Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 349 - Chương 349. Hối Hận

Chương 349. Hối hận Chương 349. Hối hận

Nhà họ Sở và nhà họ Thẩm đi rồi, nhà họ Kiều lại lần nữa khôi phục an tĩnh, nhà họ Phương bên kia lại cực kỳ náo nhiệt.

Phương Hữu Nhục đã chết.

Lúc Phương Hữu Lương bị tìm thấy, cậu ta đang ngủ ngon trên đống lúa, sau khi bị mọi người đẩy tỉnh lại, mọi người hỏi chuyện Phương Hữu Nhục, cậu ta không hoảng loạn, nói mình không biết Phương Hữu Nhục rớt xuống nước, lúc cậu ta rời đi, Phương Hữu Nhục còn đang đứng ở trên bờ.

Vương Thủy Sinh hỏi cậu ta vì sao lại bỏ lại em trai chạy mất, cậu ta tỏ vẻ đương nhiên, nói mình không thích có đứa đuôi, còn nói mình không nghe thấy em trai kêu cứu mạng, nếu cậu ta nghe được, nhất định sẽ quay về cứu người.

Lúc cậu ta nói những lời này không chút chột dạ, đôi mắt cũng không chớp một cái, mấy cán bộ nhất thời cũng không rõ rốt cuộc cậu ta có nói dối hay không.

Chỉ là sau khi cậu ta nghe được tin em trai ruột đã chết, từ đầu đến cuối đều không có một tia thương tâm, chỉ nhìn phần máu lạnh này, cũng đủ khiến lòng người lạnh lẽo!

Phương Tiểu Quyên biết tin tức cháu trai nhỏ đã chết, cũng trầm mặc một chút, đến giờ mới nhớ tới việc này giống Tiểu Kiều.

Bà ta tỏ vẻ thương tâm một chút, rất nhanh đã ném việc này ra sau đầu.

Tiểu Kiều nói chuyện nhà giàu số một cho mẹ mình, sau đó hỏi mẹ có ấn tượng với chuyện này không.

Phương Tiểu Quyên nghe xong, vỗ đùi nói: “Ai nha, con nhắc nhở như thế, sao mẹ có thể quên mất chuyện quan trọng như vậy chứ?”

Tiểu Kiều nhíu mày nói: “Mẹ, ý của mẹ là con trai nhà giàu số một họ Hoắc thật sự là thằng bé ở chuồng heo kia?”

Phương Tiểu Quyên bĩu môi nói: “Chỉ bằng nó? Ha hả, nó chỉ có thể nằm mơ, đáng tiếc không có cái mệnh kia! Không phải nó, mẹ nhớ rõ con trai nhà giàu số một họ Hoắc năm nay mười một tuổi, hiện giờ còn đang ở nông trường!”

Tiểu Kiều xác nhận lại: “Mẹ xác định sao? Thật sự không phải người một nhà ở chuồng heo kia?”

Phương Tiểu Quyên không kiên nhẫn nói: “Đương nhiên không phải! Năm đó khi nhà giàu số một họ Hoắc lái xe hơi qua đây đón con, mẹ đúng lúc ở gần đó làm khách, mẹ còn đi qua nhìn, đứa bé kia lớn lên rất tuấn tú, căn bản không phải dáng vẻ của tên nhóc ở chuồng heo kia!”

Tiểu Kiều nghe được lời này, rốt cuộc cũng yên tâm: “Mẹ, nếu chúng ta biết con trai nhà giàu số một họ Hoắc là ai, chúng ta nên thừa dịp anh ta nghèo túng mà đối tốt với anh ta, chờ sau khi anh ta được nhà giàu số một họ Hoắc đón về, nhất định sẽ cảm kích chúng ta!”

Nếu dáng vẻ con trai nhà giàu số một họ Hoắc lớn lên không tồi, lại có một người cha giàu có như vậy, tương lai cô ta có thể suy xét gả cho cậu, cứ như vậy, nửa đời sau cũng không cần sầu!

Hai mắt Phương Tiểu Quyên lóe sáng, gật đầu nói: “Con nói đúng, chỉ là hiện giờ nó ở nông trường, chúng ta phải tìm biện pháp đi gặp nó, sau này mới tiện gửi đồ vật cho nó!”

Tiểu Kiều lắc đầu: “Mẹ, con cảm thấy không thể làm như này, chúng ta và anh ta không thân không thích, dùng lý do gì đi gặp? Còn không bằng trực tiếp gửi đồ qua cho anh ta, để lại tên họ và địa chỉ của chúng ta, chờ sau này đối phương tìm tới, chúng ta liền nói là gửi sai người, nhưng đối phương đã nhận chỗ tốt của chúng ta nhiều năm như vậy, phần ân tình này không chịu cũng phải chịu!”

Nụ cười trên mặt Phương Tiểu Quyên càng xán lạn: “Vẫn là con suy nghĩ chu đáo, được, dựa theo phương pháp con nói đi làm đi!”

Hai mẹ con khát khao tương lai tốt đẹp, đêm đó đều mơ thấy mình phất nhanh, một người mơ thấy mình gả cho nhà giàu số một họ Hoắc, một người mơ thấy thấy mình gả cho con trai nhà giàu số một họ Hoắc.

Không biết bọn họ biết đối phương mơ thấy gì, sẽ có biểu tình gì đây?

Cùng bi thảm ngoại trừ nhà họ Phương, còn có Trần Xảo Xảo.

Ngày đó sau khi Trần Xảo Xảo bị anh cả và anh hai ép uống thuốc phá thai, bà ta đau đến chết đi sống lại, càng bi thảm hơn chính là, bà ta xuất huyết nhiều, máu vẫn luôn chảy, không cách nào ngừng được.

Mà khiến trái tim bà ta lạnh giá hơn là, bà ta cũng đã sắp chết, nhưng người nhà lại ở do dự có cần đi bệnh viện hay không, bởi vì đi bệnh viện cần tiền, bọn họ không muốn tiêu số tiền này.

Một khắc kia, bà ta cảm thấy mình giống như giữa trời đông giá rét bị người ta đẩy mạnh vào hầm băng, lạnh từ đến chân.

Bà ta hối hận rồi, bà ta không nên phản bội Kiều Chấn Dân, nếu bà ta xảy ra chuyện ở nhà họ Kiều, người nhà họ Kiều nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu.

Một khắc kia, bà ta nhớ tới Kiều Chấn Dân đối tốt với mình, tâm như đao cắt.

Cuối cùng vẫn là bà ta bò từ trên giường xuống, quỳ xuống cầu xin cha và anh cả, còn hứa hẹn tiền viện phí sau khi trở về bà ta nhất định trả cho bọn họ, lúc này bọn họ mới đưa bà ta đến bệnh viện.

Bình Luận (0)
Comment