Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 62 - Chương 62. Kẻ Không Đáng Tin Cậy

Chương 62. Kẻ không đáng tin cậy Chương 62. Kẻ không đáng tin cậy

Kiều Tú Chi chính là không thiếu sức lực, bà nhanh chóng cắt miếng thịt heo dày thành từng khối lập phương, đốt nóng lò, cho dầu vào, sau khi dầu nóng lại thả mỡ heo vào, chờ sau khi heo ra mỡ, thì vụn thịt heo cũng đã có.

Vụn mỡ heo có vị giòn xốp, cắn vào một cái kêu lên tiếng "rộp rộp", vừa vui vẻ vừa ăn ngon, những đứa nhỏ trong thôn không có đứa nào không thích ăn tóp mỡ cả.

Mà đây là lần đầu tiên Đại Kiều ăn thử tóp mỡ.

Trước kia cô từng thấy Tiểu Kiều ăn rồi, mùi vị kia mỗi lần như vậy đều kích thích cơn thèm của cô, bây giờ được ăn rồi, quả nhiên ăn ngon y như tưởng tượng của cô vậy!

Tuy tóp mỡ ăn ngon, nhưng Tiết Xuyên sợ cô ăn nhiều khó tiêu hóa, nên chỉ cho cô ăn vài miếng là dẫn cô đi ra.

Tiết Xuyên đưa cô về tới trong phòng, lấy ra một cái áo bông nhỏ vẫn chưa hoàn thành.

Đại Kiều nhìn thấy áo bông nhỏ, đôi mắt lóe sáng như sao trời.

Cô chưa từng quên trước đó nội có nói là sẽ làm cho cô một cái áo bông, nhìn cái áo bông nhỏ này chắc là làm cho cô nhỉ?

Cái áo này đẹp hơn món trước kia rất nhiều, màu đỏ tươi, càng quan trọng hơn chính là bên trên có thêu một con thỏ nhỏ màu trắng, vô cùng sống động, nhìn giống như thật vậy.

Cô chọc chọc tay nhỏ, ngại ngùng hỏi: "Ông à, cái áo bông này là làm... Cho ai vậy ạ?"

Tiết Xuyên vuốt cái đầu nhỏ của cô: "Làm cho con, lần trước món kia là bà nội làm cho con, cái này ông làm cho con, lần trước thân thể của ông không tốt, cho nên chỉ may cho cháu mấy đóa hoa lê, lần này định theo cho cháu vài con vật nhỏ, ngoại trừ thỏ nhỏ thì cháu còn muốn thêu cái gì không?"

Đại Kiều kinh ngạc!

Lần trước, hoa lê thêu vô cùng đẹp, cô còn tưởng là nội thêu, không ngờ là ông thêu cho cô!

Việc máy vá trong từng nhà đều là phụ nữ may, sao ông của cô cũng may mà còn thêu được cả hoa và động vật nhỏ đẹp tới vậy nhỉ?

Thật sự quá thần kỳ rồi!

Tiết Xuyên nhìn cái miệng nhỏ của viên tròn mở thật lớn thì cười nói: "Việc thêu thùa này của ông cũng là học được từ bà cố của con đấy."

Bà cố đây không phải là chỉ mẹ của Kiều Tú Chi mà là mẹ của ông ấy.

Nhà ông ấy đã tám đời đều là địa chủ, mẹ của ông là cô chủ nhà giàu, có một tay thêu thùa rất tốt, sau này gia đình suy sụp, mẹ ông dựa vào cách thêu thùa này để trả nợ trong nhà, cũng nuôi sống hai mẹ con hai người bọn họ.

Mẹ ông đã từng muốn truyền tay nghề này cho con gái, tiếc là bà chỉ sinh một người con trai là ông ấy, tay nghề thêu thùa này chỉ có thể truyền cho ông ấy.

Chỉ là việc thêu thùa truyền đi thì khá khó nghe, cho nên trong nhà này cũng chỉ có mình Kiều Tú Chi biết ông ấy thêu thùa.

Đại Kiều nằm lên trên bàn, đôi mắt đen sáng ngời, dáng vẻ trông rất sùng bài: "Vậy bà cố có phải rất lợi hại không ạ?"

Tiết Xuyên gật đầu: "Rất lợi hại đó, Đại Kiều có muốn lợi hại giống bà cố không?"

Đại Kiều duỗi những ngón tay ngắn nhỏ của mình ra, hơi ngại ngùng nói: "Cháu có thể chứ ạ?"

Tiết Xuyên nhìn thoáng qua tay nhỏ ngắn của cô, cười nói: "Dĩ nhiên có thể, chỉ cần cháu muốn học, ông sẽ chỉ cho cháu, cho nên cháu có muốn học không?"

Đại Kiều gật đầu như gà con mổ thóc, liên tiếp lắc lư cái đầu nhỏ: "Muốn! Cháu muốn học!"

"Được, vậy nội sẽ dạy cho cháu!"

"Ông ơi, nơi này này, nơi này này, cháu muốn thêu Ục Ục."

Ục Ục chính là gà mái, việc này Tiết Xuyên cũng biết.

Ông cười gật đầu: "Được, ông thêu Ục Ục cho cháu nha."

Lúc Kiều Tú Chi đi vào, đã thấy cảnh tượng là hai ông cháu, một lớn một nhỏ chụm đầu vào nhau, đang trò chuyện về việc thêu gà mái.

Khóe miệng của bà chậm rãi cong lên.

Tới lúc chạng vạng tối, rốt cuộc Lão Ngũ là Kiều Chấn Dân cũng dẫn theo cả nhà lớn nhỏ, cộng thêm ba đứa con của Kiều Chấn Quốc trở về.

"Cha, mẹ ơi, con về rồi!" Kiều Chấn Dân còn chưa tới cửa mà đã nghe tiếng truyền tới.

Vạn Xuân Cúc nhảy dựng từ ghế lên nói: "Ôi, rốt cuộc con trai bảo bối của tôi về rồi này!"

Kiều Tú Chi bị bà ta làm cho giật mình, vợ thằng cả lại làm chuyện gì nữa đây?

Vạn Xuân Cúc kích động như vậy là có nguyên nhân.

Ngoài thật sự nhớ con trai ra thì còn một nguyên nhân quan trọng khác, đó chính là do bà ý thức được con trai bà ta là bùa hộ mệnh của mình.

Từ sau ngày tận mắt chứng kiến mẹ chồng đấm chết lợn rừng, hai ngày nay, đêm nào bà ta cũng mơ thấy bản thân biến thành lợn rừng, sau đó bị mẹ chồng đánh nát đầu heo đó!

Bà ta quá khó khăn mà!

Cho nên hai ngày nay mỗi giờ mỗi khắc bà ta luôn trông mong con trai cưng về, một khi có xảy ra chuyện, con trai bà có thể cầu tình thay bà ta, về phần ông chồng của bà, ha ha, người đó là kẻ không đáng tin cậy!

Bình Luận (0)
Comment