Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 601 - Chương 601. Chắc Chắn Có Điều Kỳ Quặc

Chương 601. Chắc chắn có điều kỳ quặc Chương 601. Chắc chắn có điều kỳ quặc

Ngày hôm qua thấy cô ấy khó chịu như vậy, hơn nữa cô ấy không còn người yêu, tâm trạng của cậu kích động lên, ngay lập tức hét lên với cô ấy “không có ai”, không biết lúc đó cô ấy có nghe được hay không?

Cậu muốn cô ấy nghe được, nhưng lại sợ hãi cô ấy nghe được, loại cảm giác thấp thỏm trong lòng này là lần đầu tiên cậu trải qua trong đời.

Kiều Đông Anh không chú ý tới sự khác thường của cậu: “Thằng nhóc em có lòng đấy, chị không có việc gì, ngày hôm qua cảm ơn em, hôm nay chị phải đi về, năm nay em phải tham gia thi đại học nhỉ, nghiêm túc nỗ lực có biết chưa?”

Không nên giống cô ấy chỉ thi đậu cao đẳng, nhưng mà thành tích của Thẩm Thiên Hữu từ trước đến nay rất tốt, chỉ cần lúc thi không phạm sai lầm nào, kiểu gì cũng sẽ tốt hơn cô ấy.

Nghĩ vậy, trong lòng cô ấy lại tự giễu một chút, cô ấy quả nhiên là kẻ vô dụng nhất.

Thẩm Thiên Hữu thấy cô ấy nhăn mày một chút, thò lại gần thấp giọng hỏi: “Chị Anh, ở trường học chị gặp phải chuyện gì có đúng không?”

Mặt cậu lập tức dí sát vào, làm Kiều Đông Anh hơi hoảng sợ.

Gương mặt trước mắt vẫn mang vẻ ngây ngô của thiếu niên như cũ, chỉ là đã bớt đi vẻ mập mạp, lột xác thành một khuôn mặt anh tuấn.

Bây giờ cô ấy mới phát hiện, thì ra Thẩm Thiên Hữu cũng đẹp đấy chứ.

Nhìn hơi lâu một chút, cô ấy mới phản ứng lại, vội vàng ho khan một tiếng nói: “Chị không có việc gì, chỉ là có vài người đột nhiên cắt đứt liên lạc với chị, chị có chút cảm khái, tâm trạng cũng bị ảnh hưởng.”

Thẩm Thiên Hữu chớp chớp cặp lông mi thật dài nói: “Nhưng mà chị Anh, cuộc sống vốn dĩ chính là người xa lạ tới tới lui lui bên người chúng ta, sự rời đi của bọn họ chứng minh họ không quan trọng.”

Quan trọng là những người vẫn luôn ở cạnh bên chị, ví dụ như cậu.

Chỉ là những lời sau này cậu không có dũng khí nói ra.

Kiều Đông Anh ngẩn ra một chút, cảm thấy lời cậu nói rất có đạo lý, nhưng mà cô ấy sẽ không thừa nhận điều này.

Cô ấy giơ tay xoa tóc của cậu thành ổ gà: “Em còn nhỏ, em không hiểu!”

Mày Thẩm Thiên Hữu nhăn thành nút ngay lập tức: “Chị Anh, em không nhỏ!”

Cậu cũng đã sắp 17 tuổi rồi!

Kiều Đông Anh cười ha ha: “Chỉ có trẻ con mới liên tục nói chính mình không nhỏ, người trưởng thành chân chính thì lại sẽ để ý chuyện người ta nói chính mình nhiều tuổi.”

Thẩm Thiên Hữu trừng mắt nhìn cô ấy, vẻ mặt bất mãn.

Kiều Đông Anh thấy cậu như thế này, cười càng thêm lớn tiếng.

Bởi vì ngày hôm sau vẫn có tiết, cho nên Kiều Đông Anh ăn cơm sáng xong là trở về thành phố.

Thẩm Thiên Hữu vẫn tiễn cô ấy đến nhà ga, lưu luyến không rời nói: “Chị Anh, nếu mà chị có chuyện gì không vui, lúc nào chị cũng có thể tới tìm em, còn nữa, nếu mà có người bắt nạt chị thì chị cũng phải nói cho em, em đánh nó hộ chị!”

Kiều Đông Anh giống như mùa đông được uống một ngụm canh nóng, ấm áp: “Chị biết rồi, em mau trở về đi thôi, học tập thật nghiêm túc có biết hay chưa?”

Thẩm Thiên Hữu nói: “Trừ học tập ra, chị không còn chuyện gì khác muốn nói với em hay sao?”

Kiều Đông Anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì…… đừng yêu sớm, muốn yêu đương thì chờ đến khi thi đậu đại học rồi yêu!”

Đầu quả tim Thẩm Thiên Hữu run lên, đôi mắt thẳng tắp nhìn cô ấy nói: “Em sẽ không học những người khác yêu sớm!” Trừ phi người kia là chị.

Đáng tiếc Kiều Đông Anh không phải con giun trong bụng cậu, không thể nghe được suy nghĩ chân thật trong lòng cậu.

Hơn nữa ô tô sắp chạy, cô ấy vội vàng vẫy tay với cậu, sau đó dứt khoát xoay người đi.

Thẩm Thiên Hữu đứng yên tại chỗ, nhìn cô ấy lên xe, lại nhìn xe rời đi.

Cho đến khi ô tô hoàn toàn biến mất, lúc này cậu mới xoay người chậm rãi đi về phía nhà mình.

Kiều Đông Anh đã đi, Lâm Tuệ nghĩ tới nghĩ lui, làm như thế nào vẫn cảm thấy không quá yên tâm.

Sau khi bà thương lượng với Kiều Chấn Quân, bà gọi cho cha mẹ chồng đang ở thủ đô.

——

Vương Tiên Tiên dây dưa với cậu của cô ta cả cái cuối tuần, làm nũng chơi xấu cái gì cũng dùng, nhưng mà đối phương vẫn không chịu đồng ý.

Cô ta tức giận chạy về trường học, càng thêm không vừa mắt Đại Kiều.

Nhưng mà lòng nghi ngờ bên trong cô ta cũng càng thêm dày đặc.

Ngày hôm đó Đại Kiều ngồi xe hơi của ai?

Vì sao cậu của cô ta khuyên cô ta không nên đối nghịch với Đại Kiều, còn lời nói của cậu cô ta hôm đó nữa, rõ ràng là quen biết đối phương, sau đó lại sửa miệng nói không quen biết!

Chuyện này chắc chắn có điều kỳ quặc!

Cô ta chuẩn bị theo dõi quan sát Đại Kiều chặt chẽ, tốt nhất đừng để cô ta bắt được nhược điểm, nếu không, hừ!

Bình Luận (0)
Comment