Mọi người vừa nghe được lời mà Kiều Chấn Quốc nói thì ngẩn người, sau đó họ bật cười phá lên.
Mọi người ai cũng cảm thấy cặp vợ chồng này đúng thật là hài hước vô cùng, vì để chọc khách cười, thậm chí còn chịu bỏ hết cả mặt mũi!
Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng Kiều Chấn Quốc nói như thế là để chọc cười bọn họ, chứ không phải là Vạn Xuân Cúc đánh rắm thật.
Nhưng Vạn Xuân Cúc vẫn tức muốn chết!
Cái người đàn ông chết tiệt này, bà ta hận không được bóp chết ông ta!
Nhưng bà ta sắp trở thành mẹ của một ngôi sao ca nhạc lớn rồi, đợi sau khi Tiểu Đông Vân nổi tiếng, mọi người truyền tin bà là một người mẹ thả rắm thì biết phải làm thế nào?
Bà ta tức giận đến run cả người, đột nhiên trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, bà ta cảm thấy một người bị xấu mặt, không bằng mọi người cũng đều bị xấu mặt.
Vì vậy, bà ta tiến tới một bước, đẩy Kiều Chấn Quốc ra, hai tay chống nạnh rồi lớn tiếng nói: “Chồng tôi lúc ngủ thường hay ngáy, xì hơi vừa to lại vừa thối, chân đã thối, mà đôi giày còn thối hơn con cá mặn nữa, tôi đứng cách xa mười mét mà còn bị ngộp chết bởi cái mùi thối đó đấy!”
“Ha ha ha ha… Cười chết mất!”
Mọi người thấy hai vợ chồng bọn họ đang xúc phạm lẫn nhau thì lại càng cười đến mức ngã ngửa ra sau.
Đôi vợ chồng này nên đi tấu hài mới đúng!
Kiều Chấn Quốc bị bà ta nói thế cũng không hề tức giận, mà ngược lại ông ta còn cười cùng với mọi người: “Đúng vậy, tôi có ngáy, nhưng mà vợ tôi còn ngáy to hơn cả tôi, đã vậy còn rớt xuống hố phân heo nữa chứ!”
Lúc này, Vạn Xuân Cúc nổi cáu, nố hùa theo ông ta: “Ông ấy, ông ấy còn ngủ với người đã rớt xuống hố phân là tôi đây đấy!”
Mẹ nó, nói bà ta thối phải không, vậy ông ta ngủ chung với bà ta thì không phải ông ta thối hơn à!
“Ha ha ha ha… Hai ông bà chủ này chọc cười chết tôi!”
“Ôi chao, hôm nay tâm trạng của tôi vốn dĩ rất tệ, giờ đã trở nên tốt hơn rồi, sau này tôi quyết định sẽ thường xuyên đến đây ăn cơm!”
“Tôi cũng vậy, khi trở về, tôi sẽ giới thiệu cho bạn bè người thân của tôi tới đây, không ngờ ngoài việc tới để ăn còn được xem tấu hài, quá hay!”
Những người nhà họ Kiều: “...”
Kiều Tú Chi gần như trợn mắt lên trời, mấy cái người ngu ngốc này!
Hiện tại Tiểu Đông Vân vẫn chưa nổi tiếng, sau này nếu cô bé nổi tiếng rồi, thì cặp đôi ngu ngốc này nhất định sẽ “nổi tiếng” ở khắp nơi mất.
Để bọn họ không thể tiếp tục ở đó gây mất mặt nữa, Kiều Tú Chi vội bảo bọn họ vào phòng bếp giúp rửa rau!
Kiều Chấn Quốc cười ha ha một tiếng, gật đầu, rồi đi vào.
Vạn Xuân Cúc thấy dáng vẻ không tim không phổi này của ông ta, thì bà ta lại càng cảm thấy tức giận không thôi: “Ông, cái ông chồng đáng chết này, tôi muốn ly dị với ông, Đông Vân sẽ theo tôi!”
Con gái nhỏ sắp trở thành ngôi sao ca nhạc lớn, bà ta chỉ cần giữ được con gái nhỏ ở trong tay, thì nửa đời sau của bà ta sẽ đeo đầy vàng bạc châu báu, gì cũng không sợ.
Kiều Chấn Quốc ngẩn người, sau đó ông gật đầu, nói: “Cũng được, mấy anh chị em của chúng ta, ngoài em tư trở về thì mấy người khác cũng đã ly dị, tôi thì vẫn chưa, tôi luôn cảm thấy bị bất đồng quan điểm, nếu đã như vậy thì ngày mai chúng ta ly dị đi!”
Sau khi ly dị, nói không chừng là ông ta có thể có được cuộc hôn nhân thứ hai tốt hơn.
Vạn Xuân Cúc: “...”
Ngay giây sau, nước mắt của bà ta chảy tí tách, từng giọt rồi từng giọt một rơi xuống.
Sau đó, bà ta “Òa” lên một tiếng rồi bật khóc: “Ông trời ơi, tôi không muốn sống nữa! Tôi đã sinh con dưỡng cái cho người đàn ông chết tiệt này, bây giờ tôi hoa tàn ít bướm, ông ấy lập tức muốn vứt bỏ tôi, tôi không thể sống tiếp được nữa!”
Xưa nay giọng của Vạn Xuân Cúc đã lớn, giờ khóc lại còn khủng khiếp hơn, mọi người có cảm giác như cái nhà đang rung chuyển vậy.
Sắc mặt của Kiều Tú Chi tối lại, bà đi vào: “Cả hai đang tính làm cái gì vậy? Hai cái người ngu xuẩn này, cố ý đuổi hết khách đi phải không?”
Kiều Chấn Quốc gãi đầu một cái rồi nói: “Mẹ, vợ con nói muốn ly dị với con, con đồng ý thì lại khóc.”
Ông ta thật sự vô tội, chẳng biết làm sao với bà ta!
Kiều Tú Chi giật giật khóe miệng, bà cúi đầu nhìn Vạn Xuân Cúc đang ngồi ở dưới đất: “Vợ thằng cả, rốt cuộc là con muốn sao?”
Vạn Xuân Cúc lập tức ngừng khóc than sau khi thấy mẹ chồng của bà ta bước vào, bà ta nhún vai rồi nói: “Mẹ, khi nãy là con đang đùa với Chấn Quốc, mà con không ngờ là anh ấy lại muốn ly dị với con thật!”