Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 611 - Chương 611. Khiếp Sợ

Chương 611. Khiếp sợ Chương 611. Khiếp sợ

Những chữ này giống như tiếng vọng phát lại ở trong đầu Vương Tiên Tiên, lại giống như một thiên lôi từ trên trời giáng xuống, nổ cả người cô ta tới mức nổ tung giấc mộng.

Anh Hoắc có người yêu?

Đây là chuyện khi nào, rõ ràng cô ta từng hỏi người của hội học sinh, tất cả mọi người nói anh không có người yêu!

Ngay sau đó, phía sau cô ta truyền đến một giọng nói mềm mại: "Anh Hoắc Trì."

Giọng nói này khiến cả người cô ta run lên, giật mình phục hồi lại tinh thần từ trong ngơ ngác.

Cô ta mạnh mẽ quay đầu lại, liền nhìn thấy Đại Kiều mặc một chiếc váy màu trắng đi tới từ cửa ký túc xá.

Vẻ lạnh lùng vừa rồi trên mặt Hoắc Trì lập tức nâng lên nụ cười sáng lạn, sau đó bước chân dài đi về phía cô.

Vương Tiên Tiên: !!!

Cho nên người yêu của anh là Đại Kiều?

Bạn cùng ký túc xá của cô ta!!!

Hoắc Trì đi về phía Đại Kiều, đánh giá cô một cái: "Hôm nay em thật xinh đẹp!"

Lúc trước anh ngại nói những lời buồn nôn, nhưng lần trước bị Tiểu Đông Vân kích thích một chút, anh cảm thấy nếu anh không cố gắng, anh sẽ bị mấy em trai em gái của Đại Kiều áp chế mất.

Kỳ thật nói lời buồn nôn, lần đầu tiên là khó khăn nhất, nhưng một khi nói ra miệng, thật giống như hòm Pandora bị mở ra, rốt cuộc không ngăn được.

Hiện giờ da mặt của Hoắc Trì phải dày hơn trước, các loại lời nói khen ngợi buồn nôn tuy rằng không phải hạ bút thành văn, nhưng vô cùng thuận buồm xuôi gió.

Đại Kiều mím môi cười, khóe miệng hiện lên lúm đồng tiền nhợt nhạt: "Cám ơn anh Hoắc Trì, nhưng mà chiếc váy này còn là anh Hoắc Trì tặng em, cái này có tính là bà Vương bán dưa không?"

Hoắc Trì lắc đầu: "Không tính, cái này cũng phải là người có bộ dạng đẹp mới được, nếu đổi một người dựa vẹo táo nứt, cho dù cho cô ta mặc hoàng bào cũng vô dụng!"

Khi nói đến dựa vẹo táo nứt, ánh mắt Hoắc Trì nhìn lướt qua Vương Tiên Tiên đi tới, ý tứ không cần nói cũng biết.

Vương · dưa vẹo táo nứt · Tiên Tiên: "…"

Đại Kiều có ấn tượng vô cùng không tốt đối với Vương Tiên Tiên người này, cho dù cô ta đi tới, cô cũng không tính nói chuyện với cô ta, nói chuyện hai người với Hoắc Trì xong liền chuẩn bị chạy lấy người.

Vương Tiên Tiên nhanh chóng ngăn cô lại nói: "Đại Kiều, anh Hoắc là người yêu cô? Việc này sao tôi không biết?"

Đại Kiều ngăn tay cô ta nói: "Anh Hoắc trì quả thật là người yêu của tôi, chẳng qua từ trước đến nay chúng ta không quen, tôi không cảm thấy tôi cần nói với cô!"

Nói xong, cô liền xoay người tời đi cùng Hoắc Trì.

Từ đầu đến cuối Hoắc Trì cũng không liếc nhìn cô ta thêm một cái.

Vương Tiên Tiên: Tình cảm lưu luyến của cô ta còn chưa bắt đầu đã chết non như vậy, tan nát cõi lòng.

Cô ta thấy hai người bọn họ đi xa, tuấn nam mỹ nữ, dù chỉ đơn giản nhìn tấm lưng đó cũng xứng đôi đến mức khiến ánh mắt cô ta đỏ bừng!

Hoắc Trì dẫn Đại Kiều đi ra ngoài bên ngoài ăn cơm.

Cơm nước xong xuôi đang chuẩn bị quay về trường học, bầu trời lại đột nhiên bắt đầu rơi cơn mưa nhỏ.

Nơi ăn cơm cách trường học không xa, hơn nữa hạt mưa không lớn, Đại Kiều vốn cảm thấy chạy về vốn không phải vấn đề, cũng không nghĩ tới Hoắc Trì không cho.

Hoắc Trì bảo cô ở trong quán chờ anh, còn nói với cô: "Anh đến cửa hàng bên kia mua dù, tránh cho mưa dội em, em đáng yêu như vậy, lỡ như bị mưa dội sẽ nảy mầm mất."

Đại Kiều bất ngờ không kịp phòng bị đút một miệng đường: Anh Hoắc Trì thật biết nói chuyện!

Vương Tiên Tiên thất hồn lạc phách trở lại ký túc xá, đặt mông ngồi ở trên ghế, "Oa" một tiếng liền khóc ra.

Mấy người khác ở ký túc xá bị hoảng sợ, Tống Ngọc Liên còn thiếu chút nữa đã rơi xuống từ thang dây.

Trần Tiểu Lan bỏ lại sách vở, lập tức chạy tới quan tâm nói: "Tiên Tiên, cậu làm sao vậy? Ai bắt nạt cậu?"

Thái Như Nam không đi qua, nhưng cũng dựng lỗ tai.

Vương Tiên Tiên khóc đến một trận nước mắt một trận nước mũi: "Đàn anh Hoắc nói anh ấy… Có người yêu rồi… Hu hu…"

Trần Tiểu Lan và Tống Ngọc Liên nghe nói như thế đều giật mình: "Trước kia không phải cậu nói Đàn anh Hoắc không có người yêu sao?"

Vương Tiên Tiên hu hu nói: "Lúc trước không có… Nhưng vừa rồi tớ thấy anh ấy với Đại Kiều… Cùng một chỗ, anh ấy còn nói Đại Kiều chính là… Người yêu của anh ấy… Hu hu…"

Vì sao cứ là Đại Kiều?

Nếu đổi thành những người khác, trong lòng cô ta có lẽ còn dễ chịu một chút, nhưng cố tình là Đại Kiều!

Bộ dạng của Đại Kiều đẹp hơn cô ta, thành tích tốt hơn cô ta, được bạn học hoan nghênh hơn cô ta.

Cậu cô ta còn kêu mình đừng đối nghịch với cô, hiện giờ ngay cả Đàn anh Hoắc cũng bị cô câu đi rồi!

Hu hu, cô ta không phục!

Nghe thấy lời nói của Vương Tiên Tiên, ba người trong ký túc xá chấn kinh rồi!

"Cậu nói cái gì? Đại Kiều có người yêu rồi?"

"Mà còn là Đàn anh Hoắc?"

Vẻ mặt Thái Như Nam lúc này cũng khiếp sợ, bởi vì lúc trước cô ấy chưa từng nghe Đại Kiều nói qua.

Bình Luận (0)
Comment