Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 336 - Chương 336. Vị Hôn Thê?!

Chương 336. Vị hôn thê?! Chương 336. Vị hôn thê?!

Phương Tiểu Quyên thấy Kiều Tú Chi ngay cả suy xét cũng không cần, cảm thấy mặt mũi mình bị ném lên mặt đất dẫm đạp.

Bà ta đen mặt nhìn về phía Kiều Chấn Quân: “Anh làm cha Đại Kiều, chẳng lẽ không muốn Đại Kiều được sống tốt sao?”

Kiều Chấn Quân nói: “Để Đại Kiều đoạn tuyệt quan hệ với cô, mới là thật sự tốt cho nó!”

Phương Tiểu Quyên nghe vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi!

Có người còn muốn khuyên bảo nhà họ Kiều, để bọn họ suy xét một chút, dù sao đây cũng là muốn đi Thượng Hải, tuy Đại Kiều được nhà họ Thẩm nhận làm con kết nghĩa, nhưng kết nghĩa có thể so với mẹ ruột sao?

Hơn nữa, dù nhà họ Thẩm lợi hại cũng chỉ là ở trấn trên, Phương Tiểu Quyên chính là gả vào thành phố!

Kiều Tú Chi cự tuyệt, thái độ cực kỳ kiên quyết, hơn nữa không cho Phương Tiểu Quyên bất kỳ cơ hội đổi ý nào, bắt bà ta lập tức viết giấy đoạn tuyệt quan hệ.

Phương Tiểu Quyên cũng không muốn lăn lộn nữa, vì tranh một hơi, bà ta bắt một thanh niên trí thức viết giấy đoạn tuyệt quan hệ mẹ con cho bà ta.

Trong giấy đoạn tuyệt quan hệ, viết rõ ràng từ hôm nay trở đi bà ta và Đại Kiều đoạn tuyệt quan hệ mẹ con, bà ta từ bỏ quyền lợi nuôi nấng Đại Kiều, từ đây không chi một đồng tiền nào, tương lai Đại Kiều cũng không cần dưỡng già cho bà ta, sinh lão bệnh tử, từ đây không liên quan đến nhau!

Sau khi Kiều Tú Chi xác nhận nội dung giấy đoạn tuyệt không có vấn đề, Sao chép giấy đoạn tuyệt thành bốn phần, để Phương Tiểu Quyên ký tên và ấn dấu tay, còn gọi cán bộ của đội sản xuất và các trưởng bối tương đối có danh vọng đến chứng kiến.

Bốn phần giấy đoạn tuyệt này, ngoại trừ một phần giao cho Phương Tiểu Quyên, một phần khác để ở chỗ bà, một phần giao cho Kiều Chấn Quân, còn một phần giao cho đội sản xuất, vì phòng bị tương lai Phương Tiểu Quyên trở mặt không nhận giấy!

Phương Tiểu Quyên thấy Kiều Tú Chi phòng bị bà ta như vậy, lại tức giận.

Sau khi Tiểu Kiều biết mẹ mình đoạn tuyệt quan hệ với Đại Kiều, trong lòng cực kỳ vui, cũng cực kỳ tán đồng với cách làm này!

Nếu mẹ thật sự cùng đưa Đại Kiều tới Thượng Hải, cô ta sẽ buồn nôn muốn chết!

Người trong đội sản xuất hôm nay được xem một vở kịch, có người cảm thán, có người vui sướng khi người khác gặp họa, cũng có người cảm thấy nhà họ Kiều quá ngu xuẩn!

Nhà họ Kiều lười để ý những người khác nghĩ như thế nào, sau khi xác nhận Lâm Tuệ không bị thương, về nhà làm một bàn đồ ăn lớn để chúc mừng một phen.

Vào ban đêm, Kiều Tú Chi giữ Đại Kiều lại cùng ngủ.

Bà vuốt tóc Đại Kiều, nói: “Bà nội để cháu và mẹ đoạn tuyệt quan hệ, trong lòng cháu có trách bà nội không?”

Đại Kiều rướn lại gần, cọ cọ trong lòng bàn tay bà nội: “Không trách, cháu biết bà nội làm như vậy là vì tốt cho cháu!”

Thật ra cô cũng không hiểu đoạn tuyệt quan hệ mẹ con là có ý gì, chỉ là cô không muốn đi cùng mẹ, cô càng không muốn rời khỏi ông bà nội!

Kiều Tú Chi xoa tóc cô, trong lòng nghĩ, nếu Phương Tiểu Quyên biết mình vứt bỏ một bảo bối có phúc như này, sau này không biết sẽ hối hận cỡ nào đâu!

——

Bên chỗ bộ đội.

Vương Viêm Sinh nhận được thư của đội sản xuất gửi tới, vừa thấy mấy chữ méo mó khúc khuỷu trên phong thư, khóe miệng y không nhịn được cong lên.

Lính gác tiểu Lý nhìn thấy đoàn trưởng có tiếng thiết diện vô tư vậy mà lộ ra nụ cười ôn nhu, cả người run lên, cảm giác nổi da gà toàn thân.

Đồng thời trong lòng cậu giống như bị kiến cắn, tò mò hỏi: “Đoàn trưởng, là ai gửi thư cho anh thế?”

Vương Viêm Sinh nhìn cậu một cái, lạnh lùng nói: “Thích xen vào việc người khác như vậy sao, tôi thấy là cậu còn quá nhiều thể lực, nếu không tôi cho cậu đi chạy mười vòng?”

Tiểu Lý sợ tới mức liên tục lắc đầu: “Đoàn trưởng, anh tha cho em đi, em cũng không dám tò mò nữa! Em chỉ là chưa từng thấy anh cười ôn nhu như vậy, thư này. . . Chắc không phải do người nhà đoàn trưởng gửi tới”

Trước đây đoàn trưởng cũng từng nhận được thư trong nhà gửi tới, trên mặt cũng chưa từng có biểu tình dư thừa, nhưng hiện tại, trên mặt cũng sắp cười đến nở hoa rồi, cho nên nhất định là có vấn đề!

Vương Viêm Sinh cầm thư xoay người ra ngoài: “Thư là do vị hôn thê của tôi gửi tới!”

Vị hôn thê?!

Đoàn trưởng có vị hôn thê từ khi nào?

Tiểu Lý ngây ngẩn cả người, còn muốn giữ chặt đoàn trưởng hỏi thăm, nhưng Vương Viêm Sinh đã đi xa.

Vương Viêm Sinh cầm thư, trong lòng tràn đầy lửa nóng, chỉ muốn nhanh chóng chạy về mở ra xem, đi đến nửa đường lại bị một thanh âm ôn nhu gọi lại ——

“Đoàn trưởng Vương, anh chờ một chút.”

Bình Luận (0)
Comment