Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiết An Húc phồng lên, suy nghĩ một chút nói: "Xem ở mặt mũi của chị con, cũng được, lần này con tha thứ cho cha, có điều nếu có nữa lần tới, con để cha của cha, chính là ông nội của con đánh cái mông cha!"
Kiều Chấn Quân: "..."
Mọi người chạy theo kịp thấy một màn như vậy, kinh ngạc đến mắt và quai hàm đều rơi đầy đất.
Đây là tình huống gì?
Làm con gái dạy dỗ cách làm cha?
Tuy rằng ban nãy người làm cha nói có chút thẳng quá rồi, nhưng cũng là suy nghĩ cho con cái thôi mà!
Nhưng mà cái đứa bé kia động một chút là khóc, hiện tại ra ngoài người thiếu nữ này lại còn phê bình ngược lại người cha, chuyện này quả thực quá loạn.
Ở trong nhận thức của người Trung Quốc, dường như làm cha mẹ thì nhất định phải duy trì thái độ cao cao tại thượng, dù cho làm chuyện bậy, trách nhầm con cái, bọn họ cũng không cần xin lỗi con, dường như một ngày nói xin lỗi, sẽ làm giảm tôn nghiêm của bậc cha mẹ.
Nhưng ở nhà họ Kiều loại tình huống này hay xảy ra, bởi vì Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên làm gương tốt cho mấy đứa con.
Trong quá trình nuôi dưỡng mấy đứa nhỏ, bọn họ cũng gặp phải việc trách oan con cái, nhưng bọn họ sẽ xin lỗi con, hơn nữa không hề cảm thấy chuyện này là mất mặt nhất!
Vì vậy lúc này Kiều Chấn Quân tuy rằng có chút ngại ngùng, nhưng ông cũng không chống cự, cũng không có cảm thấy Đại Kiều là "lại dám phạm thượng".
Đạo diễn Triệu cuối cùng đi ra, khi thấy Đại Kiều, mắt nhất thời trừng lớn.
Thiếu nữ có một đầu tóc đen như là thác nước, da thịt trắng nõn, thật giống như sẽ phát quang, vóc người cao gầy, là móc áo trời sinh, dù cho tùy tiện mặc quần trắng bình thường cũng có thể làm cô nổi bật lên giống như tiên trên trời.
Hai mắt ông ta lập lòe đầy các loại màu sắc khác nhau, nện bước chân đi nhanh bắt đầu nói: "An Húc, đây là chị của cháu sao?"
Tiết An Húc rất thích đạo diễn Triệu, có lễ phép mà giới thiệu nói: "Đây là chị của cháu, chị gái xinh đẹp nhất thông minh nhất lợi hại nhất tốt nhất toàn thế giới! Chị, đây là đạo diễn Triệu. "
Đạo diễn Triệu: "..."
Giới thiệu này có chút phân biệt đối xử thì phải?
Có điều quên đi, ông là một người lớn không so đo với con nít: "Chào chị của An Húc, bác là đạo diễn của công ty điện ảnh và truyền hình, tôi cảm thấy được em trai của cháu rất có thiên phú diễn xuất, vậy nên, xin hỏi cháu có hứng thú làm diễn viên không?"
Tiết An Húc: ? ? ?
Mọi người khác: ? ? ?
Đạo diễn Triệu, trước đó ông khen Tiết An Húc có thiên phú, sau đó lại mời chị của cậu làm diễn viên, hai vế có quan hệ gì?
Đại Kiều ngơ ngác một chút, mím môi lắc đầu nói: "Xin lỗi, nhưng mà cháu không có hứng thú làm diễn viên, em trai của cháu thì lại rất có hứng thú, bác có thể suy tính một chút em nó. "
Đạo diễn Triệu nghe vậy, tiếc nuối không gì sánh được mà nói: "Em trai của cháu thì không cần lo lắng, cháu nó rất hợp, có điều cháu thích hợp hơn, cháu thật sự không lại suy nghĩ một chút hay sao?"
Chỉ với gương mặt này vóc người này, dù cho cô diễn không được tốt lắm, phỏng chừng khán giả cũng có thể bao dung.
Đại Kiều lắc đầu lần thứ hai: "Cảm ơn, có điều cháu thật sự không có ý định này."
Đạo diễn Triệu cũng không phải kẻ thích ép buộc người khác, tuy rằng thật sự rất đáng tiếc, nhưng vẫn là tiếp nhận: "Có điều... Nếu như ngày nào đó cháu thay đổi ý định, xin nhất định phải tới công ty tìm bác, bác sắp xếp cho cháu làm nhân vật nữ chính!"
Đại Kiều: "... Cảm ơn. "
Kế tiếp đạo diễn Triệu lại chính thức đàm luận cùng với nhà họ Kiều chuyện cho Tiết An Húc tham gia đoàn phim.
Kiều Chấn Quân nói phải đi về cùng cha mẹ thương lượng lại một chút, đạo diễn Triệu nói rằng có thể hiểu được.
Có điều thấy thế, ấn tượng của ông đối với nhà họ Kiều lại tốt hơn.
Cha mẹ bình thường nghe được con của mình có thể làm ngôi sao nhí, sẽ khẩn cấp mà đồng ý, nhưng bọn họ lại thật tâm suy nghĩ cho con.
Ngay lúc đạo diễn Triệu chuẩn bị rời khỏi, Tiểu Đông Vân đi tới, tự đề cử mình nói: "Đạo diễn Triệu, chào ông, cháu cũng là chị của Tiết An Húc, cháu là Kiều Đông Vân, cháu hát rất hay đấy, phim truyền hình của ông có cần cháu hát bài chủ đề hay không? Cháu có thể tính rẻ một chút cho các ông!"
Tiết An Húc hỗ trợ đề cử nói: "Đạo diễn Triệu, chị ấy và cháu cùng với An Kiệt là sinh ba, chị của cháu hát rất êm tai đấy, nếu bác không tin nghe chị ấy hát một khúc đi?"
Đạo diễn Triệu: "..."
Mọi người khác: "..."
Sinh ba?
Cháu cho là mắt tất cả mọi người đều mù đấy sao?
Có điều đạo diễn Triệu cũng không phải bị lời sinh ba này làm cho không còn gì để nói, mà là ông nghĩ nhà họ Kiều đều là tàng long ngọa hổ.
Hai đứa sinh đôi và Đại Kiều lớn lên đẹp không nói, mà đứa bé gái này tuy rằng không được đẹp, nhưng cặp mắt lại vô cùng có thần.
Mấu chốt là tuổi nhỏ như thế, lại có thể có thể không rụt rè mà tự đề cử mình, đây cũng không phải là chuyện mà đứa trẻ nào ngần ấy tuổi cũng đủ can đảm!
Thần kỳ hơn là, bé nó còn không quên đòi tiền!