Đại Kiều chớp cặp lông mi cong dài, nhẹ giọng nói: “Nhà em mua tứ hợp viện, hôm nay xông nhà, nếu các chị rảnh, không bằng đến nhà em cho có hơi người đi?”
Lời này vừa nói ra, ngoại trừ Kiều Đông Hà, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc!
Nhà ở tại thủ đô cũng không phải là người bình thường có thể mua nổi, huống chi là tứ hợp viện!
Tưởng Thiều Lệ khiếp sợ xong, hồi thần cười nhạo một tiếng nói: “Chút tâm tư nhỏ này! Cô cho rằng mua tứ hợp viện giống mua bốn cái bánh bao bên ngoài sao? Khoác lác cũng không chuẩn bị bản thảo, thật là cười chết người!”
Kiều Đông Hà nghe được lời cô ta nói, khuôn mặt tức giận đến đỏ bừng.
Nhưng cô ấy xưa nay ăn nói vụng về, ngay lúc này dù tức chết cũng không mắng lời thô tục.
Mấy người khác tuy không nói, nhưng trong lòng cũng cảm thấy Đại Kiều đang nói dối.
Đừng nói bọn họ là người nông thôn đến, dù là nhà Tưởng Thiều Lệ cũng không mua nổi tứ hợp viện.
Đại Kiều cũng không biện giải, thanh âm vẫn mềm mại như cũ: “Em có nói dối hay không, các chị đi cùng chẳng phải sẽ biết sao?”
Mọi người nghe được lời này, cảm thấy cũng đúng, lời nói dối này quá dễ dàng vạch trần.
Chẳng lẽ cô thật sự không nói dối?
Nhưng làm sao có thể chứ?
Tưởng Thiều Lệ không phục nói: “Đi thì đi, đợi lát nữa tôi muốn xem cô xấu mặt như nào!”
Thật ra Đại Kiều không muốn mời Tưởng Thiều Lệ, chỉ là vì và mặt cô ta, vì làm cô ta câm miệng, cô đành phải gật đầu đồng ý.
Vì thế đoàn người liền oanh oanh liệt liệt ra cổng trường.
Ở ngoài cổng trường nhìn thấy Đại Kiều đi về phía một chiếc xe hơi, bọn họ lại lần nữa kinh ngạc, đồng thời trong lòng đã tin vài phần.
Khi Tưởng Thiều Lệ nhìn thấy chiếc xe hơi kia, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi.
Xe hơi kia là kiểu dáng mới nhất trên thị trường, giá cả phải hơn vạn, xe hơi quý như vậy, đừng nói nhà cô ta không mua nổi, dù nhà bác trai cô ta làm quan cũng không mua nổi!
Đại Kiều trực tiếp lôi kéo chị họ và hai người quan hệ khá tốt với chị họ tốt lên xe.
Những người khác cô nói hoặc là bọn họ chờ ở chỗ này, cô sẽ cho tài xế quay lại đón sau, hoặc là tự đi qua tứ hợp viện.
Những người khác đều tỏ vẻ nguyện ý chờ, bởi vì bọn họ đều chưa từng ngồi xe hơi!
Tưởng Thiều Lệ không muốn chờ, nhưng không ai muốn đi cùng cô ta, cô ta tức giận đến đen mặt.
Khi Đại Kiều và Kiều Đông Hà đi rồi, cô ta không ngừng nói hai chị em họ nói bậy, lại không có ai phụ họa.
Tức giận!
Cô ta vốn cho rằng Đại Kiều đang nói dối, cho dù không nói sai, nhất định cũng là mua tứ hợp viện vừa nhỏ vừa cũ.
Mà khi cô ta nhìn thấy tứ hợp viện to như vậy, khiếp sợ đến không khép được miệng!
Tứ hợp viện không chỉ bảo dưỡng rất khá, bên ngoài còn có 4-5 chiếc xe hơi cao cấp đỗ lại, mà những xe hơi đó, cho dù là cái tệ nhất, cũng không phải thứ nhà cô ta mua nổi!
Cô gái tức giận lúc nãy thấy cô ta như này, trong lòng lập tức vô cùng sảng khoái: “Cô không phải nói cô là người thành phố sao? Vậy không biết nơi người thành phố như cô ở có phải còn tốt hơn tứ hợp viện này hay không?”
“Cô……!” Tưởng Thiều Lệ tức giận đến mức mặt lúc đỏ lúc trắng, rất đặc sắc.
Hai nữ sinh khác thấy cô ta tức thành như vậy, trong lòng cũng cảm thấy rất sảng khoái, cho dù tứ hợp viện này không phải của bọn họ.
Đại Kiều cũng không quá để ý đến Tưởng Thiều Lệ.
Trong mắt cô, tiểu nhân giống Tưởng Thiều Lệ, chú ý cô ta mới là cho cô ta thể diện, đối với loại người này, không thèm để ý chính là đả kích lớn nhất với cô ta!
Không thể không nói chiêu không để ý này của Đại Kiều dùng rất tốt, Tưởng Thiều Lệ tức giận đến gần hộc máu!
Nhưng cô ta không dám ồn ào, bởi vì cô ta phát hiện những người tới xông nhà cho nhà họ Kiều hôm nay đều không phú cũng quý, trong đó còn có một người là cấp trên bác trai!
Cô ta khiếp sợ đến mức hoàn toàn không cách nào diễn tả!
Đồ nông thôn chân đất cô ta khinh thường nhất, vậy mà mua được tứ hợp viện mà cả đời cô ta không mua nổi, quen biết với những người phú quý mà cô ta muốn nịnh nọt cũng không nịnh tới!
Sau lần này, vị trí của Kiều Đông Hà trong đám bạn học bay lên rất cao, Tưởng Thiều Lệ cũng không dám tìm cô ấy gây phiền phức nữa, còn có một số bạn học nam tích cực theo đuổi cô ấy.
Nhưng từ đầu đến cuối, tâm tình của Kiều Đông Hà đều rất bình thản, không bởi vậy mà đắc ý dào dạt, cũng không bởi vậy mà khinh thường những người khác.
Trong mắt cô ấy, tứ hợp viện là của Đại Kiều, người quen biết với quan lớn, quý nhân cũng là Đại Kiều, cô ấy cùng lắm chỉ là thơm lây thôi.
Còn bạn học nam theo đuổi cô ấy, cô ấy cũng không động tâm, người bởi vì thân phận địa vị mà theo đuổi cô ấy, tương lai cũng sẽ vì thân phận địa vị mà vứt bỏ cô ấy.
Trước khi nhà họ Kiều quay về trấn, Kiều Đông Hà mang theo La Tuấn Lương đi gặp ông bà nội.
Sau khi ông bà nội đồng ý, hai người bọn họ xác nhận quan hệ đối tượng.