Đái Thục Phương nghe vậy, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nếu như con trai không muốn bà sinh, bà nhất định sẽ quan tâm tâm tình của anh.
Trước đó khi ở bệnh viện, trong lòng bà vẫn còn có chút mờ mịt, nhưng một đường quay về, bà đột nhiên kiên định, bà muốn sinh ra đứa bé này.
Bà biết tuổi mình không còn trẻ, nếu như muốn sinh đứa bé này, quá trình sẽ rất khổ cực, nhưng bà không muốn từ bỏ như thế.
Trẻ con đã đến rồi, vậy thì là duyên phận của trẻ con và bọn họ, hơn nữa lúc còn trẻ bà đã bắt đầu nghĩ muốn sinh một bé gái, nếu có thể giúp bà toại nguyện, cực khổ cũng đáng giá.
Liền như vậy, sau khi trải qua thương lượng, Đái Thục Phương quyết định sinh đứa bé này ra
Chung Khang Đức một bên lo lắng thân thể của bà, một bên như điên cuồng mua các loại đồ vật cần thiết cho trẻ con, rất nhanh đã nhồi đầy một phòng, để Đái Thục Phương nhìn dở khóc dở cười.
Hoắc Hoa Thanh đối với chuyện con dâu mang thai lần thứ hai không có ý kiến gì, trong nhà lạnh lẽo, nhiều đứa bé cũng tốt.
Cho tới sau khi nhà họ Kiều biết tin này, sau khi run lên sững sờ thì đều tỏ vẻ chúc mừng.
——
Tiết An Húc làm diễn viên chính trong phim truyền hình [ Tiểu Thạch Đầu về nhà ký ] phát sóng vào nghỉ hè phá tỉ lệ người xem, rất nhiều đài truyền hình dồn dập mua bản quyền phát sóng của công ty Hải Thăng, khiến bộ phim càng ngày càng nổi tiếng khắp các ngóc ngách trên tổ quốc.
Rất nhiều người lấy nhũ danh cho con của chính mình, cũng gọi là Tiểu Thạch Đầu, các nơi trong toàn quốc đột nhiên có thêm thật nhiều trẻ con gọi là Tiểu Thạch Đầu.
Công ty điện ảnh Hải Thăng muốn tận dụng mọi thời cơ, bắt đầu bắt tay vào làm bộ thứ hai.
Tiết An Húc dựa vào làm diễn viên chính, thu vào ba ngàn đồng, Tiểu Đông Vân bởi vì thu đĩa nhạc cho nên kiếm được 3,500 đồng, so với Tiết An Húc còn nhiều hơn năm trăm.
Vạn Xuân Cúc bởi vậy đắc ý cô cùng: "Ôi, có mấy người mỗi ngày phải đi đóng phim, mệt đến vành mắt thâm đen, nhưng lại kiếm ít tiền, Tiểu Vân Vân nhà ta thì không giống, chỉ tùy tiện mở miệng liền có thể kiếm bộn lượng lớn tiền."
Lâm Tuệ và Kiều Chấn Dân nghe bà ta nói xong, căn bản không muốn để ý đến bà ta, chỉ là an ủi trẻ con, không phải tất cả mọi chuyện đều dùng tiền tài để suy xét, được trả công cũng là một loại vui sướng.
Tiết An Húc đối với chuyện này không thèm để ý, nhưng Tiểu Đông Vân lại tức giận đến hỏng rồi.
Cô bé chạy tới trách cứ mẹ nói: "Mẹ, con vốn định muốn dùng tiền kiếm được mua bộ váy và một chiếc nhẫn vàng cho mẹ, nhưng bộ dáng hiện tại này của mẹ khiến con quyết định không mua nữa."
Vạn Xuân Cúc nhất thời như bị sét đánh, vội vã ôm con gái luôn mãi bảo đảm: "Tiểu Vân Vân, mẹ sai rồi, sau này mẹ cũng không dám tùy tiện nói lung tung nữa, con tha thứ mẹ có được hay không?"
Tiểu Đông Vân biểu thị muốn nhìn biểu hiện sau này của bà ta, nếu như biểu hiện tốt, cô bé có thể mua lễ vật đưa cho bà ta, nếu như biểu hiện không tốt thì bà ta chỉ có thể nhìn người khác thu lễ vật.
Vạn Xuân Cúc vì lễ vật, lại mạnh mẽ chăm sóc miệng mình.
Mọi người nhìn thấy dồn dập biểu thị kinh ngạc, cuối cùng người chăm sóc Vạn Xuân Cúc lại không phải Kiều Tú Chi, mà là đứa con gái Tiểu Đông Vân này.
Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Hoắc Trì và bạn học thành lập công ty thông tin, đang nghiên cứu máy nhắn tin trên máy bay đạt được thành tích to lớn, bọn họ cải thiện được khuyết điểm chỉ có thể thu tín hiệu nhưng không thể nhìn thấy dãy số, giúp máy nhắn tin có thêm chức năng hiển thị dãy số nhắn tin đến.
Nghiên cứu này đột phá, giải quyết vấn đề khó trước đây chính là nhất định phải thông qua tổng đài mới có thể nhìn thấy dãy số, rất nhiều tổng đài dồn dập tìm tìm đến cửa, kí hợp đồng với bọn họ.
Mọi người nhìn đến ba người trẻ tuổi, dồn dập cảm thán tuổi trẻ có tài.
Hoắc Trì bọn họ thông qua chuyện cải thiện máy nhắn tin này, kiếm được thùng tiền đầu tiên.
Khi anh mang tiền kiếm được đến giao cho Đại Kiều bảo quản thì Đại Kiều chấn kinh đến miệng nhỏ mở to: "Anh Hoắc Trì, anh thật là lợi hại."
Hoắc Trì nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn bóng loáng của cô, khóe miệng khẽ nhếch, đáy mắt tràn ngập tự tin: "Cái này cũng chưa tính là lợi hại, sau này còn có thể có nhiều hơn."
Đại Kiều nghe vậy thở dài nói: "Xem ra em cũng phải cố gắng thêm, bằng không nhất định sẽ tụt lại."
Cô vừa mới dứt lời, cả người liền bị kéo tới, sau đó khuôn mặt anh liền dán xuống.
Một nụ hôn cực nóng, khiến người ta cả người tê dại.
Đại Kiều xấu hổ đến đầu ngón chân đều cuộn lại, cả người núp ở trong ngực của anh.
Sau khi tựu trường, thành tích cuộc thi nhảy lớp của Đại Kiều đạt được hạng nhất, lần thứ hai chấn động toàn bộ khoa.
Trường học cũng bởi vậy phê chuẩn cho cô nhảy lớp, năm đầu khai giảng, cô nhảy lớp đến năm ba.
Thời gian bảy tháng một cái chớp mắt liền đi qua.
Thời điểm Đái Thục Phương bị đưa đến bệnh viện, hai vợ chồng Kiều Chấn Quốc và Vạn Xuân Cúc cũng gào thét bị đưa vào phòng bệnh.
Người nhà của hai gia đình còn đi vào cùng một bệnh viện.
Nhưng không giống nhau chính là Đái Thục Phương là đi sinh con, mà hai vợ chồng Kiều Chấn Quốc và Vạn Xuân Cúc là bởi vì bệnh trĩ phát tác, bọn họ phải đi làm giải phẫu cắt trĩ.