Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 433 - Chương 433. Tức Nước Vỡ Bờ 2

Chương 433. Tức nước vỡ bờ 2 Chương 433. Tức nước vỡ bờ 2

Đáp Trật không có sức lực cũng là một người trưởng thành, vừa đẩy một cái, Lưu Tiểu Hổ liền ngã ra đất, đầu bị đập vào tảng đá.

“Anh trai, anh trai chảy máu……” Lưu Tiểu Anh thấy anh trai bị đẩy ngã, lập tức khóc lớn hơn nữa.

Cẩu Thặng đầu trọc rốt cuộc không nhịn được nữa!

Anh ta đặt con gái nhỏ trên mặt đất, xông lên tát cho Đáp Trật hai cái, sau đó đè cô ta trên mặt đất tay đấm chân đá một trận.

Dù sao Cẩu Thặng đầu trọc cũng là một người đàn ông đã trưởng thành, lại hàng năm xuống ruộng làm việc, anh ta tay đấm chân đá khác biệt một trời một vực với Lưu Tiểu Hổ.

Đáp Trật bị đánh đến hoàn toàn không có sức lực đánh trả, cuộn tròn trên mặt đất, miệng gào như heo bị chọc tiết: “Cứu mạng với…… Giết người……”

Cẩu Thặng đầu trọc nhẫn nại lâu lắm rồi, giờ bùng nổ một trận, rất nhanh đã đánh đến đỏ mắt: “Loại người phụ nữ độc ác như cô, ngày thường mắng tôi đánh tôi thì thôi đi, nhưng Tiểu Hổ Tiểu Anh là con cô, bọn nó còn nhỏ như vậy, cô cũng hạ thủ được, tôi đánh chết cô!”

“Cứu mạng với…… Tôi sai rồi…… Anh đừng đánh tôi nữa…… Tiểu Hổ mau tới cứu mẹ……”

Mấy năm nay Đáp Trật tác oai tác quái, thường xuyên chỉ tay mắng Cẩu Thặng đầu trọc là đồ hèn nhát, nhưng cô ả không nghĩ tới một khi người đàn ông hèn nhát phát điên, hoàn toàn không phải điều mà cô ả có thể tưởng tượng.

Đáp Trật đau đến lăn qua lăn lại, Lưu Tiểu Hổ nghe cô ả gọi, đôi mắt trưởng thành sớm lạnh lùng nhìn cô ả, cũng không tiến lên ngăn cản.

Thôn dân nghe được tiếng ồn chạy ra, nhìn thấy tình cảnh này, nhanh chóng tiến lên ngăn cản.

“Cẩu Thặng à, nhanh dừng tay lại! Tiếp tục đánh có thể sẽ mất mạng đấy!”

Nhưng Cẩu Thặng đầu trọc đánh đến điên rồi, không quan tâm, lúc này người ra khuyên đều là phụ nữ, trong chốc lát không ngăn được anh ta.

“Cẩu Thặng, nếu anh còn không dừng tay, người cũng bị anh đánh chết đấy, nếu hai vợ chồng anh cùng chết, Tiểu Hổ Tiểu Anh phải làm sao bây giờ?”

Tuy mọi người đều không thích người phụ nữ Đáp Trật này, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Cẩu Thặng đánh chết người.

Cẩu Thặng đầu trọc nghe được lời này, rốt cuộc cũng ngừng tay.

Anh ta rũ tay, vẻ mặt tuyệt vọng và uể oải.

Kiều Chấn Quốc qua văn phòng đội sản xuất lấy thư thông báo trúng tuyển của con gái, khi đi ngang qua đột nhiên bị một đôi tay ôm lấy.

Đáp Trật ôm chặt hai chân Kiều Chấn Quốc, cầu cứu: “Anh cả Kiều, cứu cứu tôi!”

Kiều Chấn Quốc:???

Mọi người:???

Cẩu Thặng đầu trọc vốn đã ngừng đánh, lúc này nghe Đáp Trật nói lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu nhìn tới nhìn lui giữa hai người bọn họ.

Những người khác cũng phảng phất ngửi được mùi ái muội, từng đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kiều Chấn Quốc.

Tuy dáng vẻ Đáp Trật không thể so với năm đó, hơn nữa cũng đã sinh hai đứa bé, nhưng cô ả rất ít khi xuống ruộng, bởi vậy nói câu khách quan, cô ả vẫn rất có ý vị, so với vợ ông ta Vạn Giết Heo, quả thực có thể nói là tiên nữ hạ phàm.

Mọi người không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ Kiều Chấn Quốc và Đáp Trật có gian tình.

Kiều Chấn Quốc dùng sức rút chân mình ra, nhìn cô ả nói: “Cô là ai?”

Ba chữ, lập tức khiến Đáp Trật muốn chết luôn!

Có người cảm thấy Kiều Chấn Quốc đang giả ngu, liền nhắc nhở ông ta: “Kiều lão đại, anh không quen biết cô ta sao? Cô ta là nữ thanh niên trí thức của đội sản xuất, vợ Cẩu Thặng đầu trọc, nhiều năm như vậy, dù sao anh cũng phải từng gặp qua rồi chứ?”

Kiều Chấn Quốc nghĩ một hồi, đột nhiên cười ha ha: “A, cô chính là cô gái rèn sắt lúc trước ngã như chó ăn phân kia sao? Ha ha ha, sao cô lại trở nên xấu như vậy? Hại tôi suýt chút không nhận ra!”

Đáp Trật: “……………”

Một búng máu của cô ả nghẹn ở ngực, không thể đi lên, cũng không thể nuốt xuống, suýt chút nữa đang sống sờ sờ bị tức chết!

Đầu cô ả là bị úng nước sao, chẳng lẽ năm đó còn chưa bị nhục nhã đủ sao?

Mọi người vừa thấy Kiều Chấn Quốc như này, cảm thấy ái muội bát quái gì đều là không có khả năng.

Rất nhanh, Vương Thủy Sinh mang theo các cán bộ khác qua đây, cùng đưa Cẩu Thặng đầu trọc và Đáp Trật tới văn phòng.

Lực chú ý của mọi người liền rơi vào thư thông báo trong tay Kiều Chấn Quốc.

“Kiều lão đại, trong tay anh cầm là thư thông báo sao? Chẳng lẽ là Đông Hà nhà anh thi đậu?”

Kiều Chấn Quốc vui đến đỏ mặt: “Đông Hà nhà tôi thi đậu đại học sư phạm thủ đô, đầu óc của Đông Hà nhà tôi giống tôi, rất thông minh!”

Mọi người: “……”

May mà đầu óc của Kiều Đông Hà không giống ông ta, nếu không đừng nói thi đậu đại học sư phạm thủ đô, cho dù trung cấp cũng chưa chắc đã thi nổi!

Dù sao ở một đội sản xuất 4-5 năm, vậy mà dáng vẻ của đối phương cũng không nhớ được, đầu óc như vậy còn muốn đọc sách? Nằm mơ đi.

Nhưng nhà họ Kiều cũng thật khó lường, trước đó có nhà kết nghĩa ghê gớm như vậy không nói, hiện giờ còn có một sinh viên!

Mọi người lập tức vô cùng hâm mộ.

Bình Luận (0)
Comment