Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 659 - Chương 659. Cảm Động

Chương 659. Cảm động Chương 659. Cảm động

Lúc này Kiều Chấn Quốc đang khoe với Cô Cô còn có Thí Thí: "Thực nguy hiểm, thiếu chút nữa tao sẽ bị mẹ mình đánh chết rồi, cũng may đầu óc tao nhanh nhạy, quăng nồi cho vợ tao, tụi bây nói xem tao có phải rất thông minh hay không?"

Kiều An Kiệt: "…"

Tiểu Đông Vân: "…"

Bọn họ vốn định lại đây điều tra chân tướng, không nghĩ tới vừa đi qua chợt nghe thấy lời này, nhất thời càng hết chỗ nói.

Nhất là Tiểu Đông Vân, ngay sau đó liền xù lông: "Cha, sao cha có thể làm như vậy? Bản thân làm sai không thừa nhận thì thôi đi, còn muốn đổ sai lầm lên người mẹ, cha thật sự quá xấu rồi, con đây phải đi nói cho bà nội!"

Kiều Chấn Quốc bị dọa đến nhảy dựng ngay tại chỗ: "… Đừng đừng đừng đi, Tiểu Đông Vân, cha biết sai rồi, con ngàn vạn lần không thể nói cho bà nội con!"

Tiểu Đông Vân banh khuôn mặt đen thui nói: "Con có thể tạm thời không đi nói với bà nội, nhưng con muốn xem kế tiếp cha làm thế nào!!"

Kiều Chấn Quốc gãi gãi da đầu bị hói nói: "Cha… Vậy phải đi thú nhận sai lầm, sau đó giải thích với mẹ con?"

Tiểu Đông Vân gật đầu: "Có thể! Nhưng cha à cha cũng không thể chơi quỷ kế nữa, con sẽ ở sau lưng nhìn chằm chằm cha!"

Kiều Chấn Quốc đành phải gãi đầu trọc rời đi.

Lúc này Vạn Xuân Cúc đã bước vào phòng sách, khi đang muốn chuẩn bị vào bên thẳng thắn sẽ được khoan hồng, Kiều Chấn Quốc thở hổn hển chạy ào ào lên.

"Vợ, em đừng đi vào!" Kiều Chấn Quốc giữ chặt bà ta nói, "Chiếc ghế mây đó… Nhưng không phải em ngồi hư, trước đó anh cũng ngồi, có thể là anh ngồi hư, cho nên em đừng đi vào, anh vào giải thích với mẹ, nói là anh ngồi hư!"

Vạn Xuân Cúc nghe vậy, vẻ mặt khiếp sợ nhìn chồng bà ta: "Chấn Quốc, đầu anh vừa mới bị cửa kẹp hả?"

Nếu không sao sẽ giúp bà ta?

Kiều Chấn Quốc hại vợ hại cả một đời, không nghĩ tới lần này hãm hại đến trên người mình: "Vậy em có muốn anh giúp em đi vào nói không?"

"Muốn, đương nhiên muốn rồi, có lợi ích không chiếm là đồ khốn!" Vạn Xuân Cúc vội vàng gật đầu nói, "Chấn Quốc, anh vào đi!"

Kiều Chấn Quốc nghe vậy cũng không nhìn bà ta, ngược lại ngẩng đầu nhìn về vách tường cách đó không xa, nơi đó lộ ra một cái đầu nhỏ, lắc đầu với ông ta, tỏ vẻ còn không vừa lòng đối với cách làm của ông ta.

Kiều Chấn Quốc lại gãi da đầu bị hói nói: "Vợ, hai ngày nữa anh mua đồ tặng em."

Vạn Xuân Cúc lại chấn kinh rồi, còn nâng tay đi sờ cái trán của ông ta: "Không phát sốt, Chấn Quốc, anh đừng làm em sợ, anh sẽ không có bệnh nan y gì chứ?"

Nhiều năm như vậy, Kiều Chấn Quốc rốt cục bị vợ ông ta làm nghẹn một lần: "… Vợ, anh không sao, anh chỉ nghĩ chúng ta kết hôn nhiều năm như vậy, anh nên tặng quà cho em."

Vạn Xuân Cúc cảm động!

Vạn Xuân Cúc đỏ hốc mắt!

Bà ta bẹp miệng nói: "Chấn Quốc, anh đối với em thật sự quá tốt! Em quyết định, kiếp sau em vẫn muốn làm vợ anh!"

Kiều Chấn Quốc: "…"

Cho nên nói, kiếp sau ông ta còn phải cưới một người vợ một lần ăn ba mươi miếng sủi cảo hả??

Ông ta có thể không cần không??

Kiếp sau ông ta phải cưới một người vợ một bữa ăn ba miếng sủi cảo thôi chứ ba mươi miếng nuôi quá áp lực!

Chờ Kiều Chấn Quốc vào bên trong thẳng thắn với mẹ ông ta, lại được cho biết, cái ghế mây đó vốn đã bị hư rồi, trong lòng ông ta bỗng chốc hoàn toàn lạnh lẽo.

Hại vợ không thành, ngược lại hại mình vào tròng!

Đầu trọc này của ông ta cũng vô dụng, tuyệt đối không thông minh!

——

Tới giữa trưa, mọi người của nhà họ Hoắc và nhà họ Mao lại đây.

Đái Thục Phương nhìn thấy Đại Kiều, ánh mắt giống như nhìn con dâu của mình, trong lòng vô cùng hài lòng.

Chị cả nhà họ Mao mấy năm trước còn muốn để con trai cạnh tranh với Hoắc Trì thử, nhưng nhà họ Hoắc thật sự rất liều mạng, hàng năm tết đến còn cố ý chạy thật xa tới nhà họ Kiều, thật sự liều mạng hơn bọn họ, đành phải buông tha.

Đái Thục Phương tặng Đại Kiều một bộ trang sức, trang sức đó vừa nhìn đã biết là giá cả xa xỉ.

Đại Kiều cảm thấy món quà này rất trân quý, cô ngại nhận lấy, nhưng Đái Thục Phương nói cái gì cũng muốn cô nhận lấy, nếu không bà sẽ giận.

Những năm gần đây, cách mấy tháng Đại Kiều sẽ tặng cho nhà bọn họ mấy viên thuốc, tuy rằng viên thuốc đó không biết làm thành từ cái gì, nhưng sau khi dùng, một nhà ba người bọn họ chưa bao giờ mắc bệnh.

Nhất là bà, khi đó trở về từ nông thôn, bà chẳng qua mới ba mươi tuổi, tóc lại trắng hơn phân nửa, nhưng từ khi dùng hoa hồng khô còn có thuốc mà Đại Kiều đưa, bà càng ngày càng trẻ lên!

Đại Kiều đưa đồ cho nhà bọn họ, dùng lời của cha chồng bà mà nói, chính là có tiền cũng không mua được, cho nên bà chẳng qua là tặng cô một bộ trang sức, không đáng kể chút nào!

Hơn nữa, cho dù Đại Kiều không tặng mấy thứ đó cho nhà bọn họ, bà cũng nguyện ý tặng trang sức cho cô!

Bình Luận (0)
Comment