Nhưng nếu con gái lớn đi học, vậy trong nhà sẽ không ai có thể giúp bà ta làm việc nhà.
Từ sau khi Trần Xảo Xảo rời đi, bà ta không chỉ phải chăm sóc con gái nhỏ, lại còn có phải làm một ít đồ thủ công nghiệp.
Bà ta vốn muốn để con gái không cần tiếp tục đi học nữa, ở nhà giúp đỡ chăm sóc con gái nhỏ, còn làm việc nhà nữa, lại thuận tiện xuống ruộng kiếm chút điểm công về.
Nhưng hiện tại, bà ta có chút giãy giụa.
Cuối cùng, lòng hư vinh chiến thắng những ý nghĩ khác, bà ta ho khan một tiếng nói: “Mẹ nghĩ rồi, con gái vẫn nên đọc nhiều sách một chút, Đông Hà, con cứ tiếp tục đi đi học đi.”
Nói xong, bà ta đưa Tiểu Đông Vân cho con gái lớn, bản thân xoay người tìm Kiều Chấn Quốc, muốn dặn dò ông ta học đạp xe trước đi, để bà ta khoe khoang mấy vòng ở đội sản xuất.
Thấy mẹ mình rời đi, Kiều Đông Anh duỗi tay nhéo khuôn mặt Đại Kiều nói: “Em đúng là đứa bé lanh lợi, vậy mà chỉ dùng một câu đã thuyết phục mẹ chị, em được đấy!”
Kiều Đông Hà cũng cười, gật đầu như gà mổ thóc: “Em gái Đại Kiều, đầu óc em thật linh hoạt!”
Tuy rằng bà nột có thể ngăn cản mẹ cô ấy, chuyện đi học chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng mẹ cô ấy không cam lòng, nhất định sẽ thường xuyên lải nhải bên tai cô ấy, như vậy rất phá hỏng tâm trạng.
Nhưng hiện tại bị em gái Đại Kiều thuyết phục, sau này sẽ không lải nhải, em gái Đại Kiều thật là quá tuyệt vời!
Khuôn mặt nhỏ của Đại Kiều đỏ bừng, vỗ ngực nói: “Phải, đầu óc em rất linh hoạt, sau này chị họ có chuyện gì cứ tới hỏi em, em rất nhanh trí!”
“Phụt ——”
Kiều Đông Hà bị dáng vẻ đáng yêu của em gái Đại Kiều đâm trúng tim, hào phóng mà quyết định lấy ra 5 hào tiền đi mua kẹo cho mọi người ăn.
Kiều Đông Anh lại nhịn không được mà trợn mắt, em gái Đại Kiều thông minh thì thông minh, nhưng vẫn rất xấu.
Vạn Xuân Cúc không tìm được người đàn ông nhà mình, nhưng trái tin muốn khoe chuyện của bà ta bùng cháy hừng hực, vì thế bà ta vừa xoay người, chạy ra ngoài khoe với mọi người.
“Đứa bé nhà mấy người thi cuối kỳ thế nào? Mới xếp hạng hơn 70 sao, cũng chẳng ra gì! Đông Hà nhà tôi thi được vị trí 50 toàn huyện đấy!”
“Vừa rồi mấy người không nghe thấy đâu, giáo viên nói Đông Hà nhà tôi là học sinh thông minh nhất toàn bộ công xã, còn khen thưởng Đông Hà nhà tôi ba đồng tiền đấy, còn có vài cái bút và vở, mấy người có không? Không có chứ gì, vậy cũng đúng, ai kêu con gái mấy người không thông minh như Đông Hà nhà tôi chưz!”
“Đúng rồi, mẹ chồng tôi nói, nếu Đông Hà có thể thi đậu trường trung học trấn trên, sẽ mua chiếc xe đạp cho nhà chúng tôi, để cha nó sau này đi trấn trên đón con bé đi học về, mấy người nói xem xe đạp này quý cỡ nào, tôi cũng luyến tiếc số tiền này, nhưng mẹ chồng tôi nói, mấy đứa con tôi sinh đều thông minh, nhất định phải khen thưởng nhà chúng tôi!”
Mọi người nghe Vạn Xuân Cúc thổi phồng lên tận trời, có người rất hâm mộ, có người rất đỏ mắt, cũng có người nói mấy lời.
“Chỉ là một nha đầu mà thôi, biết viết tên của mình là được, cũng chỉ nhà họ Kiều mấy người nhiều tiền, còn để con bé đi học trường trung học ở trấn trên!”
“Còn không phải sao, con gái đọc sách nhiều như vậy có ích lợi gì? Sớm hay muộn còn không phải là người nhà người khác sao? Tôi nói chứ vợ Kiều lão đại, cô vẫn nên để Đông Hà nhà cô đừng đi học, ở nhà hỗ trợ làm việc nhà, còn có thể xuống ruộng trợ cấp trong nhà không tốt sao?”
Thôn dân nói lời này, thật ra cũng không phải cố ý nhằm vào nhà họ Kiều, mà là trong lòng mọi người chính là cho là như vậy.
Hiện tại thời buổi này, rất nhiều người ăn cũng ăn không đủ no, làm gì có tiền nhàn rỗi cho con đi học, điều kiện trong nhà không tồi, cũng đều là cho con trai đi học, con gái cũng có thể đi học như nhà họ Kiều, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Cũng có một ít nhà không quá trọng nam khinh nữ, sẽ để con gái hoặc cháu gái đi học, nhưng cũng chỉ một hai năm, để bọn họ học viết được tên của mình, biết đếm số là được, cho nên một đường đi lên, càng đến những bậc học cao, con gái càng ít.
Lần này, trong đội sản xuất tổng cộng có mười người tham gia thi tốt nghiệp tiểu học, cũng chỉ có một mình Kiều Đông Hà là nữ, mặt khác đều là nam, mà trong những bé trai đó, cho dù thi đậu, trong nhà cũng không định để bọn họ tiếp tục học lên cao.
Ở trong lòng thôn dân, đọc nhiều sách cũng là vô dụng, không thấy những thanh niên trí thức đó đều bị phái đến nông thôn làm việc sao?
Vạn Xuân Cúc nghe mọi người nói, lập tức không vui, vỗ đùi nói: “Mấy người biết cái gì! Ai nói con gái đọc sách vô dụng? Các người rõ ràng chính là trọng nam khinh nữ, các người chẳng lẽ không phải phụ nữ sao? Vì sao lại không muốn phụ nữ tốt lên? Khinh thường phụ nữ chính là khinh thường chính mình, tại sao các người lại ngu muội như vậy, chính là bởi vì đọc sách quá ít!”
Mọi người: “……”
Mẹ nó, đầu Vạn Xuân Cúc úng nước à?