An Bình cười gật đầu: "Tính!"
Cậu cảm thấy Đái Hiểu Tuyết không giống các cô gái khác.
Cô ta giống như mùi phân mình từng nếm, bọn họ giống nhau là không thích đi học, cô ta còn thích ăn đồ cậu làm, mỗi lần nhìn thấy cô ăn sạch toàn bộ đồ cậu làm, cậu liền cảm thấy vô cùng thành công.
Nhìn thấy cô ta từng chút từng chút béo lên, loại tâm tình này thật giống như… Nuôi heo vậy.
Hai người Đại Kiều và Hoắc Trì bưng mì ra, nghe thấy đối thoại của hai người bọn họ, lập tức không nói được gì.
Nhưng điều càng không nói nổi còn ở phía sau, chỉ thấy An Bình gấp một quả trứng chần nước sôi lên nói: "Trứng con gà mái già này đẻ đúng là vô cùng ngon."
Vẻ mặt Đái Hiểu Tuyết hiếu kỳ nói: "Anh An Bình, sao anh biết đây là gà mái già đẻ?"
An Bình nói: "Bởi vì gà trống không biết đẻ trứng, hơn nữa gà nhà bọn anh nuôi đều rất già, vậy không phải gà mái già là cái gì?"
Hai mắt Đái Hiểu Tuyết sáng trong veo, vẻ mặt sùng bái: "Anh An Bình, anh thật lợi hại, anh hiểu biết thật nhiều!"
An Bình có chút thẹn thùng cũng có chút tự hào gãi gãi lỗ tai, cười ngây ngô nói: "Nếu em có gì không hiểu, cứ việc tới hỏi anh!"
Đái Hiểu Tuyết gật đầu như con gà mổ thóc: "Dạ, anh An Bình anh thật tốt!"
Đại Kiều: "…"
Hoắc Trì: "…"
Thì ra đây là ánh mắt hài lòng của Bát Vương nhìn Đậu Xanh hả??
Sau khi Vạn Xuân Cúc trở về, bất chấp nghỉ ngơi, bất chấp thở gấp, tìm được con gái lớn liền chửi ầm lên: "Mẹ thật sự không nuôi nuổi con rồi, rốt cuộc con có để mẹ vào mắt hay không?"
Kiều Đông Hà gục đầu giải thích nói: "Thực xin lỗi mẹ."
Nếu không phải cô ấy mang thai ngoài ý muốn, cô ấy chắc chắn sẽ không lướt qua cha mẹ nhờ ông nội bà nội quyết định, việc này ngàn sai vạn sai đều là cô ấy sai.
Vạn Xuân Cúc cũng không muốn từ bỏ ý đồ: "Xin lỗi rồi có cái rắm lợi nào? Con…"
Kiều Tú Chi ở phía sau đi vào nói: "Là mẹ đồng ý bọn họ kết hôn, con muốn trách thì trách mẹ được rồi!"
Khí thế của Vạn Xuân Cúc lập tức liền thấp đi rất nhiều: "Mẹ, không phải con muốn trách mẹ, con chỉ cảm thấy đứa nhỏ này không hiểu chuyện!"
Kiều Tú Chi gật đầu: "Quả thật là không hiểu chuyện, nhưng chuyện đã xảy ra, như vậy, lần này cũng là mẹ có sai, cho nên tiền lễ hỏi, các con có thể giữ lại một trăm đồng!"
"Mẹ, một trăm đồng có phải… Có hơi quá ít hay không?"
Vạn Xuân Cúc rất không hài lòng với số lượng này.
Lý do bà ta lại đây mắng Kiều Đông Hà chính là muốn ra tay trước để bắt chẹt trước, sau đó nhân cơ hội nuốt toàn bộ lễ hỏi vào, cũng không cho cô ấy mang đi!
Kiều Tú Chi nhướng mày: "Nếu con chê ít, quên đi, đưa toàn bộ cho Đông Hà mang đi được rồi!"
Vạn Xuân Cúc vội vàng nói: "Mẹ, con nghĩ lại rồi, con cảm thấy một trăm đồng cũng không tính ít, con không chê."
Kiều Tú Chi gật đầu: "Nếu không chê, vậy bớt ít nước miếng đừng nữa mắng chửi người nữa."
Vạn Xuân Cúc đi rồi, Kiều Đông Hà nắm góc áo nói: "Bà, cám ơn bà!"
Kiều Tú Chi ngồi ở trên giường, vỗ vỗ chỗ bên cạnh bảo cô ấy cũng ngồi xuống.
Sau đó lời nói thấm thía nói: "Đông Hà, tính tình của cháu trầm ổn cẩn thận, đây là ưu điểm của cháu, nhưng đồng thời cháu lại quá trầm ổn rồi, mọi việc thích lo trước lo sau, quá mức băn khoăn cảm thụ của người khác!"
Kiều Đông Hà gục đầu: "Bà nói đúng, có đôi khi cháu cũng không quá thích tính cách của cháu."
Kiều Tú Chi nói: "Rất nhanh cháu sẽ gả đến nhà họ La, mẹ của Tiểu La không phải người bớt lo, cho nên cháu phải học cách tự mình đứng lên, bà lớn tuổi rồi, không thể che chở cháu cả đời, cháu hiểu không?"
Sau khi Kiều Đông Hà sau khi nghe thấy lời này, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống: "Cháu hiểu, cháu đều hiểu, bà không cần nói như vậy, lòng cháu khổ sở, bà và ông sẽ sống lâu trăm tuổi!"
Kiều Tú Chi vuốt đầu cô ấy: "Cháu hiểu được là tốt rồi, mau lau nước mắt, với lại, chuyện cháu mang thai ngàn vạn lần không thể nói với mẹ cháu, đã biết chưa?"
Kiều Đông Hà gật đầu như giã tỏi: "Cháu biết rồi, ai cháu cũng sẽ không nói!"
Nếu để mẹ cô ấy biết, chẳng khác nào cho toàn bộ thế giới biết.
——
Đám cưới của Kiều Đông Hà và La Tuấn Lương định vào mười ngày sau.
Trước khi cô ấy xuất giá, anh chị em trong nhà đều mua tặng hoặc là tự làm quà cáp cho cô ấy.
Lần này Đại Kiều tặng không phải hoa khô, mà là cẩu kỷ.
Sau cải cách thôn Thất Lý mạnh mẽ gieo trồng cây cẩu kỷ, cẩu kỷ bán được toàn bộ tỉnh các nơi, hiện giờ thôn dân đều sống rất không tệ.
Gần đây trong một năm Đại Kiều cũng trồng hai cây cẩu kỷ trong viện, trừ dùng nước ngâm ngọc châu tưới cho cây cẩu kỷ ra, còn dùng nước ngọc châu rửa cẩu kỷ, sau đó mới cầm phơi nắng.
Cứ như vậy, hiệu quả thuốc trong cẩu kỷ lại càng nhiều hơn hoa khô, hơn nữa cẩu kỷ là dược phẩm ôn bổ, phụ nữ có thai cũng có thể dùng.