Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 439 - Chương 439. Có Quỷ

Chương 439. Có quỷ Chương 439. Có quỷ

Vương Viêm Sinh nhanh chóng chạy tới giải thích rõ ràng với mọi người.

Lần này cố ý mang Hoắc Trì về đội sản xuất, chính là muốn cho Hoắc Trì “chết đi sống lại” được mọi người xác nhận.

Năm đó Hoắc Trì chết đuối, nhưng từ đầu đến cuối đều không tìm được thi thể, hiện giờ nói năm đó cậu bị lũ lụt cuốn đi, lại đụng đầu khiến mất trí nhớ, cho nên mới không quay về đội sản xuất, lấy lý do này để cho qua chuyện này.

Cứ như vậy, thân phận của Hoắc Trì có thể trở lại vị trí cũ.

Tuy sau khi nghe xong, mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng, nhưng cũng không ai miệt mài theo đuổi, dù sao việc này cũng không liên lụy đến lợi ích của mọi người.

Thật vất vả mới thoát ra từ trong thôn dân vây quanh, Vương Viêm Sinh mang Kiều Hồng Hà về nhà họ Vương trước, mà Đại Kiều mang theo Hoắc Trì tới nhà họ Kiều.

Tiến vào nhà họ Kiều, liền đụng phải Vạn Xuân Cúc đang dắt con gái nhỏ.

Vạn Xuân Cúc nhìn thấy Hoắc Trì, đôi mắt trừng lớn, ngay sau đó gào lên như heo bị chọc tiết: “Có quỷ!"

Giọng Vạn Xuân Cúc vẫn luôn rất lớn, vừa gào một cái, chó và con gà mái già trong sân đều hoảng sợ.

Trong sân ngoài sân lập tức một trận gà bay chó sủa.

Ai có thể nghĩ đến Vạn Xuân Cúc thân thể cường tráng lại sợ quỷ?

Chỉ thấy hai chân bà ta mềm nhũn, hai mắt trợn ngược, ngay sau đó liền nằm thẳng trên mặt đất.

Tiểu Đông Vân nhún vai, ra vẻ người lớn thở dài nói: “Ngại quá, mẹ em quá vô dụng, khiến mọi người chê cười rồi!”

Đại Kiều cảm thấy dáng vẻ bà cụ non này của em gái thật sự quá đáng yêu, không nhịn được xoa đầu cô bé nói: “Mau đi gọi cha em qua đỡ mẹ em vào.”

Tiểu Đông Vân gật gật đầu nhỏ, dáng vẻ rất là ngoan ngoãn, xoay người lạch bạch chạy vào trong nhà, chạy hai bước lại dừng lại, quay đầu nhìn Hoắc Trì nói: “Anh trai nhỏ, em thích anh, anh lớn lên đẹp như em!”

Trong mắt Tiểu Đông Vân, tất cả mọi thứ đẹp đẽ trên thế gian đều giống cô bé, cho nên Hoắc Trì đẹp đương nhiên khiến cô bé cảm thấy rất thích.

Hoắc Trì: “……”

Mọi người thấy khóe miệng Hoắc Trì run rẩy, lại nhịn không được nở nụ cười.

Hoắc Trì quay đầu hỏi Đại Kiều: “Con bé thường xuyên như vậy sao?”

Đại Kiều cười gật đầu: “Phải, em gái Đông Vân rất tự tin!”

Tuy rằng em gái Đông Vân lớn lên quả thực không quá đẹp, nhưng cô rất thích đứa em gái này, hiếm thấy nhất chính là con bé được bác gái cả một tay nuôi lớn nhưng lại không bị lệch lạc.

Nhà họ Kiều rất chào đón Hoắc Trì, lấy toàn bộ đồ ăn ngon trong nhà ra.

Hoắc Trì nhìn người nhà họ Kiều bận lên bận xuống vì vậy, trong lòng giống như được lấp đầy.

Mấy năm nay anh ở bộ đội, tuy rằng Giang sư trưởng đối với anh rất tốt, đối xử với anh như cháu trai ruột, nhưng tóm lại vẫn là ăn nhờ ở đậu, luôn có chút không tiện.

Khiến người ta lo lắng là anh rời nhà ngàn dặm, cho dù nhớ người nhà, mấy năm nay anh cũng không thể trở về.

Cũng may cuộc sống như này cũng đã kết thúc!

Giữa trưa, Kiều Hồng Hà và Vương Viêm Sinh mang một đôi trai gái qua đây, mọi người rất tò mò với hai đứa nhỏ.

Diện mạo hai người Kiều Hồng Hà và Vương Viêm Sinh đều không tồi, con bọn họ đương nhiên cũng sẽ không xấu, chỉ là không được tinh xảo như mấy anh em Đại Kiều mà thôi.

Nhất Minh rất yêu quý em trai em gái, hai đứa bé cũng rất nghe lời anh trai, ba anh em ở chung rất hòa bình yêu thương, bởi vậy có thể thấy được Nhất Minh ở trong nhà này cũng bị đối xử khác biệt.

Sự thật cũng đúng là như thế.

Kiều Hồng Hà cùng Vương Viêm Sinh kết hôn không lâu, Vương Viêm Sinh liền làm chủ sửa lại họ cho Nhất Minh, cũng nói với bên ngoài cậu là con trai mình, hai đứa bé trong nhà đến nay cũng không biết Nhất Minh là anh trai cùng mẹ khác cha của bọn nó.

Đối với gia đình mới mà nói, đứa bé của gia đình trước là mẫn cảm nhất, chỉ cần một chút không đúng, bọn họ đều có khả năng cảm thấy mình không được hoan nghênh, cho rằng mình là dư thừa.

Cũng may loại tình huống này cũng không phát sinh trên người Nhất Minh, nhìn qua cậu rất hào phóng hiếu động.

Mọi người thấy thế, trong lòng cũng an tâm rồi.

Giữa trưa, Tiết Xuyên tự mình xuống bếp, làm một bàn cá kho, một bàn xương sườn với bí tỏi, một bàn thịt rang thơm ngào ngạt, còn có một nồi canh trứng gà với lá cẩu kỷ to.

Hiện giờ một nửa đồng ruộng của đội sản xuất đều trồng cẩu kỷ, gần như mỗi ngày mọi người đều dùng lá cẩu kỷ để nấu ăn.

Trong lúc đó, Vương Viêm Sinh còn nói tình hình phát triển của cẩu kỷ, y nói hiện giờ quốc gia muốn phát triển kinh tế, thời gian tới thôn Thất Lý có thể mở rộng diện tích gieo trồng cẩu kỷ.

Mọi người nghe được lời này, đương nhiên lại nghị luận và vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment