Sau khi xong nhà, nhà họ Kiều mang theo cả nhà Kiều Nguyệt Minh rời thủ đô.
Nhà họ Kiều tràn ngập tò mò với cả nhà Kiều Nguyệt Minh, nhưng sau khi tò mò, mọi người đều tỏ vẻ hoan nghênh và quan tâm.
Hai vợ chồng Kiều Nguyệt Minh và Ngũ Quốc An thấy thế, đều không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Làm một người giữa đường quay về, sợ nhất là những người khác bài xích.
Nếu những người khác nhà họ Kiều không tiếp nhận bà ấy, vậy bà ấy sẽ trải qua một lần thương tổn vì người nhà nữa, bà ấy không chắc đến lần này có thể thừa nhận được nữa hay không?
Tuy miệng Kiều Chấn Quốc không biết nói lời hay, nhưng đối với người nhà rất tốt
Ông ta tỏ vẻ chỉ cần Kiều Nguyệt Minh đồng ý, ông ta nuôi cả nhà bọn họ đều không phải vấn đề, sau đó cho cháu ngoại trai một bao lì xì lớn.
Vạn Xuân Cúc nhìn bao lì xì thật dày kia, cảm giác lòng mình đang nhỏ máu.
Kiều Nguyệt Minh và Ngũ Quốc An cũng không phải người cực phẩm, nghe được lời này, trong lòng bọn họ rất cảm động, nhưng sẽ không làm vậy
Kiều Chấn Quân và Kiều Chấn Dân cũng cho cháu ngoại trai bao lì xí, còn nói bọn họ coi nơi này như nhà, không cần khách khí.
Lâm Tuệ thấy quần áo Kiều Nguyệt Minh đã tương đối cũ, ngày hôm sau liền lôi kéo bà ấy tới bách hóa mua quần áo, hai người vì trả tiền suýt chút nữa cãi nhau.
Sau khi trở về, Lâm Tuệ lại làm đồ ăn cho Tiểu Vũ.
Tuổi tác của Tiểu Vũ và song bào thai, cùng Tiểu Đông Vân bằng nhau, vừa lúc chơi cùng nhau, mấy đứa bé rất nhanh đã thành bạn tốt.
Kiều Nguyệt Minh cảm nhận được sự quan tâm đến từ người thân, trong lòng vô số lần cảm động đến muốn rơi lệ.
Đây mới là người nhà bà ấy tha thiết mơ ước !
Nếu không phải do Đào Ngọc Phượng, vậy từ nhỏ bà ấy chắc chắn đã sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy!
Đối với nhà họ Kiều mà nói, tính tình Kiều Nguyệt Minh không bị nhà họ Chương nuôi hỏng, cũng là chuyện vô cùng may mắn.
Nếu là tính tình Kiều Nguyệt Minh giống Kiều Hồng Mai trước đó, chỉ sợ bọn họ sẽ buồn nôn chết!
Một tháng như nước chảy, một nhà ba người Kiều Nguyệt Minh ở nhà họ Kiều thật sự vui vẻ, cả nhà đều được nuôi béo lên rất nhiều.
Nhưng cũng không thể ở mãi, bọn họ cũng nên về thủ đô rồi, Ngũ Quốc An còn phải đi về chuẩn bị giáo án.
Cũng may hiện tại đi ra ngoài không cần giấy giới thiệu, giao thông cũng càng ngày càng tiện lợi, mọi người muốn gặp mặt dễ dàng hơn trước kia nhiều.
——
Nghỉ hè trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt lại đến khai giảng tháng 9.
Khai giảng học kỳ này, Đại Kiều vốn sẽ lên lớp tám, nhưng ngay lúc này, bộ giáo dục tỉnh ra một quyết định, sửa đổi chế độ giáo dục “Năm hai hai” thành “Sáu ba ba” như lúc ban đầu*.
*Chế độ giáo dục “Sáu ba ba” của Trung Quốc: Sáu năm tiểu học, ba năm trung học cơ sở và ba năm trung học phổ thông.
Trong những năm cách mạng mâu thuẫn, chế độ giáo dục bị ngắn lại, phòng giáo dục cảm thấy như vậy bất lợi với việc học của học sinh, cho nên lại sửa lại.
Đại Kiều cảm thấy không sao cả, cho dù cô học từng bước lên, đến khi thi đại học, cô mới 16 tuổi, tuổi này đi học đại học ở ngoài là đúng lúc.
An Bình lại rất không vui!
Năm nay cậu sẽ lên lớp chín, vốn chỉ cần học một năm nữa là cậu được giải thoát rồi, hiện tại lại vô cớ nhiều thêm một năm!
Đối với một học sinh học kém như cậu mà nói, chuyện này quá dày vò!
Cậu cảm thấy ông trời đang cố ý làm khó mình!
Người không vui còn có Kiều Đông Anh, năm nay cô ấy sẽ tham gia thi đại học, vừa sửa như vậy, cô ấy còn phải học thêm một năm!
Nhưng dù không vui cũng không có biện pháp, phòng giáo dục quy định, không phục? Nghẹn!
——
Thời gian nhoáng cái lại là hai năm đi qua.
Mấy năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Kiều Đông Anh thi đậu một đại học chuyên khoa trong tỉnh, An Bình lên lớp mười hai, tỏ vẻ mình không định học lên nữa.
Càng học lên cao, cậu càng rõ mình không phải người có thiên phú học tập, càng quan trọng hơn là, tâm tư của cậu không đặt trên mặt này.
Cậu tình nguyện tốn mười mấy giờ nghiên cứu cách làm một món ăn, lại không muốn tốn nửa giờ trên sách vở!
Sau khi Kiều Tú Chi thương lượng với Tiết Xuyên, tỏ vẻ cậu cứ tham gia thi đại học theo kế hoạch, đến lúc đó thi không đậu tính sau.
Vạn Xuân Cúc một lòng muốn con trai thi đậu đại học thủ đô, sau đó làm quan đi lên đỉnh cao nhân sinh, ai ngờ An Bình lại muốn mở quán đồ ăn vặt vỉa hè.
Bà ta cảm thấy mộng đẹp của mình vỡ tan đầy đất rồi!
Năm ngoái, Kiều Nguyệt Minh lại sinh một đứa con trai, nhà bọn họ hiện giờ đã hoàn toàn đứng vững gót chân ở thủ đô, gửi thư về nói, năm nay bọn họ muốn mua thêm một căn nhà ở thủ đô.
Bà Mao nhà họ Mao còn sống, hơn nữa dường như tất cả ốm đau trước kia đã hoàn toàn biến mất.