Đại Kiều ủng hộ nguyên tắc cổ vũ, ôn nhu nói: “Đương nhiên có thể, vậy em cần phải nghiêm túc đọc sách, chị nghe nói những người làm đại minh tinh, mỗi lần đều phải học rất nhiều bản thảo, em nói xem nếu em làm đại minh tinh, lại không nhận biết được mặt chữ, có phải rất mất mặt hay không?”
Tiết An Húc nghĩ một hồi, cảm thấy rất có đạo lý, liền vỗ bộ ngực nhỏ nói: “Được, không thành vấn đề, sau này em nhất định cố gắng học tập, nhất định sẽ không làm nhà họ Kiều chúng ta mất mặt!”
Mọi người đều cho rằng cậu chỉ nói lời trẻ con, nhưng ai cũng không nghĩ tới, cậu là người thực hiện được mục tiêu đầu tiên.
Bóng đêm lạnh lẽo, cặp song sinh cũng đã mệt, Đại Kiều nhanh chóng giục bọn nó về phòng ngủ.
Đại Kiều sắp xếp ổn thỏa cho mấy đứa em trai, vốn phải đi về ngủ, nhưng đi hai bước đột nhiên nhớ tới chuyện Hoắc Trì nói cô phải nói với ông bà nội chuyện bọn họ là đối tượng.
Vì thế cô xoay người đi đến phòng ông bà nội.
Ai ngờ còn chưa đi tới cửa, từ xa đã thấy ông nội giúp bà nội rửa chân, sau khi rửa xong, còn lấy khăn lông khô cẩn thận lau khô giúp bà.
Đại Kiều vốn cho rằng như vậy là hết, thật ra đây cũng không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy ông nội giúp bà nội rửa chân.
Nhưng mấu chốt là ở phía sau, chỉ thấy ông nội đột nhiên khom lưng bế bà nội lên, sau đó đi đến phía giường.
Mặt cô "bùm" một cái đỏ rực, nhanh chân xoay người quay về, còn vừa đi, vừa nhỏ giọng nói thầm: “Tôi không thấy cái gì cả.”
Mặt cô đỏ hồng muốn chạy về phòng mình, ai ngờ lúc cô đi qua phòng cha mẹ, từ cửa sổ nhìn thấy cha hôn trên mặt mẹ một cái.
Lần này, cổ cô cũng đỏ rực lên: “Sắc trời thật tối, tôi thật sự không thấy cái gì cả!”
Trở lại phòng, cô ngã lên giường, nhớ tới hình ảnh thân mật vừa nhìn thấy, trong đầu đột nhiên thoáng hiện lên bóng dáng Hoắc Trì.
Cô bụm mặt chui vào trong chăn, lăn qua lăn lại, trong lòng nghĩ, không biết sau này đứa bé mà cô và anh Hoắc Trì sinh sẽ như nào?
Có lẽ bởi vì liên tục gặp loại hình ảnh này, đã khắc sâu vào nhận thức của Đại Kiều, cho nên vào lúc ban đêm cô nằm mơ.
Trong mộng cô gả cho anh Hoắc Trì, hai người còn sinh bé con.
Chỉ là khi cô kêu người ôm bé con lại đây cho cô xem, cô sợ ngây người.
Chỉ thấy trong tã lót không phải bé con trắng trẻo tinh xảo, mà là một con heo đực nhỏ!
Cô sợ tới mức lập tức ném heo đực nhỏ ra ngoài!
Heo đực nhỏ lăn trên mặt đất một vòng, bò dậy kêu tiếng heo: “Mẹ, yêu con thêm một lần!”
Đại Kiều: “…………”
Cô bị doạ tỉnh, sau đó ôm chăn dựa vào đầu giường, vẻ mặt rối rắm.
Giấc mộng sinh heo đực nhỏ này thật sự rất là đáng sợ, nhất định là do trước đó nhắc đến heo đực nhỏ rất nhiều lần.
Xem ra sau này vẫn không thể để anh Hoắc Trì nhắc đến heo đực nhỏ.
Gà trống nhỏ cũng bỏ đi, bọn họ vẫn nên thành thật làm người đi.
Vì thế, dưới tình huống Hoắc Trì còn không biết gì, thư tình heo đực nhỏ khiến anh vô cùng đắc ý cứ như vậy bị một phiếu phủ quyết!
Sau này khi biết, anh còn rất ủy khuất và buồn bực.
Thư tình heo đực nhỏ viết rất tốt mà, trắng trợn nóng bỏng!
Càng quan trọng là, đây chính là thư tình đính ước giữa bọn họ, sao cô không cho nhắc tới chứ?
Nhưng mà, anh họ từng nói qua, dù đối tượng nói cái gì, đều phải khen đối phương nói đúng.
Cho nên không nhắc tới thì không nhắc tới đi.
Hôm đó, Kiều Chấn Quân nghe Lâm Tuệ nhắc tới chuyện chồng trước, tuy rằng trong miệng an ủi có lẽ bà ấy nhìn lầm rồi, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy không quá kiên định.
Cho nên qua hai ngày, ông tự mình chạy đến nhà họ Hoắc, nhờ ông Hoắc, Hoắc Hoa giúp ông điều tra một chút chuyện Tần Đông, Hoắc Hoa Thanh đương nhiên lập tức đồng ý.
Hoắc Hoa Thanh bên này có con đường riêng, cho nên rất nhanh đã tra ra manh mối.
Cha Đông Lâm, Tần Đông quả thực không chết, năm đó là ông ta giả chết.
Bởi vì sau khi ông ta quay về thành phố, có một người thân giới thiệu mối hôn sự tốt cho ông ta, nhưng mối hôn sự này có điều kiện, muốn ông ta tới ở rể.
Nhà gái có tiền có thế, chỉ cần ông ta đồng ý ở rể, bọn họ sẽ giới thiệu công việc tốt cho ông ta, mua xe đạp, ở nhà lớn, cũng coi như là đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Tần Đông động tâm, rất nhanh đã đồng ý ở rể.
Chỉ là ông ta lo lắng bị nhà gái phát hiện ông ta ở nông thôn đã kết hôn còn có con, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chỉ có mình “Chết”, mới có thể khiến Lâm Tuệ hoàn toàn cắt đứt quan hệ với mình.
Bởi vì lúc trước kết hôn ở nông thôn, từ đầu tới cuối ông ta đều không mang Lâm Tuệ đi gặp người nhà, hơn nữa lúc ấy muốn đi ra ngoài cực kỳ khó khăn, ông ta cho rằng với tình huống của Lâm Tuệ, chỉ có thể ở trong đội sản xuất cả đời, sẽ không mang con vào thành phố tìm người nhà của ông ta.
Ông ta cảm thấy đây là biện pháp chu toàn nhất, cho nên liền chết đuối, sau đó lại cho người truyền tin về đội sản xuất.