Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 58 - Chương 58. Chết Người

Chương 58. Chết người Chương 58. Chết người

Rất nhiều thôn dân tuổi khá lớn ở thôn Thất Lý từng thấy heo rừng, nhưng đã là chuyện của thật nhiều năm về trước.

Bởi vì heo rừng đối với cây nông nghiệp và dân chúng có nguy hại rất lớn, mấy năm trước cấp trên phái bộ đội vào núi tiêu diệt heo rừng, bởi vậy mấy năm qua đều không có ai nhìn thấy heo rừng.

Ngay khi mọi người còn đang sững sờ thì Phương Phú Quý vừa kêu thảm thiết vừa hướng về nơi này chạy tới: "Cứu mạng cứu mạng. . ."

Bà Phương mới vừa rồi còn đang đắc ý mình có thể lấy nhiều thêm bốn cân thịt heo, lần này nhìn thấy người bị heo rừng đuổi theo chính là con trai bảo bối mụ ta, nhất thời sợ đến sắc mặt trắng bệch.

Mọi người thấy một con heo rừng khổng lồ chạy như điên đuổi theo Phương Phú Quý, nhất thời dồn dập quay đầu chạy trốn.

Bà Phương nhìn thấy mọi người đều chạy, gấp đến độ giơ chân, kéo một người đàn ông chạy ngang mụ ta, cầu khẩn nói: "Cậu ơi xin thương xót, cầu xin cậu cứu Phú Quý của tôi."

Cứu?

Chuyện cười, đây là heo rừng đó.

Chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?

Người đàn ông nhìn mụ ta như nhìn một kẻ ngu, dùng sức tháo tay mụ ta ra bỏ chạy.

"Ôi, ông trời không có mắt, con trai, mẹ đến cứu con."

Bà Phương là có lòng đi cứu con trai, nhưng bất đắc dĩ, vì quá kinh sợ, vừa mới dứt lời, hai chân mềm nhũn ngồi sập xuống đất, làm sao cũng không đứng lên nổi.

Tình mẹ thăng hoa thất bại.

"A a. . ." Phương Phú Quý bên kia phát sinh một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Mọi người chỉ thấy heo rừng một mũi ủi cái mông Phương Phú Quý, Phương Phú Quý kêu thảm một tiếng, tiếp theo bổ nhào ngã trên mặt đất.

Chân Phương Phú Quý giống như bị té gãy rồi, bò mấy lần cũng không bò lên được.

Ngay khi mọi người cho rằng ông ta chết chắc thì heo rừng lại đột nhiên không tập kích ông ta nữa, mà quay đầu nhìn về Phương Tiểu Quyên đang giáo huấn Đại Kiều chạy như điên tới.

Phương Tiểu Quyên trợn mắt lên.

Cả người Phương Tiểu Quyên run rẩy.

Phương Tiểu Quyên không chút nghĩ ngợi, liền đẩy Đại Kiều ra ngoài.

Sau đó quay đầu, giơ chân lên chạy như bay.

Đại Kiều bị đẩy đến ngồi sập xuống đất.

Mọi người hét lên kinh ngạc.

Có người sốt ruột hô: "Đại Kiều nhanh đứng lên, nhanh đứng lên chạy đi."

"Đứa nhỏ đen đủi, gặp phải người mẹ như vậy, thực sự là xui xẻo tám đời."

"Đáng thương. . ."

Đại Kiều tựa hồ bị dọa sợ, ngồi dưới đất không nhúc nhích.

Mắt thấy heo rừng sắp chạy đến trước mặt Đại Kiều, vừa lúc đó, chuyện quái dị lần thứ hai phát sinh.

Chỉ thấy heo rừng trực tiếp chạy tới bên người Đại Kiều, khóa chặt mục tiêu là Phương Tiểu Quyên.

"A a a. . ."

Phương Tiểu Quyên nghe được phía sau đang theo sát không nghỉ, sợ đến hoàn toàn không còn màu máu.

Đột nhiên bà ta đá một cước vào một khối nhô ra trên tảng đá, "Ầm" một tiếng ngã xuống, giống như Tiểu Kiều lúc trước như thế.

Miệng truyền đến một luồng mùi tanh, nhưng bà ta không để ý tới đau đớn, bò lên liền muốn tiếp tục chạy trốn.

Thế nhưng, heo rừng đuổi theo, giơ móng trước hướng về phía bà ta gào thét một tiếng.

Phương Tiểu Quyên nhìn thấy heo rừng lao đến, hai chân mềm nhũn ngồi sập xuống đất, heo rừng lại hống một tiếng, bà ta lập tức nằm trên đất.

Chết chắc rồi, bà ta chết chắc rồi.

Hàm răng trên dưới của Phương Tiểu Quyên run lên, túi quần nóng lên, một dòng nước tiểu chảy ra.

Ngay khi mọi người cho rằng Phương Tiểu Quyên chết chắc thì chuyện quái dị lại lần thứ hai phát sinh.

Chỉ thấy heo rừng chạy đến ngay đầu Phương Tiểu Quyên, như con chó đi tiểu giơ lên chân sau một cái.

Phương Tiểu Quyên trợn mắt lên, nó nó nó. . . Muốn làm cái gì?

Lẽ nào muốn một móng đạp chết bà ta sao?

"A a a. . ." Phương Tiểu Quyên điên cuồng rít gào.

Vừa lúc đó, một chất lỏng màu vàng nhạt mang theo mùi khai từ trên người heo rừng phun đi ra, văng vào đầy miệng đầy mặt của Phương Tiểu Quyên.

Mọi người: ". . ."

. . .

Mọi người đều rơi mất cằm. .

Vừa nãy bọn họ thật giống như nhìn thấy heo rừng tiểu vào trên mặt Phương Tiểu Quyên, bọn họ không phải đang nằm mơ chứ?

Phương Tiểu Quyên sắp điên rồi. .

Không, bà ta đã điên rồi. . .

Bà ta muốn rít gào, nhưng ngoác miệng ra thì nước tiểu liền điên cuồng tràn vào bên trong cổ họng bà ta.

A a a, chết người.

Còn không bằng heo rừng cứ ủi chết bà ta đi.

Vương Hâm Sinh khoan thai đến muộn.

Khi anh ta đến sân đập lúa thì đúng dịp thấy heo rừng đang tiểu vào trên mặt Phương Tiểu Quyên, anh ta rạn nứt tại chỗ.

Ngẩn ra, xoay người nôn khan.

Sau khi anh ta ngủ cùng với Phương Tiểu Quyên, mới từ trong miệng người khác biết được Phương Tiểu Quyên bị người nhà họ Lâm nhét phân gà vào miệng, lúc đó anh ta buồn nôn đến không chịu được.

Có điều ngủ cũng ngủ rồi, dù sao Phương Tiểu Quyên cũng là một mỹ nhân, anh ta suy nghĩ một hồi cũng không để chuyện này ở trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment