Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 375 - Chương 375. Bán Vợ Cầu Vinh 1

Chương 375. Bán vợ cầu vinh 1 Chương 375. Bán vợ cầu vinh 1

Phương Tiểu Quyên nghe thấy lời này của ông ta, bà ta như rơi vào hố băng: “Anh….Anh có ý gì? Đây là muốn để tôi quét dọn Phòng vệ sinh của Lương Cục Phó à?”

Mạnh Hồng Quang nhếch mép nở một nụ cười kỳ quái, nói: “Tiểu Quyên, đều là người trưởng thành rồi, hà cớ gì phải giả vờ đơn thuần như thế.”

Tính cả ông ta nữa thì trước sau bà ta có đến ba người chồng, đây là những người mà ông ta biết, còn ai mà biết được bà ta có bí mật ngủ với người đàn ông nào khác hay không?

Phương Tiểu Quyên giận run người, khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng: “Tên họ Mạnh kia, đây là lý do anh trăm phương ngàn kế lừa gạt tôi đến đây hả?”

Cái thì mà biết ơn, cái gì mà tình cảm lưu luyến, toàn bộ là cái rắm hết!

Chẳng trách bà ta ở đây lâu như thế mà ông ta chẳng nhắc gì đến chuyện kết hôn, lý do là như thế!

Vốn cho là Mạnh Hồng Quang nhất định sẽ tức giận, ai ngờ ông ta biểu lộ dáng vẻ ôn nhu, đưa tay khoác vai bà ta, nhẹ nhàng ôm lấy bà ta, Phương Tiểu Quyên uốn éo mấy lần cũng không thoát ra được, mặc kệ để ông ta ôm.

Mạnh Hồng Quang cúi đầu hôn lên môi bà, nói: “Tiểu Quyên, những lời trước đây của anh là thật lòng, anh thật sự muốn kết hôn với em, muốn cho em có cuộc sống tốt đẹp hơn! Người ngoài nhìn thấy anh nở mày nở mặt, nhưng ai mà biết từng bước từng bước của anh đang rất khó khăn, hoàn toàn không có mối liên hệ và gia thế nào, thời nào chỗ nào cũng có thể người ta đè đầu, nếu anh muốn ở lại, thậm chí còn nghĩ phải tiến lên bước nữa, vậy thì cũng chỉ có thể chặt đùi của kẻ Phó cục trưởng Lương này, em rõ ràng chưa?”

Phương Tiểu Quyên cảm thấy được dịu dàng của ông ta, cơn tức giận trong lòng cũng tiêu tán không ít.

Chỉ là trong lòng bà ta vẫn không muốn như thế: “Vậy thì anh cũng có thể dùng biện pháp khác mà, chúng ta có thể tặng lễ vật cho Phó cục trưởng Lương, hoặc là những thứ mà ông ấy yêu cầu khác, chúng ta có thể nghĩ ra cách khác thỏa mãn ông ta! Hồng Quang, em là người của anh, nếu em thật sự làm như thế, anh còn có thể cần em sao?”

Đàn ông có thể tam thê tứ thiếp, nhưng bọn họ yêu cầu người phụ nữ của mình phải trung thành, sạch sẽ, nếu bà ta thật sự phải ngủ với phó cục trưởng Lương thì đợi đến lúc không còn giá trị lợi dụng nữa, nhất định ông ta một cước sẽ đá bay bà ta!

Đáy mắt Mạnh Hồng Quang thoáng qua một chút không kiên nhẫn, trên mặt vẫn giữ dáng vẻ thâm tình như thế: “Tiểu Quyên, sao em lại muốn như thế?

Anh yêu em nhiều thế nào, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này em không cảm nhận được sao? Kẻ cầu cạnh phó cục trưởng Lương mười ngón tay đếm không hết, hơn nữa, anh chỉ có một ít tài sản như thế, em thấy anh có thể tặng phó cục trưởng Lương cái gì?”

Phương Tiểu Quyên cắn môi, im lặng một hồi.

Sau khi bà ta đến thành phố Thượng Hải mới phát hiện ra, Mạnh Hồng Quang không có giàu có như bà ta tưởng tượng.

Nhà họ Mạnh bây giờ là khu nhà thuộc về gia đình, một căn phòng 30m chia thành 2 phòng, có năm người bao gồm bà và Tiểu Kiều, vô cùng chật chội.

Mấu chốt là tòa lầu này không thuộc về Mạnh Hồng Quang, nếu ngày nào đó ông ta không tiếp tục làm ở cục xây dựng đô thị nữa, căn nhà này cũng sẽ bị thu lại.

Mạnh Hồng Quang buông lỏng cơ mặt nhìn Phương Tiểu Quyên, tiếp tục nỗ lực: “Chỉ có em mới có thể giúp được anh, phó cục trưởng Lương vừa nãy đã hứa với anh, chỉ cần em chăm sóc cho ông ta, vị trí phó chủ nhiệm 6 tháng cuối năm có người nghỉ hưu chắc chắn ông ta sẽ đề cử anh, lúc đó anh sẽ là quan viên chính thức.”

Bây giờ ông ta chỉ là một thư ký, nói trắng ra chỉ là một tên sai vặt, thời nào chỗ nào cũng bị sai bảo, huống hồ làm thư ký ít thu được món béo bở gì, bản thân không thể làm chủ, ông ta cũng không can tâm cả đời làm “tay sai”.

Phương Tiểu Quyên nhớ đến cái bụng như bảy, tám tháng của phó cục trưởng Lương, cái đầu heo với khuôn mặt bóng dầu, trong lòng buồn nôn từng đợt, nhưng nếu bà ta không đồng ý, chỉ sợ ngày mai Mạnh Hồng Quang sẽ đuổi bà ta đi.

Bà ta cũng không thể trở về đội sản xuất!

Nếu bà ta trở về với bộ dạng này nhất định sẽ thành trò cười, nhà họ Kiều sẽ càng coi thường bà hơn, cho nên bất luận như thế nào cũng phải ở lại thành phố Thượng Hải!

Mạnh Hồng Quang hạ một liều thuốc cuối cùng: “Tiểu Quyên, chỉ cần đêm nay em hầu hạ phó cục trưởng Lương thật tốt, ngày mai chúng ta sẽ đi đăng ký kết hôn!”

Hai mắt Phương Tiểu Quyên sáng lên: “Anh không lừa em đấy chứ?”

Mạnh Hồng Quang đưa tay lên nhéo má bà ta, cười nói: “Anh lừa ai cũng không thể lừa được em, bảo bối tâm can của anh?”

Phương Tiểu Quyên đưa tay đẩy ông ta ra: “Nhưng mà…Nhưng mà nếu em thật sự làm như thế, anh không ngại à?”

Mạnh Hồng Quang nghiêm mặt nói: “Ngốc ạ, nếu như anh là người hay để bụng, sao lại đưa em đến đây, em suy nghĩ có phải như thế hay không? Hơn nữa, em hy sinh cho anh, anh cảm động còn không hết, sao lại ghét bỏ em được?”

Bình Luận (0)
Comment