giằng co, đứng ra nói: “Mấy người nói đi, xảy ra chuyện gì? Phương Tiểu Quyên, vì sao cô phải lôi kéo vợ lão nhị nhà họ Kiều?”
Phương Tiểu Quyên nhìn thoáng qua Đại Kiều bị Kiều Tú Chi ôm vào trong ngực, sau đó nói: “Đội trưởng, tôi qua đây tìm cô ta, là thấy cô ta cũng sắp có đứa bé của mình, lại còn cả con chồng trước, tổng cộng ba đứa trẻ, đến lúc đó nhất định sẽ không rảnh lo cho con gái tôi, nên tôi nói với cô ta là muốn mang Đại Kiều về, cùng đưa con bé tới thành phố lớn hưởng phúc, ai biết cô ta tình nguyện để Đại Kiều ở nông thôn làm ruộng, cũng không muốn trả con cho tôi, hai người chúng tôi kích động, cho nên mới xảy ra một chút lôi kéo.”
Nghe được lời này, Kiều Tú Chi cau mày.
Từ bao giờ mà Phương Tiểu Quyên nói chuyện có trình độ như vậy?
Đại Kiều ôm chặt bà nội, mặt chôn trong cổ bà, run rẩy nói: “Bà nội, cháu khôn không muốn đi cùng bà ta!”
Kiều Tú Chi hồi thần lại, nhẹ nhàng vỗ lưng cô: “Yên tâm, chỉ cần bà nội ở đây, không ai có thể mang cháu đi!”
Mọi người thấy Đại Kiều bị dọa đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thanh âm hoảng sợ, hiển nhiên đối với người mẹ ruột Tiểu Quyên này không có một chút nhớ nhung, có chỉ có sợ hãi.
Nhưng có thể trách ai được?
Lúc trước bà ta đối xử với Đại Kiều như vậy, tra tấn một đứa bé ngoan thành như vậy, sao đứa bé có thể không sợ mẹ mình?
Cũng có người cảm thấy Đại Kiều quá ngu xuẩn, lại từ bỏ cơ hội tốt như vậy, chờ cô trưởng thành, nhất định sẽ hối hận!
Bà Phương nghe thấy con gái muốn mang Đại Kiều tới Thượng Hải, lập tức không màng mặt đau ồn ào nói: “Tiểu Quyên à, con sói mắt trắng này không muốn đi cứ kệ nó, sao con phải để ý nó, anh con có hai đứa con trai, con muốn mang theo đứa nào cũng được, mang cả hai đứa cũng không thành vấn đề!”
Phương Tiểu Quyên không kiên nhẫn nói: “Mẹ, mẹ có thể an tĩnh một chút hay không?”
Bà Phương tức giận đến đỏ bừng mặt, nhưng hiện giờ con gái leo lên cành cao, sau này nhà họ Phương còn phải dựa vào bà ta, cho nên mụ ta nhịn.
Phương Tiểu Quyên xoay người nói với mọi người: “Tôi biết trước đây tôi có lỗi với đứa bé Đại Kiều này, nhưng hiện tại tôi muốn mang con bé tới thành phố lớn cùng hưởng phúc, ai ngờ nhà họ Kiều không muốn! Hơn nữa vừa rồi mọi người cũng thấy được, đứa nhỏ này cho chó cắn tôi, còn nói sau này không nhận người mẹ này, thật sự khiến tôi quá thương tâm!”
Hạnh Hoa nói: “Chị Tiểu Quyên, sao chị phải thương tâm vì con sói mắt trắng kia, theo em nghĩ, chị nên đoạn tuyệt quan hệ với đứa nhỏ này, tránh cho tương lai nó liên lụy đến chị!”
Ánh mắt Phương Tiểu Quyên lóe lên, bà ta đúng là muốn như vậy!
Bà ta muốn ép nhà họ Kiều để Đại Kiều đoạn tuyệt quan hệ với mình, cứ như vậy, bà ta có thể giải thích với Mạnh Hồng Quang.
Bà Phương muốn để cơ hội lại cho cháu trai, vội vàng phụ họa: “Đúng đúng đúng, sói mắt trắng như vậy vẫn nên nhân lúc còn sớm đoạn tuyệt quan hệ mới tốt, hiện tại mới nhỏ như vậy đã dám xuống tay với con, chờ đến lớn không biết còn thế nào?”
Phương Tiểu Quyên nhìn về phía Kiều Tú Chi nói: “Thím Tú Chi, tôi là thật lòng muốn đền bù cho Đại Kiều, nếu mọi người không muốn để tôi mang nó đi, vậy tôi cũng chỉ có thể đoạn tuyệt quan hệ với nó, mọi người suy xét một chút đi!”
Kiều Tú Chi không nhịn được cười: “Không cần suy xét, hiện tại cô có thể lập tức đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với Đại Kiều!”
Vì sao không cho bà ta mang Đại Kiều đi, bọn họ nhất định phải đoạn tuyệt quan hệ mẹ con? Bà không rõ quan hệ logic giữa hai chuyện này.
Nhưng không rõ không quan trọng, mấu chốt là nhanh chóng nắm lấy cơ hội để Đại Kiều cắt đứt với bà ta sạch sẽ!
Mọi người đều nói Phương Tiểu Quyên leo lên cành cao, từ nay về sau nhà họ Phương sẽ phát đạt, nhưng bà không chút xem trọng, Phương Tiểu Quyên chính là đồ tai họa, cho dù đi làm phu nhân, cũng còn phải lăn lộn nhiều!
Lần này bà ta đột nhiên muốn mang Đại Kiều đi, tuyệt đối không giống muốn đền bù như bà ta nói, Phương Tiểu Quyên có mục đích gì bà không đoán được, nhưng có thể khẳng định là —— bà ta không có ý tốt!
Bà và Tiết Xuyên còn lo lắng tương lai bà ta sẽ liên lụy đến Đại Kiều, hiện tại bà ta đột nhiên đưa ra ý muốn đoạn tuyệt quan hệ, bọn họ cầu mà không được!