Sau khi Đại Kiều về trường học đã phát hiện Vương Tiên Tiên đột nhiên không âm dương quái khí với cô nữa, cô cảm thấy rất kỳ lạ.
Thái Như Nam cũng phát hiện, còn lặng lẽ nói với cô: “Tớ cảm thấy cô bạn nhỏ Vương Tiên Tiên kia chắc chắn đang bày trò gì đó, cậu phải đề phòng cô ta một chút!”
Đại Kiều tuy rằng cảm thấy chính mình cũng không có chuyện gì đáng giá để bị theo dõi, nhưng mà cô vẫn rất nghiêm túc cảm ơn Thái Như Nam.
Qua hai ngày, Vương Tiên Tiên quả nhiên đã lộ ra dấu vết.
Lúc Đại Kiều ở ký túc xá thường xuyên cảm thấy có người đang theo dõi chính mình, nhưng khi cô quay đầu thì sẽ bắt gặp Vương Tiên Tiên nhanh chóng quay đầu ra chỗ khác, giả bộ như đang nhìn thứ khác, như vậy rất là lén lút.
Chỉ là đối phương cũng không có làm ra chuyện quá đáng gì, cho nên cho dù trong lòng cô có chút không thoải mái, nhưng vẫn không ngả bài với đối phương.
Tiếp sau đó, động tác nhỏ của Vương Tiên Tiên ngày càng nhiều.
Thường thường cô ta sẽ giả bộ vô tình mà hỏi thăm chuyện của cô, chỉ là kỹ xảo và thủ đoạn của cô ta đều rất vụng, Đại Kiều liếc mắt một cái là nhìn ra được, trong lòng rất cạn lời.
Thí dụ như Vương Tiên Tiên hỏi cô cuối tuần trước về nhà bằng cách nào, hình như cô ta thấy cô ngồi lên một chiếc xe hơi.
Đại Kiều không có trả lời câu hỏi của cô ta, chỉ nhàn nhạt nói một câu không liên quan đến cô, làm đối phương tức giận đến nỗi thiếu chút nữa là nổ tung tại chỗ.
Cô vẫn luôn không muốn khoe giàu ở trường học, cho nên bất kể là chuyện cô có nhà hay là chuyện nhà họ Hoắc rất có tiền, cô đều sẽ không chủ động nói với người khác.
Trước khi cải cách, nhà quá giàu có sẽ phải bị xử lí công khai, tuy rằng hiện tại hoàn cảnh đã tốt hơn rất nhiều, nhưng ai biết ngày nào đó tình cảnh có trở về như trước kia hay không chứ?
Vương Tiên Tiên thấy Đại Kiều không nói, trong lòng càng thêm nhận định lòng cô có quỷ!
Sau khi tân sinh viên hoàn toàn làm quen với chương trình học ở trường, hội học sinh hội bắt đầu tuyển thành viên mới.
Đại Kiều không có hứng thú với việc vào hội học sinh.
Vốn là cô cũng không muốn báo danh vào ngành kinh tế tài chính, nguyện vọng chân chính của cô là ngành thiết kế, chỉ tiếc hiện tại trong nước vẫn chưa có ngành này.
Thái Như Nam lại nóng lòng muốn thử, còn xúi giục Đại Kiều cùng đi báo danh: “Đại Kiều, tớ đã hỏi thăm rồi, tích cực tham gia hội học sinh tuy rằng không thể tăng điểm thành phần, nhưng hội học sinh có thể rèn luyện năng lực xử sự của chúng ta, lại còn có thể làm quen với rất nhiều người, tớ và cậu cùng đi đi!”
Đại Kiều ngừng đọc sách, ngẩng đầu lên, thanh âm mềm mại nói: “Mình cậu đi đi, tớ không có hứng thú với những chuyện này.”
Thái Như Nam thấy cô thật sự không có hứng thú, đành phải thôi: “Vậy được rồi, tớ đi báo danh một mình đây! Nhưng mà tớ thấy cậu cả ngày chỉ có đọc sách, cậu đang đọc sách chuyên ngành ư?”
Nói xong cô ấy tò mò mà thò lại gần.
Đại Kiều quay bìa sách lại cho cô xem, chỉ thấy trên bìa sách viết một hàng chữ ——《 Kỹ thuật nuôi heo thực dụng 》.
Khóe miệng Thái Như Nam run rẩy: “Sao cậu loại đọc loại sách này? Sách này có trợ giúp gì cho chuyên ngành của cậu sao?”
Đại Kiều lắc đầu: “Không có giúp ích gì, tớ chỉ tùy tiện tìm một quyển sách để giết thời gian thôi.”
Thái Như Nam: “……”
Sở thích của nữ thần quả nhiên rất không giống người thường!
Người bình thường đọc sách để giết thời gian, đều sẽ tìm vài quyển nổi tiếng để đọc, mà cô lại đọc kỹ thuật nuôi heo!
Mấy người khác trong ký túc xá cũng đang thương lượng chuyện xin vào hội học sinh mỗi ngày.
Chẳng qua vào niên đại này, hội học sinh cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có thể vào, điều kiện xét tuyển vô cùng nghiêm khắc, trong đó yêu cầu thứ nhất chính là cần có thành tích ưu tú.
Cho nên sau đợt xét tuyển đầu tiên, cuối cùng chỉ có hai người Vương Tiên Tiên và Thái Như Nam thành công tham gia vào hội học sinh.
Vương Tiên Tiên bằng vào vẻ ngoài xinh đẹp và tiếng phổ thông chuẩn, tham gia vào ban lễ nghi của trường, Thái Như Nam thì lại là bằng tài năng viết chữ bút lông để tham gia vào ban tuyên truyền.
Hai người Tống Ngọc Liên và Trần Tiểu Lan thấy Thái Như Nam vậy mà lại được chọn, tức giận đến mặt tái mét.
Thái Như Nam thấy bộ dạng tức giận của các cô, vui vẻ đến mức ăn thêm hai chén cơm, quan hệ giữa ba người càng thêm căng thẳng.
Từ khi Vương Tiên Tiên được vào hội học sinh, mỗi ngày trang điểm càng thêm hoa hòe lộng lẫy.
Có một hôm cô ta trở về từ hội học sinh, mặt đỏ hồng: “Trời ạ, hôm nay hội học sinh họp ở thư viện trường, không ngờ hội phó hội học sinh đẹp trai đến như vậy.”