Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 627 - Chương 627. Trừng Trị Lão Yêu Bà 3

Chương 627. Trừng trị lão yêu bà 3 Chương 627. Trừng trị lão yêu bà 3

Hai người bọn họ ngồi ở trên xe lửa chưa tới một ngày, thì bên Đại Kiều đã bắt đầu hành động.

Trước đây, Đại Kiều có nghe chị họ cô nói, mẹ La rất sợ ếch.

Nghe nói là lúc còn bé, có một lần bà ta đi ngang qua ruộng, do bước hụt một bước nên bà ta đã bị té xuống ruộng, lại vô tình đè trúng lên con ếch.

Cái con ếch bị bà ta đè lên văng hết máu thịt, khiến bà ta bị dọa sợ gần chết, bà ta hoảng hốt bò dậy, lại không ngờ lại bị trượt chân một cái nữa, lần này là ngã xuống đống phân chó.

Lần này cú ngã còn nghiêm trọng hơn lần trước, nó khiến bà ta bị gãy chân, lúc ấy xung quanh cũng chẳng có ai, mà bà ta lại không thể bò dậy nổi, nên chỉ có thể cứ như vậy mà nằm ở trong ruộng.

Mùa vụ khi ấy có rất nhiều ếch, có một vài con ếch có gan lớn, nhảy tới cạnh bà ta, bà ta vì sợ mà hét lên chói tai, ngay lúc bà ta đang hét lên thì có một con ếch bị giật mình, nhảy một cái vào trong miệng của bà ta!

Lúc ấy, bà ta bị dọa sợ đến mức ngất xỉu, sau đó thì bà ta được người ta cứu lên, mặc dù chân đã lành nhưng sự kiện đó đã để cái bóng rất lớn về con ếch.

Vì vậy đạo cụ mà lần này Đại Kiều muốn dùng chính là con ếch.

Bà ta sợ con ếch đúng không, vậy thì cô phải để bà ta ở một nơi có đầy con ếch!

Nhờ có sự giúp đỡ của Hoắc Trì, bọn họ nhanh chóng tìm được một nhà nuôi con ếch.

Sau đó, vào một buổi tối đầy gió, bọn họ đến nhà tìm mẹ La.

Bởi vì cô có chìa khóa do chị họ đưa, nên lúc bọn họ đi vào, hoàn toàn không làm kinh động đến mẹ La.

Điều khiến Đại Kiều tức giận chính là đã qua hai ngày kể từ khi chị họ cô xảy ra chuyện, nhưng mẹ La lại không hề đến thăm chị họ cô dù chỉ là một lần, ngược lại bà ta còn ăn uống no say, cũng chẳng hề cảm thấy áy náy một chút nào cả!

Đại Kiều vốn dĩ cảm thấy cách của cô sẽ làm tổn thương người khác, thế nên cô đã do dự không biết có nên làm như vậy hay không, nhưng khi nhìn thấy mẹ La đang ngủ, còn ngáy khò khò vang trời, thì cô lại cảm thấy sự do dự của cô trước đó đúng là rất nực cười!

Cô đi lên phía trước, sau đó cô cố ý đánh thức mẹ La.

Mẹ La ngủ đang chìm vào giấc ngủ sau, lúc bị người khác đánh thức thì bà ta rất là khó chịu, bà ta vốn định mở miệng chửi xối xả, nhưng rất nhanh bà ta đã nhớ ra rằng hiện tại chỉ có một mình bà ở trong nhà.

Đã trễ thế này rồi, còn có ai ở trong nhà chứ!

Ở trong căn phòng tối đen như mực, Đại Kiều nở một nụ cười lộ ra hàm răng trắng với bà ta, sau đó, trước khi bà ta kịp hét lên thì cô đã đánh ngất bà ta!

Sau khi đã đánh ngất bà ta, Hoắc Trì đi tới và nói: “Để anh tới cõng bà ta ra ngoài.”

Đại Kiều lắc đầu một cái: “Không cần đâu, em có đủ sức mà!”

Mặc dù mẹ La vừa già vừa xấu xí, nhưng cô không muốn anh Hoắc Trì cõng những người phụ nữ khác!

Nói xong, cô nhấc mẹ La lên trên vai, rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Hoắc Trì đi theo sau lưng: “...”

Cái chua khi thích một nữ lực sĩ không phải là cái mà người đàn ông nào cũng có thể hiểu.

Bởi vì đám người Kiều Đông Hà sống ở một tiểu khu cũng đã rất cũ, hơn nữa điều kiện nhà ở cũng đều giống nhau, nên dĩ nhiên là sẽ không có bảo vệ nào cả.

Vì vậy nên Đại Kiều và Hoắc Trì đã trộm người ra khỏi đại viện một cách rất thuận lợi, sau đó cô quăng người lên xe con, rồi lái xe đi.

Dẫu sao thì chuyện này cũng không phải là chuyện nên để lộ ra ngoài, nên Hoắc Trì cũng không gọi tài xế tới, mà là anh tự mình lái xe.

Đại Kiều thấy Hoắc Trì lái xe một cách rất thành thạo, thì cảm thấy ngưỡng mộ, cô hỏi: “Anh Hoắc Trì, anh học lái xe từ khi nào thế, sao em lại không biết?”

Bình thường, khi bọn họ cùng nhau đi ra ngoài đều có tài xế lái xe tới chở bọn họ, thế nên cô vẫn luôn cho là anh không biết lái xe giống như cô vậy.

Mắt của Hoắc Trì nhìn chằm chằm con đường ở phía trước, anh nói: “Anh học được từ mấy năm trước rồi, chẳng qua là lúc đó còn nhỏ tuổi quá nên không thể đi ra đường, vậy nên anh mới không nói với em.”

Còn sau này, khi Đại Kiều đã thi lên đại học, vì phần lớn thời gian đều cần tài xế lái xe chở về, nên anh đã không nói muốn tự mình lái xe.

Chủ yếu là anh thích ngồi chung với cô ở ghế sau, như vậy không chỉ có thể tiếp xúc gần với cô, mà anh còn có thể để cô đút đồ ăn vặt.

Anh thích nhìn cái miệng nhỏ nhắn của cô ăn đồ ăn, khiến anh nghĩ đến động vật nhỏ có nhiều lông, trông vô cùng đáng yêu.

Chỉ là, anh sẽ không nói cho cô nghe những lời này đâu.

“Thế nào, em muốn học không?”

Bình Luận (0)
Comment